Polaroid
Không thể ngừng yêu

Không thể ngừng yêu

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325924

Bình chọn: 9.5.00/10/592 lượt.

trang điểm của cô

Thay đổi như vậy cũng không làm cô thấy phiền, ngược lại còn cảm thấy quan hệ của hai người đã đi vào quỹ đạo, chỉ là cô không cách nào đoán được kết quả này là tốt hay xấu

Hôm nay bọn họ cùng đi siêu thị, trước đây cô không phát hiện anh là người đàn ông ích kỉ như vậy, lúc trước làm bộ tôn trọng lựa chọn của cô, thời điểm lựa món ăn cũng nhường cho cô, dáng vẻ rất giống một quý ông. Nhưng hiện tại, trong siêu thị, anh chỉ cầm những rau cải anh thích:

“Những thứ này anh thích, em cũng vậy phải không, cả cái này, cái này nữa cũng không tệ…”

Anh không ngừng nhặt bỏ vào trong xe đẩy làm cho Nhâm Niệm rốt cuộc cũng không thể chịu đựng nổi, bọn họ chỉ có 2 người, sao có thể ăn được nhiều đồ ăn như vậy? Cô phải liên tục không ngừng lấy đồ ăn trong xe đẩy ra. Chờ đi được hơn nửa ngày Chu Gia Trạch mới quay đầu, nhìn thấy rau cải trong xe đẩy ít lại càng thêm ít, không khỏi nhíu mày:

“Đồ ăn đâu?”

Nhâm Niệm quả thực hết cách: “Mọc chân bay rồi”

Chu Gia Trạch nhìn cô nửa ngày: “Em lại bỏ chúng ra à”

Nói xong còn gõ trán của cô, sau đó nhéo mặt cô nói: “Em xem, em gầy như vậy không chịu ăn nhiều một chút để bồi bổ, người khác nhìn vào còn tưởng anh ngược đãi em đấy”

Nhâm Niệm quay đầu đi: “Cảm ơn vì đã quan tâm nhưng em đang giảm béo”

“Em còn giảm béo, không để cho người ta sống nữa hả?”

“Em đang giảm bớt gánh nặng cho địa cầu, giảm thiểu đồ bỏ đi để tiết kiệm lương thực, đây cũng là cách để bảo vệ môi trường”

Cô nói xong lại hăng hái dạt dào, Chu Gia Trạch ở một bên che miệng cười

Nhìn anh như vậy cô càng cảm thấy tức giận

Sau khi về đến nhà, Chu Gia Trạch biểu hiện đầy đủ tính cách đại thiếu gia của anh, hoàn toàn không có ý đến giúp đỡ, ngồi lì ở trên sofa, chuyện thứ nhất làm chính là mở ti vi, sau khi cầm điều khiển bấm một vòng phát hiện không có gì hứng thú để xem, sau đó tắt ti vi cầm điện thoại chơi game

Lúc anh chơi game vặn thanh âm rất lớn, chỉ sợ người khác không biết anh chơi trò chơi, Nhâm Niệm vốn đang cảm thấy bất công, lại nghe tiếng thanh âm phát ra từ trò chơi càng cảm thấy khó chịu

“Anh đi vào rửa rau” Cô đứng ở cửa phòng bếp, không có gì tức giận

Quen nhau lâu như vậy, cô phát hiện anh có không ít ưu điểm, khuyết điểm, mà khuyết điểm lớn nhất chính là rất lười nhưng da mặt lại rất dày, có thể đem lời người khác nói cho vào tai trái ra tai phải, ưu điểm chính là anh rất ít khi nổi giận… Dù sao từ lúc anh làm bạn trai của cô cũng chưa từng phát cáu hay nổi giận lần nào, cho nên cô cũng quen không biết sợ là gì

Đối với mệnh lệnh của cô—phản ứng của Chu Gia Trạch chính là, làm như không có nghe thấy

Nhâm Niệm đi thẳng đến trước mặt anh, đoạt lấy di động trên tay anh: “Đi rửa rau”

Chu Gia Trạch lộ ra vẻ mất hứng. Nhâm Niệm lập tức biết vâng lời nói: “Em vừa phải rửa rau, vừa phải thái rau, còn phải vo gạo nấu cơm, sau đó còn phải làm đồ ăn, thực sự bận không thở nổi, hơn nữa còn không có năng suất, chờ đồ ăn làm xong không phải anh đã đói chết rồi sao”

Giọng nói của cô nửa làm nũng làm cho Chu Gia Trạch nhìn cô một lúc lâu, thậm chí ngay cả một lời nói phản bác cũng nói không nên lời, đành phải cười cười nói:

“Phí lao động của bản thiếu gia rất đắt”

“Dạ, vâng vâng”

“Gọi có ích gì đưa phí dịch vụ đây” Anh vừa đi vào phòng bếp, vừa cò kè mặc cả

“Cho em thiếu đi, anh cũng biết em rất nghèo mà”

Chu Gia Trạch hừ hừ 2 tiếng nhưng vẫn rất ngoan ngoãn đi rửa rau, động tác rất nghiêm túc hoặc có thể nói dáng vẻ rất nghiêm túc và cẩn thận, tỉ mỉ

Chỉ là một chuyện nhỏ nhưng Nhâm Niệm cảm thấy lòng mình tràn đầy ấm áp, không biết có phải cô rất dễ dàng thỏa mãn hay không, cô vừa cắt hành, lại vô tình nói ra lời trong lòng:

“Trước đây, em hy vọng nhất chính là hình ảnh hiện tại”

“Như thế nào?”

Anh phát hiện hôm nay tâm tình của cô không tệ, cho dù anh cũng không đoán được tại sao

Cô buông dao trong tay tựa vào kệ bếp nhìn anh: “Chính là có thể cùng người mình quan tâm cùng nhau nấu cơm”

Chuyện đơn giản lại làm cho người ta cảm thấy không đơn giản

“Em thật dễ thỏa mãn” Chu Gia Trạch không ngừng lắc đầu, nhưng nghĩ đến những chuyện cô đã đối mặt trong quá khứ, ngược lại càng khiến cô thêm khao khát những thứ này:

“Dễ dàng thỏa mãn, thật không có tính khiêu chiến”

“Hừ, anh muốn khiêu chiến cái gì?”

“Anh sẽ không nói cho em biết” Quả thật là đàn ông có thói hư tật xấu, nhìn thấy đối phương hơi tức giận lại càng muốn trêu chọc

Lúc Nhâm Niệm xào rau rất dễ ra mồ hôi, cả trên trán và lỗ tai đều dinh dính, tóc cũng dính cả lên mặt làm cho cô rất khó chịu. Chu Gia Trạch tìm một hồi cũng không biết đâu ra sợi thun buộc tóc cô lên

“Anh còn có thể làm việc này?”

“Anh còn có thể làm rất nhiều chuyện, từ từ rồi em sẽ phát hiện, chỉ có điều không cần tự ti”

Thật là người đàn ông tự kỷ

Sau khi Chu Gia Trạch cột tóc cô lên lại nghiêm túc kiểm tra một lần nữa: “Em có muốn dùng khăn không?”

“Không cần đâu, như vậy không phải rất khoa trương sao?”

“Em mới khoa trương, anh chỉ sợ em xào rau tóc của em sẽ rớt vào trong chảo, lúc ấy sẽ ảnh hưởng khẩu vị của anh”

Anh nhận đượ