
, Tử Tình? Ha ha ha!”
Độc đáo cái đầu anh! Lãnh Tử Tình ở trong lòng mắng thầm! Không hổ là huynh đệ tốt, liền bịa ngay được! Cô bị mất trí, lại biến cô thành kẻ ngốc! Hừ!
“Ờ, vừa nãy tôi không cẩn thận làm rách giấy dán tường, không biết Tuấn Vũ có giận không đây?” Lãnh Tử Tình xoa xoa tay không biết làm thế nào.
“Yên tâm đi! Chuyện bình thường!” Cổ Dương vội vàng an ủi.
Lôi Tuấn Vũ trở về, Lãnh Tử Tình còn không quên giải quyết hoàn hảo việc này, cố tình ra vẻ ngây thơ hỏi.
Sắc mặt Lôi Tuấn Vũ không chút thay đổi, cười nói: “Đó là thiết kế độc đáo của em, nói là về sau có cục cưng, dễ dàng chăm sóc nó!”
Lãnh Tử Tình đang ăn cơm thiếu chút phụt ra! Mệt cho hắn nghĩ ra! Cô nhìn qua đỉnh đầu hắn, hắn nói dối cũng không chớp mắt sao?! Trả lời lưu loát như vậy, nhất định là Cổ Dương đã báo trước cho hắn rồi!
“Ồ, phải không?! Là do em thiết kế hả! Em thật sự một chút ấn tượng cũng không có!”
Lãnh Tử Tình cười đáp lời… Cô biết lúc này hắn nhất định là đang nháy mắt với Cổ Dương! Thật muốn biến hắn thành hạt cơm mà nhai nát!
Chương 213
Ngày 14 tháng 2: Hủy bỏ cuộc họp
Cổ Dương danh chính ngôn thuận trở thành khách quý của Lôi Tuấn Vũ, công khai xuất hiện trên bàn ăn nhà hắn. Lôi Tuấn Vũ hơi tỏ thái độ với anh ta, anh ta liền nháy mắt uy hiếp hắn!
Hôm nay là ngày hai mươi tám tháng chạp, cũng là một ngày đặc biệt, ngày lễ tình nhân! Nhưng trong nhà hắn lại xuất hiện ba người! Sao lại có người không thức thời như vậy chứ?!
Đương nhiên, chính là theo yêu cầu hợp lý của Lãnh Tử Tình. Có trời biết, buổi tối hắn đến phòng của Lãnh Tử Tình bao nhiêu lần?!
Nhìn khuôn mặt cô đang say ngủ, hắn giống như kẻ ngốc, ôm lấy cô ngủ mấy tiếng, sau đó trước khi trời sáng lại rón ra rón rén trở lại phòng sát vách!
Hôm nay hắn đã đặt hoa hồng, bữa tối dưới ánh nến, định ở nhà cùng Lãnh Tử Tình tận hưởng một lễ tình nhân thật ngọt ngào! Sáng ra vừa ngủ dậy, hắn liền cảm thấy tinh thần sảng khoái, hưng phấn lạ thường.
“Tôi? Biến đi đâu?” Cổ Dương buồn bực nhìn hắn, còn vơ nốt cái bánh mì nướng cuối cùng trên bàn ăn cho vào túi.
Mặt Lôi Tuấn Vũ lập tức đen xì. Cậu ta thật đúng là da mặt dày!
“Năm mới cũng không về nhà?” Chỉ còn hai ngày nữa là đêm giao thừa rồi! Có người nào lúc này rồi mà vẫn ở lì trong nhà người khác không đi chứ!
“Năm mới? Ngày nào?” Cổ Dương kinh ngạc hỏi. Mấy năm nay ở nước ngoài, cơ hồ đã quên mất là còn có cái ngày lễ năm mới này rồi!
“Cổ, cậu là tóc đen mắt đen, lại định ở chỗ tôi giả làm người ngoại quốc hả!” Lôi Tuấn Vũ tức giận quở trách! “Không có việc gì thì giở lịch vạn niên ra, xem xem cậu có phải là thích hợp ra khỏi cửa không!”
