
̀ lần đầu tiên nhìn thấy có nhiều nam nhân xấu xí như vậy, lần này coi như được mở mắt.
“Thiệu Tần, ngươi có lấy được không?” Nàng hỏi.
“Đã lấy được rồi.” Thiệu Tần lấy ra một món đồ giống như vò rượu nhỏ đưa cho nàng.
“Cho ta, ngươi bảo người khác cho tiện nữ nhân đó uống.” Nàng cầm lấy cái hũ nhỏ ra lệnh.
Thiệu Tần nhìn bộ mặt nghi ngờ của Hàn Hạo Thần nhỏ giọng nhắc nhở: “Lạc cô nương, chuyện này… hình như không được hay? Còn không bằng cho nàng sảng khoái.”
“Sảng khoái?” Nàng vừa nói vừa đi đến phòng giam Cẩm Nương. “Ta chỉ là không tổn thương âm đức mới để cho nàng ta một cái mạng, như là Bồ Tá rồi.”
Đầu Thiệu Tần đầy hắc tuyến điều này cũng gọi là Bồ Tát, đoán chừng cả nước Hàn Vũ sẽ không có người xấu.
“Lạc cô nương… người tốt như vậy giống như…”
“Câm miệng.”
Hắn vừa định nói, “Người tốt giống như càng thêm tổn hại âm đức” đây chính là một hũ thuốc đoàn tụ táng, uống hết hũ thuốc sợ rằng sẽ không thể nào kết thúc được trong ba ngay ba đêm, aii ngờ lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị nàng chặn lại, ý chỉ: theo nàng đi. Hắn cũng không ngăn trở nữa.
Nhưng không ngờ nàng đi đến cửa phòng giam lại thấy hắn kì kèo mè nheo, vì vậy tức giận nói: “Thiệu Tần, ngươi còn chậm như vạy, ta sẽ cắt cái tiểu của ngươi.”
“Ha ha!”
Thủ vệ chung quanh nghe được đều cười ra tiếng, Hàn Hạo Thần dùng ánh mắt cảnh cáo bọn họ mới nhịn cười, nhưng Thiệu Tần đang lúng túng lập tức chui vào phòng giam.
Hàn Hạo Thần lắc đầu muốn kéo nàng đi, cái gì cũng dám nói, đúng là phục nàng.
Hắn đến cửa phòng gia thì nhìn thấy nàng đi đến bên cạnh Cẩm Nương, nhìn hắn ta đổ vật bên trong cái hũ nhỏ vào miệng Cẩm Nương, một bên còn đang chửi: “Các ngươi ám toán ta, ám toán ta…, tiện nữ nhân, đồ yêu tinh, đời này đoạn tử tuyệt tôn, nếu sinh con cũng là đồ đoạn tụ, chết không được tử tế…”
Nhìn tình cảnh trước mắt, Hàn Hạo Thần chỉ cảm thấy ứng nghiệm một câu nói: thà đắc tội với quan tử với tiểu nhân, còn hơn đắc tội với nữ nhân.
Dĩ nhiên, câu sau là nàng dạy hắn.
Trong nháy mắt, đồ vật bên trong cái hũ đã vào hết trong miệng Cẩm Nương.
“Cô nương, ngươi cho ta uống cái gì?” Cẩm Nương thật sự sợ, đặc biệt lúc thấy Hàn Hạo Thần làm cái chuyện vì nàng ta, có chỗ dựa là Vương gia, Cẩm Nương coi như là mất đầu.
Nàng cười nói: “Là đồ tốt, ngươi cho ta uống cái gì ta liền trả lại gấp mười lần.”
“À?” Cẩm Nương nghe vậy thì không ngừng run rẩy, chỉ có thể cầu xin nàng. “Lạc cô nương, là ta sai rồi, từ nay về sau ta không dám nữa, không phải, không có lần sau, cái bình đoạn tụ không có nam nhân là chết người đó.”
“Yên tâm, ta đã chuẩn bị cho ngươi rồi, ngươi chịu đựng được thì ta liền bảo Vương gia thả ngươi đi.”
Cẩm Nương thở phào nhẹ nhõm, nghĩ tới chuyện chỉ cần chịu được qua tối nay thì có đường sống, ai ngờ nghe được tiếng vỗ tay, mấy nam nhân xáu xí đi vào phòng giam. Cẩm Nương nhìn thấy tình trạng như thế, dạ dày bắt đầu lên tiếng. Mặc dù nàng đã gặp nhiều dạng nam nhân nhưng cũng không có xấu như vậy, mà xấu một chút thì nàng đã chán rồi thế nhưng lại trở thành thuốc giải cho nàng còn là mười.
“Lạc cô nương khai ân, Lạc cô nương…” Nàng ta không ngừng kêu gào.
Ngay cả lông mày của Lạc Tử Mộng cũng không có nhíu lấy một cái, chỉ là giống như xem kịch, lạnh nhạt nói: “Cẩm Nương đúng không? Ta đối xử rất tốt với ngươi, đền ngươi gấp mười lần, ngươi từ từ hưởng thụ.”
Hàn Hạo Thần ho nhẹ một tiếng sau đó nói nhỏ, “Nơi nào học được những lời như thế, về sau không được nói.”
CHƯƠNG 85
Lạc Tử Mộng âm thầm lè lưỡi một cái.
Chỉ trong chốc lát, dược bắt đầu phát tác, bởi vì uống hết hũ thuốc, thân thể Cẩm Nương bắt đầu nóng ran, thần trí bắt đầu mơ hồ.
“Nam nhân… ta muốn nam nhân.”
Cẩm Nương không ngừng kêu, vừa kêu vừa cởi áo.
Lạc Tử Mộng bắt đầu thấy hưng phấn, chỉ vào mười nam nhân, “Mấy người còn chờ cái gì? Mau lên.”
Thiệu Tần không dám tin nhìn nàng, đúng là mở rộng tầm mắt, lần đầu tiên thấy một cô nương hào phóng như vậy, lại muốn nhìn người khác giao hợp. Nhìn thấy toàn thân cũng không e dè, cứ nhìn thẳng vào.
Hàn Hạo Thần vội vàng che hai mắt của nàng khàn giọng nói: “Được rồi, trở về thôi.”
Nàng muốn đẩy tay hắn ra, “Ta không nhìn thấy.”
“Đây không phải chỗ nên nhìn.” Hàn Hạo Thần muốn che lại ánh mắt của nàng, không để cho nàng nhìn thấy. Bây giờ mười nam nhân đã cởi hết quần áo, nếu để cho nàng nhìn thấy cảnh tượng này…
“Oa…” Thật sự nàng