
nhỏ…
_Phì…hahahaha – hết nhịn nổi Bin và Gen phụt cười thành tiếng…
_Tới nơi rồi hửm…hik hik – Nó ngượng ngùng xoa cái đầu u 1 cực như trái chanh
Cả bọn bước xuống xe…Nó vương vai hít 1 hơi ko khí trong lành căng tràn phổi…
_Ông ngoại, bà ngoại…
Nó ôm chầm lấy 2 người tóc đã điểm muối tiêu, nhìn ngoài cũng phải hơn 60t…khuôn mặt phúc hậu và nụ cười rất hiền, đôi bàn tay đã nhăn điểm chấm vết đồi mồi nồng mùi hương đất cũng nhẹ ôm lấy đứa cháu thương yêu…
_Con nhớ ngoại quá…hik hik – Nó nũng nịu
_Bạn cháu hả? – Bà ngoại nó hiền từ hỏi
_Dạ
_Còn thằng Kan đâu? Nó ko về hả? – Ông ngoại nó nhìn kiếm thằng cháu đích tôn
_Dạ…ngoại..con…hực…hik..con..đây – Kan lảo đảo từ trên xe bước xuống…
…Rầm…
_Á…anh hai – Nó giật mình khi thấy Kan bước cao bước thấp, mặt xanh lè loạng choạng bước xuống xe…đo đất
_Anh sao vậy – Sunny giật mình chạy đến hỏi
_Ổng say xe áh – Nó nhún vai
_Thằng này thiệt, vẫn chưa hết bệnh đó à? Thân trai trán thế mà đi xe 1 chút là như cọng bún thiu – Ông ngoại cười trêu
….
_Cháu chào ông bà – Gen lễ phép đến chào ngoại
_Đây là… – Ông nó hỏi bỏ lửng
_Cháu là bạn trai của Rain…cháu tên Gen ạ – Gen mỉm cười
_Ồ…cháu gái ta hay đấy chứ – Ông ngoại cười ồ lên thích thú
_Cháu khéo chọn thật- Bà ngoại hài lòng nhìn Gen trêu làm mặt nó rực rỡ như mặt trời
Lần lượt mọi người cũng túm lại chào Ông bà ngoại…chỉ có Kan vẫn còn như cọng bún ngồi xài lai như “thoát hồn” rồi vậy =))
_Aaaaaaaa- 1 giọng con gái lanh lãnh hét lên làm mọi người đứng tim – Anh Kan…Anh ơi!! Anh sao vậy? anh mệt lắm hả?
_Hì!! Coi nó kìa – Ông bà ngoại cười hiền nhìn cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn trong chiếc áo sơ mi tay sọc ca rô nâu đỏ và chiếc quần bò còn lắm lem bùn đất…đúng chất con gái nhà nông
_Anh!!! Em dìu anh vào trong nghỉ – cô bé lo lắng dìu Kan vào trong mà ko thèm chú ý đến những người xung quanh…
Nhất là kế bên nó đang có 1 ngọn núi lửa nãy giờ chỉ chực chờ phun trào…
_Ai vậy?
Nó đang cười tủm tỉm thì nghe Sunny hỏi, quay ngoắc qua nó hết vía khi bắt gặp bộ mặt nhìn như nữ ác ma của Sun
_Là…là Myo…hàng xóm của ông bà ngoại tớ – Nó nuốt lạnh cười cứng hàm nói
_Hì!! Con bé đó từ nhỏ đã thích thằng Kan rồi… hôm qua nó nghe tin Kan về mà suốt cả ngày nay cứ mong ngóng đứng ngồi ko yên – Bà ngoại cười nhìn theo cái bong1 cô bé nhỏ đang lôi xềnh xệch 1 cái “thây” cao 1m8 chẳng cân xứng chút nào…
_Hà hà hà, dù gì cũng là cháu dâu tương lai mà, ko phải bà chấm con bé lâu rồi sao – Ông ngoại cười theo đáp
…Phừng…
Nó giật mình khi nộ khí trong Sunny bỗng nhưng phừng lên… Ông bà ngoại nó thì vô tư châm dầu ko hay biết
_Thôi vào nhà đi các cháu – Ông ngoại gọi theo
….
