Disneyland 1972 Love the old s
Không thể quên em (Yulsic)

Không thể quên em (Yulsic)

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213852

Bình chọn: 7.5.00/10/1385 lượt.

nh chăm chỉ, về sau cô đãi cậu em một bữa thịnh soạn bằng số tiền khó khăn lắm cô mới dành dụm được, chỉ vì cậu em nói cho cô biết anh thi vào trường nào, sau đó điền nguyện vọng, cô điền y hệt anh, thậm chí chuyên ngành cũng thế. Tóm lại, mọi nỗ lực đều không lãng phí, cô và anh cùng thi đậu và H, hơn nữa còn cùng một ngành, cùng một lớp

Con gái trong trường theo đuổi Thẩm Tiên Phi rất nhiều, cô luôn chôn giấu mối tình đơn phương ấy trong lòng, vì chẳng ai có thể hiểu hoàn cảnh gia đình anh hơn cô, không ai hiểu nguyên nhân Thẩm Tiên Phi nỗ lực thi lên đại học hơn cô. Cô hiểu rõ anh, cô sẽ không điên cuồng đeo dính lấy anh như các cô gái kia, như thế chỉ khiến anh đẩy ra xa hơn.

Hôm ấy lúc Thẩm Tiên Phi đến tìm cô, nhờ cô giúp đỡ, cô đã xúc động đến mức không ngủ nỗi. Chí ít thì, khi anh khổ sở nhất, người đầu tiên anh nghĩ đến là cô. Tuy chỉ mới bắt đầu nhưng cô tin, chỏ cần cô luôn ở bên anh thì sẽ có một ngày đợi được mùa hoa nở.

Ngồi trên chiếc ghế cạnh sân bóng rỗ, Tang Du nhìn quả bóng rổ bay từ rỗ này sang rỗ khác, nghe tiếng bóng “binh binh” đập vào khung sắt và đập liên tục trên nền đất.

Dần dà, trong đầu lại xuất hiện cảnh Thẩm Tiên Phi bị cô hành hạ, khiến cô bất giác nghiến chặt răng, nếu có thể xem cái tên Thẩm Tiên Phi chết tiệt kia là quả bóng rỗ mà đập lùng tung thì hay biết mấy.

Trong khoảnh khắc biết anh có bạn gái, cô bỗng trở nên rất hoảng loạn, nghe chính miệng anh thừa nhận, cô cảm thấy lồng ngực mình đau buốt, khó chịu, cảm giác như có thứ gì đó đang gặm nhấm, ngay cả mười ngón tay cũng tê dại theo.

Đánh cho anh một trận tơi bời, lẽ ra cô nên vui sướng mới đúng, chẳng phải cô luôn mong muốn làm thế này hay sao? Cô muốn đánh anh một trận để rửa sạch nỗi nhục ở cửa hàng tiện lợi lần trước, giải tỏa ấm ức trong lòng.

Nhưng hôm nay đánh xong rồi, cô chẳng thấy vui sướng tí nào, cũng chẳng thấy thoải mái hơn, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trong ra ngoài, cô không thấy có chỗ nào nhẹ nhõm cả. Cái “kế hoạch truy bắt chim” xui xẻo lại vô hiệu nữa, căn bản là lãng phí tiền bạc, thời gian và cuộc sống. giống như anh đã hỏi ngược lại cô, bấy lâu nay cô đã làm những gì?

Bỗng thấy sống mũi cay cay, trong mắt như có thứ gì nong nóng trào lên khiến cô rất khó chịu, cô chớp chớp mắt, chợt lúc ấy, một bóng đen tròn tròn lao đến chỗ cô.

Thông thường ở trong trường, gần nơi có sân bóng rỗ, sân đá bóng sẽ là nơi thường xuyên xảy ra sự cố nhất, mà thường thì những sự cố đó mà tạo thành một cặp tình nhân bất ngờ, đó chính là định luật tình yêu của sân bóng trường.

“Binh” một tiếng, quả bóng rổ đập vào ngay má trái của Tang Du, cơn đau nóng rát lập tức xuất hiện bên má trái của cô.

Đau chết được, lúc nãy cô đấm Thẩm Tiên Phi cũng rất mạnh, tay phải cô đến giờ vẫn còn đau.

Tang Du ôm má trái bị bóng đập vào, trong tích tắc cô không nhịn được nữa, nước mắt lập tức tuôn trào.

“… Tang Du, cậu không sao chứ?”,Tăng Tử Ngạo khi thấy quả bóng đập vào Tang Du, anh đã sững người, cứ ngỡ với thân thủ của mình cô sẽ tránh được nó. Anh thừa nhận lúc nhìn thấy cô đến sân bóng đã muốn lại gần chọc cô, nhưng vẫn còn đang thi đấu nên không thể, về sau thấy gương mặt cô ngờ nghệch như có ai nợ mấy trăm vạn tệ vậy, nên anh cố ý ném trượt tay để bóng bay về phía cô, nhưng quả bóng này có đập mạnh thế không? Sao cô lại khóc thương tâm đến vậy? Anh khẻ vỗ vỗ cô, cuống quýt:”Cậu đừng khóc, xin lỗi, tôi không biết bóng lại đập vào cậu mạnh như thế!’.

Tăng Tử Ngạo đã gặp rất nhiều cô gái hay khóc, anh cảm thấy con gái khóc rất phiền phức, nhưng không hiểu sao, thấy Tang Du khóc anh lại có cảm giác xót xa lạ lùng. Trong hiểu biết của anh, cô gái tên Tang Du có lúc cười rất rạng rỡ, có lúc lại tỏ vẻ hoang mang rất giống một cô ngốc, khi thì ngậm điếu thuốc cảnh cáo đừng chọc giận cô, đa phần đều lạnh lùng, lãnh đạm, chắc là một cô gái rất mạnh mẽ, nhưng hôm nay lại vì quả bóng đập vào mà khóc thương tâm như thế, chẳng giống với một cô gái biết đánh nhau với nam sinh và trèo tường giỏi như cô tí nào.

Trận thi đấu bóng đang sôi nổi cũng dừng lại vì chuyện Tang Du bị bóng đập trúng, những người khác thấy trời cũng sắp tối rồi nên vỗ lưng Tăng Tử Ngạo, nói vài câu rồi bỏ đi hết.

Sân bóng chỉ còn lại Tang Du và Tăng Tử Ngạo, Tang Du càng khóc dữ dội hơn, lúc bóng đập vào má trái, cơn đau ấy khiến cô nhớ ngay đến cú đấm vào má trái Thẩm Tiên Phi, nhất định anh cũng rất đau. Hơn một tháng này, ngày nào cô cũng theo Thẩm Tiên Phi, dáng anh ăn cơm, dáng anh chăm chỉ học hành, dáng anh chơi bóng, dáng anh nói năng từ tốn thong thả, dáng vẻ lạnh lùng không tìm đâu chút hơi ấm ấy, đều khắc sâu vào trái tim cô, điều khiến cô khó quên nhất là đêm ấy, sau khi anh làm thêm xong đã mời cô một bát mì. Bát mì ấy là món quà Giáng Sinh tuyệt vời nhất, bất ngờ nhất sau khi cô đã đói meo bụng mấy tiếng đồng hồ.

Đúng như Sơ Sơ đã nói, cô đã thích anh thật rồi, chính vì bát mì ấy mà cô đã thích anh đến không kháng cự nổi. Ghét quá đi mất, Tang Du cô lại chỉ vì bát mì mà thích một chàng trai, thật sự rất đáng ghét!

Nhưng anh lại