Old school Swatch Watches
Khu Vườn Giữa Hai Khung Cửa Sổ – Ngày Tháng Kỷ Niệm Của Chúng Ta

Khu Vườn Giữa Hai Khung Cửa Sổ – Ngày Tháng Kỷ Niệm Của Chúng Ta

Tác giả: twosongbirds

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324353

Bình chọn: 10.00/10/435 lượt.

vài giây, nhưng rồi cũng đưa hai tay ôm lấy Tú. Khoảng không gian chợt lặng đi, chẳng ai nói với ai câu nào. Cuối cùng, Tú quyết định lên tiếng, nói khẽ vào tai Nhi. “Hôm nay cảm ơn Nhi rất nhiều.”

Nhi hít một hơi thật sâu, như muốn mang toàn bộ khoảnh khắc này vào trong tâm trí, rồi trả lời. “Bất cứ lúc nào.”



Đêm đó nằm trên giường, Tú suy nghĩ về Nhi, về một góc khuất khác của Nhi mà Tú chưa từng thấy trước đây. Thay vì là một cô gái hoạt bát, sôi nổi mà mọi người luôn thấy ở trường, thì Tú lại thấy một cô gái nhỏ bị tổn thương và rất cô đơn, luôn mong được sự quan tâm yêu thương của ba mẹ trong tuyệt vọng. Tú phát hiện rằng trên thế gian này có hai kiểu người: Những người thường cho người khác thấy vấn đề của mình ở ngoài mặt, và những người thường giấu nó ở trong lòng. Tú và Nhi là hai ví dụ hoàn hảo.

Tú cầm điện thoại lên và xem giờ. Đã 12 giờ 40. Quyết định nhắm mắt đi ngủ, Tú bật nhạc trong điện thoại và để lên đầu giường. Trong lúc thiếp đi, Tú vẫn con nghe lời bài hát văng vẳng bên tai.

“Ta gặp nhau một chiều thu tháng 10, vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày…”*

-Hết chap. 4-

*Trích bài hát ‘Say You Do’ của ca sĩ Tiên Tiên

CHAPTER 5: LOẠN NHỊP

Vào một buổi tối tháng 10, mẹ Tú gọi Nhi qua nhà chơi để dùng thử món chè chuối mẹ Tú vừa nấu. Hương nước cốt dừa và chuối thơm nức bay phảng phất khắp nhà.. Quả thật, mẹ Tú rất có tài nấu nướng.

Tú và Nhi mỗi người cầm một chén chè lại ghế ngồi và bật ti vi lên xem. Vừa ngay lúc phóng sự đang nói về lễ hội hoá trang mà giới trẻ thường gọi là Halloween. Tú chợt nhớ khu phố mình đang ở cũng sẽ tổ chức Halloween cho các gia đình trong khu nhà. Me đã dặn là gia đình sẽ tham gia cho vui. Khi còn ở nước ngoài, năm nào cũng vậy, mẹ và bà đều bắt Tú tham gia, tuy rằng sau khi lấy được kẹo về thì mẹ cũng không cho ăn.

Tú xắn một miếng chuối đưa vào miệng. Nó mềm và không quá ngọt, không khiến người ăn bị gắt cổ.

“Ngon quá bác ạ. Ngon hơn cả mấy tiệm chè nổi tiếng.” Nhi trầm trồ.

Tú nhìn thấy một chút nước cốt dừa còn dính trên môi Nhi.

“Trời ơi, con lúc nào nói chuyện cũng ngọt hết.” Mẹ Tú nói cảm kích. Nhi cười và tiếp tục thưởng thức chén chè.

“Um, Nhi?” Tú gọi. “Nhi bị dính…trên môi kìa.” Tú cố gắng giải thích.

“Oh” Nhi có vẻ bất ngờ, nhưng rồi khúc khích cười, “Trời ạ, Tú vừa thấy một cảnh chỉ trên phim Hàn Quốc mới có phải không? Em không cố tình đâu nhé.”

“Tú cũng thắc mắc là có cố tình hay không” Tú cười. “Để Tú giúp Nhi.”