Buổi tối thanh tĩnh… Hôm nay bà ngoại làm rất nhiều món ngon để đãi các cháu….
_Anh…lại đây ngồi xuống đi… – Myo kéo Kan lại ngồi bên cạnh làm cho ai đó gai gai con mắt cũng ngồi xuống theo
Và tình hình bi giờ là Kan đang đc ngồi giữa 2 cô gái “dễ xương” đang bắn phá nhau bằng tia mắt xoẹt điện…
_Anh Kan, ăn cái này này – Myo gắp thức ăn vào bát
Sunny ko kém cạnh…
_Cái này ngon nak – Sunny gắp 1 miếng thịt heo cho Kan
Myo lườm mắt nhìn Sunny…Sun cũng ko ngại ngần đáp trả
_Anh ăn cái này đi… -Myo tiếp tục gắp thức ăn cho Kan
_Cái này ngon nè!! Hùi chiều thấy anh ko khỏ, ăn nhiều vào – Sunny cũng bồi zô ko kém
_Anh Kan ăn cái này…
_Ăn cái này đi
_Anh Kan…
_Này…
Trận chiện trên bàn ăn giữa 2 cô gái kịch liệt nổ ra… thức ăn trên bàn thì cứ từ từ vơi, còn chén của Kan thì nhìn như trái núi… mà ko hiểu sao bữa nay ảnh hiền dữ…ngồi ở giữa ăn hì hục, ăn ì ục mà ko dám nói câu nào…
…Bịch…
Ăn đến choáng kinh mặt mày, Kan lăn ra xỉu luôn…
_Ay da!!! Nó bị bội thực rồi – Ông ngoại nhìn nó lắc đầu tỉnh rụi
_Á…anh Kan… – Myo khóc rống miệng gọi tên Kan bài hãi
_Để anh đưa nó vào trong nằm – Gen đứng dậy đỡ Kan
Myo và Sun thì chạy lẹt đẹt theo sau…Boo và Gun ăn xong dắt nhau đi dạo vườn táo đến là “lãng mệnh” ý nhầm lãng mạn….Ông ngoại ra sau vườn tìm thuốc cho thằng cháu tội nghiệp, bà ngoại cũng đứng dậy bắt đầu dọn dẹp
…
_Haiz… – Bin lắc đầu buông đũa đứng dậy
_Ơ!! Anh ko ăn nữa àh – Nó hỏi theo Bin
_Tôi no rồi – Bin lạh lùng đáp rồi bỏ đi
Giờ căn phòng còn mình nó vớ đống thức ăn ê hề…
_Cháu ăn nữa ko? – Bà ngoại quan tâm hỏi
_Thôi!! Cháu no rồi – nó phụng phịu buông đũa…
Sải bước chân ra phía sân sau…nó bắt gặp 1 dáng người quen thuộc đang ngồi trên phím ghế đá, mái tóc gợn nhẹ và khuôn mặt baby dưới ánh trăng đêm nôm anh như 1 bức tượng thần Hi Lạp đẹp mê hồn người…Nó thoáng 1 khắc nín thở bất thần ngắm nhìn anh…chân bước vô thức về phía anh
…soạt..
Nghe tiếng động, Bin bất giác quay lại nhìn về phía nó…
_Em… – Bin lặng thốt lên
_Em tình cờ đi ngang thấy anh ngồi đây nên… – Nó ấp úng
_Lại đây… – Bin vẫy tay
Nó bẽn lẽn đến ngồi cạh bên anh…Anh ngước mắt nhìn bầu trời đêm giăng đầy sao, đôi mắt trong hơi mờ sương mang thấp thoán vẻ buồn miên man…Nó cũng lặng ngắm anh rồi lại ngắm sao…bầu ko khí đêm lạnh mát khiến trái tim cũng đập 1 cách thanh thản…
_Uhm…chuyện…chuyện lần trước – Bin lên tiếng phá vỡ bầu ko khí