
sáng đang lao tới cùng lúc, nhưng cánh tay lại không may bị một tia sáng khác xoẹt qua gây chảy máu.
– Ngươi bị thiểu năng hả, sao lại không biết tránh ra?
Kim Long tức giận quát lên thật lớn, mà chính hành động này cũng làm Kim Phụng bất ngờ.
– Ngươi mới ngu ngốc, ai khiến ngươi đỡ cho ta chứ. Lại còn để tay mình bị thương nữa, ngươi cho rằng ngươi mình đồng da sắt sao?
– Cẩn thận!!!
Hai người họ cãi nhau lại không để ý đến xung quanh, kết quả Hỏa Vương lại phải là người lên tiếng cảnh báo hai người họ. Cũng may vừa rồi họ phản ứng kịp nếu không lại mang trên mình thêm một vết tích nữa.
Không được, nếu như không phá được vòng tròn kiếm này thì mỗi lần ánh sáng bị phản xạ sẽ tăng năng lượng lên gấp đôi, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ thành heo quay.
Nàng đọc khẩu huyết điều khiển Bách Nhật Thần kiếm lao về phía vòng vây kiếm, kim loại va chạm vào nhau tạo thành tiếng keng keng liên hồi, nhưng có vẻ đây cũng không phải kiếm bình thường, sau một hồi và chạm với Bách Nhật Thần kiếm cũng không hề bị sứt mẻ.
Nàng cố gắng bình tâm suy nghĩ lại tất cả, có thể sẽ tìm ra được thứ có thể chém đứt những thanh kiếm kia.
Bình thường sẽ là “Kim khắc Mộc”, như vậy khi ngũ hành đảo lộn sẽ trở thành “Mộc khắc Kim”, vậy rất có khả năng những thứ bằng gỗ có thể chém đứt kiếm ấy. Chỗ này một bóng cây cũng không thấy vây thì lấy gỗ ở đâu?
– Mọi người, có ai mang theo vật gì bằng gỗ không?
Những người khác đang bận tránh né những tia sáng liên tiếp đâm tới, khi nghe thấy nàng nói vậy cũng chỉ có thể vội vã tìm kiếm trên người mình có thứ gì đó bằng gỗ như nàng cần không.
– Nương tử, cái này được không?
Hắn lấy trong người ra một cây tiêu nhỏ dài chừng hai gang tay. Nàng nhìn thấy cây tiêu hắn lấy ra trong lòng thở phào một cái. Có lẽ sẽ được.
– Thiên Kỳ, chàng hãy dùng cây tiêu này đánh về phía vòng vây kiếm đi, mọi người nếu thấy có đường thoát thì phải nhanh chóng ra ngoài, nếu không sẽ không kịp.
Hắn làm theo lời nàng, phi cây tiêu về phía vòng vây kiếm. Cây tiêu lao vun vút xoay như chóng chóng, rất nhanh đập vào một thanh kiếm. Tiếng răng rắc vang lên khiến mọi người một phen căng thẳng, có khi nào là cây tiêu vừa rồi bị bạo kiếm chém nát thành vài mảnh không.
Sau vài tích tắc, cây tiêu vẫn xoay vòng vòng rồi trở về trên tay hắn mà không hề bị sứt mẻ, ngược lại thanh kiếm lúc nãy thì bị gãy thành ba mảnh rồi rơi xuống đất.
Hắn lại tiếp tục phi cây tiêu về phía khác để phá vỡ liên kết của vòng vây kiếm, liên tiếp những nơi đó tạo thành lỗ hổng do trường kiếm bị đánh gãy. Căn bản bây giờ vòng vây đã không thể nào tạo ra sức uy hiếp lớn đối với bọn họ nữa.
Mọi người nhanh chóng theo những lỗ hổng thoát ra ngoài.
– Nương tử, nàng không bị thương chứ?
Nàng quay về hướng hắn, mỉm cười một cái báo rằng mình vẫn bình an vô sự, như vậy cũng khiến hắn bớt lo hơn.
Trận này quả thật quá nguy hiểm, kẻ tạo ra vòng vây kiếm này ắt hẳn rất tường tận nhân tâm. Bình thường khi tất cả chìm trong bóng tối người ta sẽ sản sinh ra sự cảnh giác lớn, nghĩ rằng mình không nhìn thấy điều gì sẽ rất dễ gặp nguy hiểm vì vậy bằng mọi cách sẽ tạo ra ánh sáng để được an tâm hơn, nhưng không ngờ rằng hành động này sẽ đưa họ đến chỗ chết lúc nào không hay.
Sự việc vừa xảy ra chứng tỏ rằng họ đang ở trong địa phận của “Kim”. Ả Ngọc quý phi này xem ra cũng có chút cơ trí, nếu không đã không thể bày được vòng vây kiếm nguy hiểm như vậy.
Hai cửa ải trước sau khi phá xong trận Mộc hộ pháp và Thủy hộ pháp đều lộ diện nhanh chóng, nhưng cửa ải này lại chưa thấy Kim hộ pháp ra mặt. Linh tính mách bảo mọi chuyện vẫn còn chưa ngã ngũ.
– Gia gia, sư bá. Hai người có nhận thấy có điều gì đó không ổn không?
Hai vị trưởng lão đồng lúc gật đầu, đúng là họ cũng phát hiện có gì đó không ổn. Hai người bọn họ đã lăn lộn trên giang hồ cũng hơn nửa đời người chắc chắn kinh nghiệm có thừa.
Trận pháp nếu như được bày ra cần phải sử dụng nội công của chính người đó để điều khiển trận, nếu như trận pháp bị phá vỡ thì nội lực của người này sẽ bị tổn thương nghiêm trọng. Đúng lý lúc này Kim hộ pháp đã phải hiện thân từ lâu rồi.
Vừa rồi trận pháp đã bị phá nhưng sau đó tất cả lại trở nên yên tĩnh, nhưng điểm yên tĩnh này lại rất đáng ngờ.
– Mọi người có cảm thấy mặt đất đang rung chuyển không?
Kim Long vốn là vương cai quản muông thú dưới mặt đất ở Tây Vực nên đặc biệt nhạy bén đối với những biến đổi trong lòng đất. Vừa rồi Kim Long cảm nhận được trong lòng đất có sự dịch chuyển, mặc dù rất nhẹ thôi nhưng cũng phải hết sức đề phòng.
Nghe Kim Long nói vậy mọi người càng nâng cao cảnh giác đến mức tối đa. Vừa rồi sự dịch chuyển rất nhẹ, ngay cả nàng cũng không hề cảm nhận được, chứng tỏ kẻ địch đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng từ trước.
“ẦM!!!!!!!!”
Âm thanh vang dội truyền đến từ phía xa, tứ phía vẫn tối mù mịt khó mà nhận thức được chuyện gì đang diễn ra. Trong những tình huống cấp bách như thế này, tất cả những giác quan còn lại đều phải hoạt động tối đa.
Đâu có vang lên liên hồi âm thanh “rắc rắc” kèm theo đó là tiếng đất đá bị