XtGem Forum catalog
Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324103

Bình chọn: 9.00/10/410 lượt.

thanh tịnh

_Chuyện…chuyện lần trước – Nó lắp bắp, bỗng những hình ảnh trên chiếc đu quay lại hiền về rõ mồn một khiến mặt nó ửng hồng lên, nó lúng túng cuối gầm mặt

_Anh…anh xin lỗi – Bin cũng cúi mặt, giọng nói khàn khàn nhưng đủ nó nghe đc

Nó ngẩng mặt lên nhìn Bin chằm chằm… Mái tóc gợn bay nhè nhẹ che lấp nửa khuôn mặt anh nhưng ko thể che hết cái vẻ hoàn mĩ… đôi mắt thấp thoáng chút đau buồn…

_Em…em ko sao…àh…ưm… em hiểu…chắc chắc lúc đó…có thể…có thể anh nhầm em với ai …hay…hay…tại lên cao quá nên…nên – Nó rối đến loạn ngôn, muốn tìm 1 lí do hợp lí để tháo gỡ tình cảnh…

…Nhưng… nó im bặt…Bin đặt lên nó 1 nụ hôn, chèn chiếc miệng xinh xắn lại ko cho bật thốt thêm câu nào…Hành động bất ngờ làm mắt nó căng lên, hơi thở ngưng động, mọi khứu giác giờ đây chỉ còn tập trung nơi đầu lưỡi…Nó muốn vùng ra nhưng ko hiểu sau đôi mắt lại từ từ nhắm lại, để mặt cho con tim điều khiển lí trí…Ở 1 góc tối ko xa…1 người với gương mặt điển trai lạnh tựa hồ đông và đôi mắt phủ sương lạnh lẽo như muốn đóng băng những hình ảnh trước mắt… tái tim như bị hàng nghìn mũi kim châm, anh quay người đi…

Sau 1 hồi nếm mật ngọt…nó thở hỗn hển…nước mắt chực trào ra…nó vội đứng dậy toan chạy đi thì 1 bàn tay ấp áp nắm lại…tuy ko quay mặt lại nhìn anh, nhưng nó cũng cảm nhận đc khuôn hình anh đang đau khổ thập phần…

_Anh thật sự lỡ yêu em mất rồi… – Bin trầm giọng hơi run pha phần đau khổ

_Ko…ko đc…chúng ta ko đc…ko thể – Nó nấc nghẹn, khó khăn tuôn ra từng chữ rồi gằn tay ra khỏi bàn tay anh vụt chạy…để lại sau lưng 1 nhân hình đang bất động lặng chìm trong đêm tối…

Nó chạy…rồi khóc… khóc nhiều…tâm trí nó loạn như tơ vò… trái tim nó đang muốn gì đây? Tại sao? Tại sao nó ko thể từ chối nụ hôn của anh? Nó làm vậy là 1 điều phản bội lớn với Gen…Nó đau…đau khổ lắm…

……..

Lấy tay quẹt 2 hàng nước nhỏ giọt trên má, nó lầm lũi bước vào nhà sau gần 1 tiếng khóc cạn nước mắt, đôi mắt nó sưng mộng lên….Vừa bước vào nhà nó đụng ngay Gen…anh đang đứng mất thần, khuôn mặt ko giấu đc nỗi đau buồn…

_Anh… sao anh…? – Nó bỗng chợt nhói khi gặp Gen

Khuôn mặt tái nhợt ko giấu đc trong bóng tối, môi anh khẽ run và bàn tay anh đã bằm vết hằn của dấu những đầu tay siết chặt…

_Anh…anh ko sao chứ – Nó run giọng lo sợ trước thái độ của Gen

_Anh..anh ko sao, em đi ngủ đi, anh hơi mệt – Gen lạh lùng nói rồi bước đi…

Nó trở về phòng ngủ… Boo và Sun cũng đã ngủ say…khép cánh cửa…nó tựa vào bất lực, tay bịt chặt miệng ngăn ko cho cảm xúc bật ra, cổ họng vang nhẹ tiếng rên nao lòng…nước mắt ko ngừng tuôn chảy…

Trong màn đêm 1 trái tim đau nhói…1 đau đớn…1 đau khổ…tất cả mang 1 nỗi đau riêng nhưng cùng đập 1 nhịp “đau”….

