
?”
“Chu Gia Trạch”
Thanh âm của cô tràn ngập ủy khuất: “Em đau chân”
Trong lời nói mang theo âm thanh nức nở, anh trầm mặc hồi lâu, sau đó hít một hơi nói: “Em đang ở đâu?”
“Dưới lầu công ty”
“Em ở đó, đừng nhúc nhích, anh sẽ đến ngay”
Cúp điện thoại, cô quay đầu nhìn ráng chiều rực rỡ trên bầu trời, trước khi tối đen, vừa mông lung, vừa lộng lẫy, cho dù hình ảnh này sẽ nhanh chóng biến mất. Cô đứng lên, vỗ vỗ bụi bặm trên người, đột nhiên hơi nở nụ cười với chính mình
Chu Gia Trạch tới rất nhanh, vào lúc anh tới, Nhâm Niệm đứng ở phía trước bồn hoa, anh bước nhanh đến, vừa nhìn cô từ trên xuống dưới, lực chú ý đặt ở trên chân cô. Cô đi về phía trước 2 bước đứng ở trước mặt anh
Sắc mặt Chu Gia Trạch chợt thay đổi, bởi vì chân của cô căn bản không có việc gì
Cô cười đến mức rực rỡ, trực tiếp bổ nhào vào trên người anh, sau đó kiễng chân lên, hôn lên trán anh một cái, lại ôm anh: “Em biết anh nhất định sẽ về”
Cô cười không kiêng nể gì cả, Chu Gia Trạch vốn tức giận nhưng cũng bị nụ cười này cuốn đi mất, chậm rãi đặt tay ngang eo cô:
“Cho nên em mới đùa giỡn anh?”
“Không phải”
Cô chui ra từ trong ngực anh, cảm thấy sắc mặt của anh hình như không tốt lắm, lấy tay đánh vào ngực anh vài cái: “Chẳng lẽ anh hy vọng em bị thương sao?”
Chu Gia Trạch tựa hồ cảm thán: “Nói bậy gì đó?”
Nhâm Niệm hừ một tiếng, cùng anh đi về phía xe: “Em nghĩ muốn cho anh một bất ngờ, ai ngờ người nào đó lại không biết cảm kích, thật đáng ghét”
“Bất ngờ gì?”
“Hôm nay em được thăng chức, mời bạn đồng nghiệp đi ăn cơm, cho nên anh cũng phải đi. Xem đi, em thăng chức rồi đấy, rõ ràng anh cũng được chút thể diện, như vậy không phải là bất ngờ sao?”
“Được rồi, được rồi, bất ngờ, một bất ngờ thật lớn”
Mãi đến khi ngồi vào trong xe, Nhâm Niệm vẫn duy trì mỉm cười, không đưa tay đánh người đang cười, đạo lý này cô vẫn biết. Huống chi, sống chung lâu như vậy, cô cũng hiểu rõ tính tình của Chu Gia Trạch, chỉ là mỗi lần suy nghĩ đến, bây giờ cô đang lợi dụng tính cách của người khác mà đùa giỡn tâm cơ, một cảm giác khó chịu cứ không ngừng lượn lờ ở trong đáy lòng
Các đồng nghiệp rất nể mặt, tất cả mọi người đều cùng nhau đến đây, Nhâm Niệm kéo Chu Gia Trạch vào trong đã bị không ít đồng nghiệp quấn lấy, bảo cô nhất định phải giới thiệu anh, Chu Gia Trạch đã nhìn quen những trường hợp như thế này, hơn nữa trong cơ thể có chủ nghĩa đàn ông đang nổi loạn, lúc nào cũng bảo vệ cho Nhâm Niệm, không ít người nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ, Nhâm Niệm nhìn toàn bộ quá trình mà bật cười
Sau khi ăn xong liền cùng đi KTV, mọi người ngồi ở trong phòng càng thêm tùy ý. Không ít người hỏi Nhâm Niệm với Chu Gia Trạch quen biết nhau như thế nào, Nhâm Niệm chỉ cười đem chủ đề câu chuyện ném qua cho Chu Gia Trạch, để cho anh trả lời câu hỏi, cô biết anh sẽ không làm cô khó xử
Chu Gia Trạch nói xong, Nhâm Niệm đưa mắt nhìn Mạc Vĩnh Diễm, 2 người bốn mắt nhìn nhau, rất nhanh dời đi tầm mắt, Nhâm Niệm chỉ cầm ly rượu nhỏ trong tay cười khẽ
Nhâm Niệm chọn một bài hát cũ, là hai người song ca, người khác hiểu ý đem micro giao cho 2 người bọn họ cũng không phá đám
Lúc hát xong, Nhâm Niệm tựa vào trong lòng của Chu Gia Trạch, cô kề sát lỗ tai anh nhỏ giọng nói: “Hình như em vẫn chưa gặp bạn của anh, có phải không?”
Cô cảm thấy thân thể của anh cứng đờ
“Vẫn chưa có cơ hội” Chu Gia Trạch cúi đầu nhìn cô, ôm cô càng thêm chặt hơn
Nhâm Niệm không có tiếp tục hỏi vấn đề này, cho dù là thăm dò cũng phải có chừng có mực, để anh cảm thấy áy náy với cô, vậy là đủ rồi
Thậm chí cô nghĩ anh không dẫn cô đi gặp bạn của anh, cũng như lúc đầu anh không chạm vào cô, thật ra mục đích cũng như nhau. Anh chừa lại cho bản thân đường lui, bất cứ lúc nào cũng có thể chia tay, ngay cả khi ý niệm này vô ý thức nảy sinh, chỉ có suy nghĩ kĩ lưỡng mới rút ra được kết luận, chẳng qua là hai người họ đã chia tay nhau lâu rồi, cô cũng không muốn tiếp tục so đo
Cái gọi là cơ hội, chẳng phải dựa vào chính mình tạo ra hay sao?
Chu Gia Trạch đi ra từ phòng rửa tay thì nhìn thấy Mạc Vĩnh Diễm đứng cách đó không xa, liền theo Mạc Vĩnh Diễm đi tới bên kia
“Tôi thật không hiểu anh, trước đây anh không biết Tâm Dịch hy sinh vì anh, ở bên Nhâm Niệm, về tình cũng xem như có thể tha thứ, bây giờ Tâm Dịch đã trở về, anh cũng biết cô ấy làm tất cả vì anh, vậy mà anh còn có thể tiếp tục dây dưa bên cạnh Nhâm Niệm” Mạc Vĩnh Diễm bởi vì tức giận mà lồng ngực phập phồng, nhóm người bọn họ sau khi biết được Thẩm Tâm Dịch vì Chu Gia Trạch làm tất cả, cả bọn đều không thể tin được, tại sao cô ấy lại ngốc như vậy?
Ánh mắt Chu Gia Trạch trở nên xa xăm
Sau khi biết được sự thật, anh không hề rung động cũng không thể rung động
Trước đây lúc anh bình tĩnh, anh đã từng nghĩ, vì sao Thẩm Tâm Dịch có thể đối với anh như vậy, tại sao đột nhiên cô lại không cần anh, anh hoàn toàn không thể tiếp nhận sự thật đó, có một ngày khi anh không còn đi suy xét vấn đề đó nữa thì cô lại trở về
Toàn bộ sự thật đều để lộ đáp án, cô không hy vọng anh khổ sở, không hy vọng anh khó chịu, bệnh của cô rất nghiêm trọng,