Old school Easter eggs.
Không yêu sẽ không quay lại

Không yêu sẽ không quay lại

Tác giả: Gia Diệp Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327904

Bình chọn: 7.00/10/790 lượt.

Nam Tĩnh xuất hiện lại giống như kịp lúc giúp đỡ Đại Ly.

Vốn Đại Ly cũng thích đồ hóa trang của Bùi Anh, tới nhìn sờ sờ một chút ai ngờ không cẩn thận kéo hư ống tay áo. cô ta cũng không biết đồ hóa trang Trung Quốc yếu ớt như vậy, mà Bùi Anh vừa thấy đồ hóa trang bảo bối của cô bị rách, lông mày dựng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm cùng cô ta náo loạn lên. Những câu châm chích khiến cô ta á khẩu không trả lời được, ngay cả câu nói xin lỗi cũng không nói ra được.

Đại Ly thầm nghĩ Bùi Anh đây là mượn đề tài để nói chuyện của mình. Đoạn thời gian trước nữ sinh trong xã đoàn học còn cười nhạo hai người nữ sinh Trung Quốc chải đầu buộc bím tóc dân hai lúa chính gốc này, hôm nay bị cô nắm lỗi, thật đúng là níu lấy không thả.

Bùi Anh trên mặt còn trang điểm chưa có rửa sạch sẽ, gương mặt giận đến đỏ bừng. Đồ hóa trang này là bảo bối tổ truyền nhà cô, trong ngày thường một cây Lưu Tô cô cũng không dám vò nát, huống chi bị người ta kéo hư? Cái cô Đại Ly tuyệt đối là cố ý, nói không cho phép nhúc nhích, thế nào cũng phải xuống tay đi đụng vào, cái này nếu sau khi về nước bị ông nội phát hiện, thực sự bị chửi chết.

Ông nội Bùi Anh là một danh tướng, bộ đồ hóa trang trên người cô này do ông nội cô từ tổ tiên nhận lấy, hôm nay cảm thấy tiền đồ của cô, đại biểu quốc gia ra khỏi nước học tập, tự nhiên phải mang theo Gia Bảo quốc gia, không thể để cho giặc tây coi thường. Ông nội Bùi Anh tính khí dữ dội, đối với cháu gái nói đánh liền đánh, Bùi Anh rất sợ, thì càng đem cục tức này xả trên người Đại Ly.

Nam Tĩnh cùng Đại Ly là bạn cũ, tự nhiên hướng cô ta: “Dù sao quần áo đã rách, đưa đến cửa hàng may sửa chữa lại sẽ tốt. cô xem như vậy có được không?”

Bùi Anh nhìn Đại Ly một chút, lại dùng ánh mắt nhìn Nam Tĩnh bên người cô suy tính, liếc mắt một cái hai người chiều cao chênh lệch, con ngươi của cô đi xoay vòng: “Anh nói sẽ bồi thường cho tôi sao?”

Nam Tĩnh gật đầu một cái.

“Được.” Bùi Anh đột nhiên ý thức đưa đồ hóa trang hầu như buỗng thỗng xuống dưới đất nhét vào trong ngực Nam Tĩnh, “Các ngươi đem nó đến thợ cắt may Elizabeth đi, một tuần lễ sau muốn nó hoàn hảo không tổn hao gì đưa về trong tay tôi.”

Đại Ly tức giận nói: “Elizabeth đắt tiền như vậy!”

Nam Tĩnh tác phong nhanh nhẹn: “Đưa đi sửa. Tính cho anh.”

Đại Ly cảm kích nhìn hắn, lập tức nhón chân lên tặng một cái hôn nóng bỏng: “Em yêu anh!”

Bùi Anh cao ngạo quay người lại, ngồi vào trước gương trang điểm tiếp tục tháo trang sức.

Chương 63 (tiếp)

Đại Lỵ ôm đồ hóa trang chạy tới cửa hàng may, Nam Tĩnh nhìn chằm chằm sống lưng thẳng tắp của Bùi Tnh, cảm giác chỗ nào kỳ quái, nhưng anh lại không nói ra được.

Bùi Anh từ trong gương len lén nhìn anh, phát hiện anh còn đứng ở sau lưng không đi, không nhịn được quay đầu lại trừng anh: “Anh còn nhìn tôi làm gì?”

Nam Tĩnh không ngờ cô thế nhưng không khách khí, lập tức vẻ mặt ngượng ngùng. Ánh mắt lọt vào trong cổ áo của quần áo màu đỏ chót, một ít nơi da thịt trắng noãn nhẵn nhụi. Rút đi đồ hóa trang áo khoác rộng rãi, quần áo trong mềm mỏng không ngừng che giấu đường cong linh lung của cô.

Từ phía sau đài ra ngoài, Nam Tĩnh một mình run rẩy ở sân trường trống trải trên đường, trận gió thổi, dư âm nhiệt trong óc mới dần dần tản đi. Mới vừa, anh thế nhưng đối với người chỉ gặp mặt một lần Bùi Anh nổi lên xúc động mãnh liệt, thật muốn lột quần áo của cô coi

trộm một chút, sờ một cái…

Đây là lần đầu, anh đối với một người con gái có ham muốn mạnh như vậy.

Đợi đến cửa hàng may Elizabeth đem giấy tờ đưa đến trên tay Nam Tĩnh, anh đối với Bùi Anh kích động mãnh liệt hơn nữa rồi, chẳng qua lần này, thật sự muốn đem cô đè lại không cho nhúc nhích mạnh mẽ đánh một trận.

Món đồ hóa trang tổ truyền của Bùi Anh kia, đều song mặt thêu, thời gian dài, bên trong đã sớm hư hại không ít. Lần này thợ cắt may nghe Đại Ly bảo muốn sửa lại hoàn hảo không tổn hao gì, nên lấy tất cả tinh lực ra đi sửa lại. Trong cửa hàng may có vị Lão Sư Phụ Trung Quốc, công phu thuê thùa là hạng nhất, cũng biết phân biệt hàng tốt xấu, nhìn thấy một món đồ hoàn mỹ như vậy, tự nhiên muốn tốt càng thêm tốt.

Nam Tĩnh nhìn giấy tờ không ngừng cắn răng. một khoản tiền lớn như vậy, anh thật sự không cầm nhiều vậy, nói cho ông cụ nhà mình, bị ông dùng gậy dạy dỗ gõ một phen.

Bùi Anh bên kia, nhận được đồ hóa trang mới tinh, cười không khép miệng. cô ở chung Nhập Hồng có chút lo lắng: “Như vậy có đắc tội với bọn họ không?”

Bùi Anh bĩu môi: “Đáng đời, ai bảo anh ta xen vào việc của người khác.” cô làm ác mà cáo trạng: “Người đàn ông, một khi cuốn vào chuyện phụ nữ phân tranh, chắc chắn… – Xương – cốt – không – còn ——!”

Nam Tĩnh lần này chân chính nhớ Bùi Anh, chỉ là, anh bận chuẩn bị xin tài liệu nghiên cứu sinh, hận để phía sau cũng tạm thời ném cô ra sau đầu.

một trận bể đầu sứt trán, anh cuối cùng cầm được học bổng nghiên cứu khoa học của đại học C. An Diệc Bác cũng lấy được thành tựu không nhỏ, hai nhà cùng nhau vì bọn họ cử hành Lễ Chúc Mừng. trên tiệc rượu, Nam Tĩnh uống không ít rượu, mẹ Nam Tĩnh nhìn anh uống đến mặt đỏ bừng, say khướt th