Nó dậy rất sớm, rảo bước trong vường táo…những giọt sương hứng đọng trên lá vẫn chưa tan, nắng mai len lõi qua kẽ lá lấp lánh… Bầu ko khí dễ chịu khiến người ta vơi đi đc phần nào cái cảm giác buồn khổ trong người …

_Em dậy sớm thế? – 1 giọng nói trầm ấm vang lên làm nó giật nhẹ

_Anh –Nó quay lại nhìn Gen, đôi mắt có vẻ sợ sệt, lảng tránh

Gen nhướng đôi mắt đục đục buồn buồn nhìn nó làm nó càng đau hơn…

_Mình cùng đi dạo nhé – Gen cười hiền đẹp tựa thiên thần trầm ấm nói

_Dạ – Nó cuối đầu ko dám ngước nhìn anh thêm 1 khắc…

Cả 2 sánh bước trong vườn táo…gió sớm lành lạnh khiến nó rùng mình, run nhẹ… Gen nhẹ cởi chiếc áo khoác, khoác lên người nó…Nó bất ngờ trước hành đồng của Gen, nó đứng lặng im…hơi ấm từ chiếc áo khoác mang 1 mùi hương nam tính nhè nhẹ… 1 cảm giác ấm áp và bình yên…Gen từ phía sau ôm lấy nó gọn trong lòng anh, vòng tay mạnh mẽ như giữ chặt sợ nó tan biến đi mất…Nó mở to đôi mắt trước liên tiếp các hành động bất ngờ của Gen…

_Anh – Nó ngượng ngịu

_Rain…Anh yêu em… – Gen nói nhỏ…thật nhỏ vào tai nó

Hơi thở của anh ấm nồng phả vài tai nó…2 má nó đỏ ửng… cơ thể nóng bừng… Nó cúi mặt… nước mắt lăn dài khi thấp thoáng nụ hôn của Bin hiện về…trái tim xoắn lại đau thắt…

_Em xin lỗi…xin lỗi… – Nó cứ nấc lên…bao nhiêu tội lỗi cứ mặc sức dày xéo

_Anh biết… anh biết tất cả – Gen giọng khàn khàn có chút run run thì thầm vào tai nó

Nó giật bắn mình, mặt tái nhợt khi từng câu chữ từ miệng anh tuôn ra…Anh biết…anh biết tất cả…vậy mà…anh…

_Em…em – Nó nghẹn ngào tủi hổ ko thốt lên lời

_Ko…em ko cần nói gì cả… anh ko trách em… hãy hứa với anh…đừng bao giờ rời xa anh…anh xin em… – Lời nói cứ như nhỏ dần trong tai nó, lời nói chứa đầy sự uất nghẹn đau đớn

Nó ko nói chỉ gật đầu…có cái gì đó bóp nghẹn cổ họng khiến nó ko nói đc…ko cho nó nói…nó cứ đứng lặng…nước mắt cứ rơi…và anh cứ thế ôm chặt lấy nó…Nắng ngày 1 lên cao…2 chiếc bóng đổ trên vườn táo… lẻ loi

_Vào nhà thôi – Anh quay nó lại mỉm cười nói

Nó gật đầu, tay gạt đi dòng lệ…lúc này đây nó thấy yêu anh rất nhiều…nó có lỗi với anh rất nhiều….Nắm lấy tay Gen nó bước vào nhà, bàn tay nó siết chặt hơn bao giờ hết, nó sợ chỉ cần nới lỏng bàn tay ấy mọi cám giỗ sẽ quay ngoắt lấy nó…Nó tự hứa sẽ ko làm anh tổn thương hơn nữa…

….

Nó và Gen vừa bước vào nhà thì thấy mọi người đang xôn xao trong phòng ngủ của Kan

_Chuyện gì vậy – Nó hỏi Sunny

_Ko biết nữa, tự nhiên ổng