“Tôi giở rồi, năm nay là năm đổi mệnh của tôi. Hơn nữa đại sư có nói, sao đổi mệnh của tôi ở phương đông, cho nên tôi mới tìm đến đó!” Cổ Dương cố ý hướng về phía Lãnh Tử Tình nháy mắt, nhìn sắc mặt giống như màu gan lợn của Lôi Tuấn Vũ, trong lòng anh quả thực nở từng khúc ruột!
Lãnh Tử Tình nhịn không được nở nụ cười. “Cổ tiên sinh nếu muốn ở lại, thì để người ta ở lại thôi! Tuấn Vũ, chúng ta mừng năm mới chẳng phải là phải quay về nhà ba mẹ đó sao? Trong nhà cũng không phải là không có chỗ!” Lãnh Tử Tình ước gì Cổ Dương ở đây thêm mười một tháng, vậy thì cô cũng vừa vặn hiểu được cuộc hôn nhân hoang đường này.
Cổ Dương vội vàng vỗ tay tán thưởng: “Anh nói Tử Tình đối với anh tốt nhất mà! Đừng gọi anh là Cổ tiên sinh nữa, xa cách quá đi! Em hãy gọi anh là Cổ, hoặc là A Dương!”
Lôi Tuấn Vũ trừng mắt lườm anh ta, lại còn A Dương! Hai người rất thân sao?! Không khỏi lườm anh ta một cái. “Cứ gọi là Cổ Dương! Cậu ta bằng tuổi anh, em không cần quá để ý. Chẳng qua chỉ là cách xưng hô thôi!”
Suy nghĩ một lát, Lãnh Tử Tình vẫn là tiếp thu ý kiến của Lôi Tuấn Vũ: “Vậy, Cổ Dương!”
“Ha ha.” Cổ Dương buồn cười nhìn bạn của anh, đây là ý thức độc chiếm của chủ nghĩa đại nam tử điển hình nha! Nói chỉ là cách xưng hô, là ai để ý? Ai để ý người đó biết!
Ăn xong điểm tâm, Lôi Tuấn Vũ và Cổ Dương cùng nhau ra khỏi cửa.
Lần này, Lôi Tuấn Vũ thật sự không khách khí nữa!
“Cậu đừng ở đó giả ngu giả ngốc nữa! Tối nay không được trở về!” Lôi Tuấn Vũ vừa lái xe vừa dặn dò.
Cổ Dương ngồi ở ghế lái phụ kìm nén đến thực vất vả. Chỗ quấn băng gạc trên đầu đã biến thành một miếng băng dính. Nhưng màu trắng như tuyết vẫn thật là chói mắt!
“Này? Tôi nói lão huynh à! Huynh không thấy tôi là người bị thương sao?” Anh ta đắc ý chỉ vào phần đầu bị thương, giống như đó là huân chương ghi công vậy!
“Cổ, cậu cố ý có phải không?!” Lôi Tuấn Vũ két một tiếng dừng xe ở bên đường.
“Ha ha, cậu nhìn cậu xem, đừng tức giận chứ! Bớt giận bớt giận! Tôi đây chẳng phải là đã cùng cậu đi ra ngoài rồi sao? Trời lạnh như thế này! Cậu để tôi ra khỏi cửa, tôi cũng không biết đi đâu!” Cổ Dương tỏ vẻ vô cùng đáng thương!
Cậu ta sẽ không biết đi đâu sao?! Có nhà mình không về! Mấy cô người tình người mẫu cũng không tiếp đón! Bao nhiêu trung tâm tắm hơi nhan nhản ra đó không nhìn thấy hay là thế nào?! Hay là người ta đều đã đổi ngày đổi chỗ hết rồi?
“Cổ! Tôi cảnh cáo cậu! Sau lần Tử Tình mất