Snack's 1967
Không thể ngừng yêu

Không thể ngừng yêu

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325005

Bình chọn: 8.00/10/500 lượt.

khi cô nhìn thấy Chu Gia Trạch cà lơ phất phơ ngồi trên ghế sofa, cô lập tức muốn khóc

Thì ra anh vẫn luôn ở nhà, anh không đến quán bar mua say, cũng không có đánh nhau với người khác, nhìn mà xem, dáng vẻ của anh và cô mãi mãi bất đồng như vậy tựa hồ bọn họ không thể ở chung một thế giới

Vẻ mặt của cô quá mức kỳ lạ, bà nội Chu cũng nhìn thấy sự khác thường của cô: “Tiểu Niệm, tại sao trễ như vậy con mới về” Bà nội Chu đi qua nắm tay của cô mới phát hiện tay của cô lạnh lẽo đến dọa người

Cô cố gắng nặn ra một nụ cười: “Bà nội cháu không sao, chỉ là lúc xuống lầu không cẩn thận bị trượt chân đã đi bệnh viện khám nên mới về trễ như vậy. Lúc ở bệnh viện, cháu quên gọi điện thoại về, xin lỗi đã để mọi người lo lắng cho cháu”

Bà nội Chu nhìn chân của cô: “Có đau lắm không?”

Cô lắc đầu: “Bác sĩ nói đau vài ngày sẽ khỏi, qua vài ngày là không sao nữa rồi”

Bà nội Chu vẫn lo lắng, dặn dò Chu Gia Dực xin nghỉ dùm Nhâm Niệm 2 3 ngày, Chu Gia Dực đương nhiên đáp ứng, chỉ là nhìn bộ dạng của cô anh không khỏi buồn bực, công ty của cô có thang máy, cô đi cầu thang làm gì

Chu Gia Trạch vẫn nằm ở trên sofa làm như không nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, Chu Trị An gọi Chu Gia Dực và Hàn Giai Giai đến chính là muốn bọn họ khuyên đứa con bất hiếu này một chút, bình thường là một người có khí phách, vì một người phụ nữ lại thành ra như vậy…

Mặc dù Chu Trị An rất tức giận khi nhìn thấy dáng vẻ này của Chu Gia Trạch nhưng dù sao cũng là con ông, đánh cũng đã đánh, mắng cũng đã mắng, nói mặc kệ anh cũng chỉ là nói dỗi, nhiều ngày anh phóng túng cũng nổi giận nhưng cũng không khỏi lo lắng nên gọi cả nhà về để khuyên Chu Gia Trạch

Chu Gia Trạch nhắm mắt lại giống như bên ngoài có phát sinh chuyện gì cũng không liên quan đến anh

Bà nôi Chu lo lắng nhìn chân của Nhâm Niệm, bảo cô mau chóng nghỉ ngơi, trước khi lên lầu, Nhâm Niệm liếc nhìn Chu Gia Trạch một cái, trên người anh lộ ra hơi thở xa cách, dường như trên người anh đã lắp một tấm màn phòng hộ khiến cô bị ngăn cách ở bên ngoài mà anh cũng không muốn mở cửa cho cô

Cô lấy được chìa khóa chỗ ở của anh nhưng lại không lấy được chìa khóa mở cửa trái tim anh, anh không biết cô vì anh cơ hồ đã chạy tìm kiếm hết các quán bar trong thành phố. Anh cũng không biết vì quá mức lo lắng cho anh nên cô mới trượt cầu thang. Anh cũng không biết, anh nằm đó sắc mặt thờ ơ, lạnh nhạt nhưng cô có thể vì anh trả giá tất cả

Không phải cô ngốc mà vì cô đã trầm luân mà thôi

Chương 10

Nhâm Niệm trở lại phòng của mình, chân vẫn còn rất đau còn có dấu hiệu sưng phồng lên, cô vuốt chân của mình tựa hồ không còn cảm thấy đau nữa. Ánh mắt của cô ngập tràn châm biếm.

Châm chọc bản thân không biết lượng sức mình, châm biếm ý nghĩ kỳ lạ của mình, mà vết thương ở chân như dấu ấn ngu ngốc nhắc nhở cô đã từng làm một chuyện hết sức dại dột và buồn cười. Cô muốn khóc, khuôn mặt vo thành một nắm nhưng không khóc được, chỉ cảm thấy hành động của mình ngay cả mình cũng nhìn không được

Cô không biết dưới lầu đã khuyên giải đến đâu rồi, cũng không muốn đi, cô nhắm mắt lại, chỉ toàn là hình ảnh buồn cười của mình, chạy đông chạy tây tìm anh ta khắp nơi, còn anh lại nhìn cô giống như xem một vở hài kịch. Hành động của cô biến thành tự biên tự diễn, còn tự cho rằng mình sẽ làm anh cảm động. Cô hy vọng một ngày nào đó anh cũng trở thành nhân vật trong vở kịch này lại không biết anh vẫn luôn đóng vai khách mời xem diễn. Kết quả cô muốn mình trở nên tầm thường đến cỡ nào thì cô mới chịu chết tâm đây?

Cô mơ hồ ngủ thiếp đi, chỉ cảm thấy một nơi nào đó ở ngực đang đau dữ dội. Ngày thứ hai sau khi tỉnh lại, cô do dự thật lâu, ngập ngừng thật lâu, có lẽ nên chôn chặt chuyện hôm qua ở trong lòng, không nên đi hỏi bà nội Chu và bọn họ đã khuyên Chu Gia Trạch như thế nào.

Chân của cô bị thương, Nghê Vân và Chu Trị An đều đối xử với cô rất tốt, bảo người giúp việc chăm sóc cô cẩn thận. Bà nội Chu lại sợ cô nhàm chán nên vẫn luôn ở cùng cô, nói về những chuyện lúc cô còn nhỏ, khi còn bé cô đáng yêu như thế nào…

Nhâm Niệm chăm chú nghe bà nội Chu nói một lúc mới dời lực chú ý của mình

Liên tục mấy ngày trôi qua, Nhâm Niệm cũng không có nghe bất kì tin tức gì của Chu Gia Trạch, cũng không cố gắng đi thăm dò, bộ dạng giống như không chút quan tâm. Sau khi vết thương ở chân khá hơn, cô lại về công ty đi làm, cô nỗ lực hơn so với lúc trước, còn rất nghiêm túc học hỏi các tiền bối, cũng không oán trách khi công việc của cô nhiều nhất, mệt nhất.

Cô cảm thấy từ sau khi mình bị thương đã thức tỉnh bản thân rất nhiều, làm cho cô bắt đầu có cái nhìn khác hơn về cuộc sống, bắt đầu lập kế hoạch cho cuộc đời của mình. Cô hy vọng mình có thể ở lại công ty làm việc một năm để tích lũy kinh nghiệm, sau đó sẽ từ chức và tìm một công việc mà cô yêu thích. Con người thường có lòng tự ti và kiêu ngạo, từ đầu đến cuối cô vẫn nhớ, đây là công việc Chu gia tìm giúp cô, mơ hồ có chút bài xích, nhưng điều kiện của cô lại không cho phép cô từ chức

Sau khi bắt đầu thành thạo trong công việc, Nhâm Niệm lại bắt đầu tìm nhà ở bên ngo