Tú đặt chén chè xuống bàn, với lấy hộp giấy cạnh đó, và khi Nhi chưa kịp nói gì, Tú đã một tay giữ lấy mặt Nhi, tay còn lại rút tờ giấy ra và chậm lên môi Nhi.

“Chà, một đôi uyên ương.” Giọng chị Tâm bất ngờ vang lên.

Giật mình, Tú vội buông Nhi ra.

“Chị Tâm, tới rồi hả?” Tú bối rối nói như muốn đổi chủ đề. Chị Tâm đưa Tú một cái nhìn đầy hiểu biết. Tú nhìn qua Nhi thì thấy Nhi đang liếm môi. Tú liền nhìn qua phía chị Tâm thì thấy chị Tâm vẫn còn đang nhìn mình. Mặt Tú nóng bừng lên vì ngượng.

“Mẹ nấu chè và Nhi ăn bị…và—”

“Biết rồi,” chị Tâm cắt lời Tú. “Hồi nãy bác có gọi chị. Giờ chị đi lấy một chén đây.” Chị Tâm đi ngang qua chỗ Tú ngồi và vỗ nhẹ lên vai Tú.

Nhi cười vì thấy Tú thật ngây ngô, còn Tú thì không hiểu vì sao mình lại run đến thế. Tú thú thật với chính mình là trong vài giây ngắn ngủi đó, đã có một ý định loé lên trong đầu Tú. Nếu chị Tâm không đến đúng lúc, chắc Tú cũng đã thực hiện nó.

Khi Nhi chuẩn bị về, mẹ Tú nhất quyết gói lại 2 hộp chè chuối để biếu cho ba mẹ Nhi, mặc cho Nhi có giải thích rằng ba mẹ mình ít khi ở nhà. Hôm đó, Tú xin mẹ về phòng ngủ, thay vì đưa Nhi về. Tú nghĩ sau việc tự nhiên cái ý định ấy hiện lên trong đầu, Tú không nên ở một mình với Nhi nữa.

Vào phòng nằm một thời gian nhưng không thể chìm vào giấc ngủ. Lăn tới lăn lui trên giường, Tú ngẫm nghĩ về việc hồi nãy. Tú đã muốn chạm vào môi Nhi ngay lúc đó. Có phải điều đó có nghĩa là Tú đã thích Nhi hay không? Chị Tâm có thể nào nhận ra không? Bộ nó rõ ràng đến thế à?

Tú quyết định nhắn tin cho Nhi, vì dù sao Tú cũng nghĩ đến Nhi mà mãi không ngủ được.

Nhi ngủ chưa? Tú gửi tin nhắn.

Chưa đầy 10 giây sau, Tú nhận được hồi âm.

Nhi – Nhà kế bên: Chưa ngủ.

Tú: Vậy mình nói chuyện được không?

Nhi – Nhà kế bên: Ok

Tú: Vậy gặp Nhi ở ban công.

Gió đêm tháng 10 khá mát, nếu không muốn nói là se lạnh. Tú nhìn Nhi bước ra ban công chỉ với chiếc áo hai dây và quần short ngắn. Đột nhiên Tú chợt thấy nóng.

“Bộ Nhi không lạnh hả?” Tú ngại ngùng chỉ vào bộ quần áo Nhi đang mặc.

“Mặc đồ dài thì ngủ không thoải mái.”

“Tú ngủ không được.” Tú thú nhận.

“Em cũng vậy.” Nhi đồng tình.

Lý do Tú muốn nói chuyện giờ này cũng chỉ vì Tú muốn gặp Nhi. Tú cố gắng nghĩ ra một chủ đề để nói chuyện. Rồi Tú nhớ là ngày Halloween sắp tới.

“Nhi có định tham gia lễ Halloween khu phố mình tổ chức không?”

“Chắc là không. Người ta tổ chức cho gia đình, cho mấy đứa nhỏ. Em đâu có ai.” Nhi trả lời.

“Đi với gia đình Tú đi.” Tú ngỏ. “Dù sao mẹ cũng bắt cả nhà phải tham gia. Nhi đi cùng luôn, cho vui.”

Suy nghĩ một hồi, Nhi gật đầu. “Vậy thì