
mày bắt nạt được sao ? Tỉnh ngủ đi, mày muốn là được sao ? Cho tao xin . ! – nó nhổ cục máu bên mép , ánh mắt hằn lên nỗi uất ức cao độ .
– . . .0. . . .
– không đơn giản thế đâu ! Nên nhớ từ đây tao với mày không đội trời chung nghe rõ chưa ? – nó xỉa thẳng về chỗ hắn vẻ cương nghị nghiêm chỉnh hết mức có thể .
– này ! Không đỡ tao dậy sao ? – hắn gọi với theo khi nó đã đi tới cửa
– Cái gì đỡ mày sao ? Không có cái mùa xuân ấy đâu sói ạ ! mày cứ chờ đi tao sẽ trở lại là đối thủ xứng đáng với mày ! – không quay lại nó buông gọn một câu khi dời khỏi phòng
– Đối thủ xứng đáng ! – hắn cười nụ cười chua sót . Không lẽ nó đa yêu Khanh Duy ấy thật rồi ? Người anh em tôt của hắn ….
————————–
– MK thằng trời đáng thánh vật cứ chờ đấy mà xem tao sẽ trả cả vốn lẫn lời không thiếu 1 ly – Nó lầm bầm khi dời khỏi phòng đó .
” Rầm ”
Nó đâm sầm phải ai đó . Một người nào đang hớt hải như ma đuổi không nhìn đường phóng như bay …
– **** ! Mắt để trong ống quần hả ? – Vẫn là câu **** cửa mồm của nó …
– Để trong túi áo ! – gã đáng nhanh giọng như vẻ mừng
1s
– Sao lại là mày – Gã trợn tròn mắt khi nhận ra chủ nhân của câu nói đó là nó chứ không phải là ai kia ….
– … – nó im bặt – không.. không tao thì ai ? – Nó sợ rằng sự việc sẽ bại lộ mất .
– Mk ! Tránh đường ! – hất nó qua một bên gx phóng như bay ….
– đúng là xui xẻo ~ Nó lầm bầm thì đúng là xui xẻo thật .
——————————————————–
– Gia Long Mỹ Anh đâu ? – đạp cửa đánh rầm gã thét lớn khi gã đang ngồi trên giường mung lung không hiểu đang nghĩ gì ?
——————————————————————
Trên đường phố Sài gòn đâu đâu cũng nó nhiệt đèn đóm sáng trưng , nhưng trái ngược cới khung cảnh xung quanh thì trên chiếc RanDo LT 79 thì không khí hoàn toàn im lại . Chỉ còn 2 người con trai tay nắm tay nhưng một lời cũng không hề có .
Không khí quá căng thẳng cần phải có cái gì làm cho không khí này giã ra mới được !
– Chúng ta đi chơi game nha ! – Thái lên tiếng hòng phá vỡ bầu không khí căng thẳng này !
– Sao lại chơi game ? – Y mở to đôi mắt nhing Thái đầy khó hiểu – Giờ này ! chơi game ?
– Ừm ! chúng ta đi . – Mở cửa xe Thái kéo Y đi cào quán game gần đó !
Quán game đông đúc toàn bọn nhóc nhóc ầm ã với những câu bàn tán say sưa về các trò gảe cùng với những tiếng hò reo phát nhức đầu nhưng Thái lại cứ muốn dắt Y tới đây !
– Ngồi xuống đây ! – Ấn nó ngồi xuống Thái mở trò chơi ưa thích ! – Còn nhớ không ? cách đây 2 năm ?
– Một trận quyết đấu .. – dường như y đã nhớ ra rồi
– Một tình bạn sau một chiều mưa ~ ( Cái này để khi nào tới extra au sẽ kể tường tận )
– Rồi .. rồi … một tình bạn mãi mãi – Y nói nhưng đôi mắt lại hơi cụp xuống không hiểu vì sao
– Không phải – Thái dừng lại quay sang Y nắm lấy đôi màn tay – một tình bạn dang dở nhưng một tình yêu vĩnh cửu – đôi mắt Chân thành của thái đã nói cho Y biết tên này đang nói thật ….
– … – Im lặng -, Y rút đôi bàn tay ra và đứng lên quay trở ra khỏi quán game .
CHỉ vừa mới đến không đượn 10p lại đi . Thái nhìn Y đi ra cửa không hiểu y đang nghx gì : là hài lòng hay….. anh không muốn nghĩ tới …!
Y dang ngồi trong xem . Y đang mân mê chiếc điện thoại . anh tự hỏi không biết y đang nghĩ gì ?
Bước vào xe …
Không khí lại tieps tục im lìm , căng thẳng , không ai nói gì .
Rồi bỗng máy báo tin nhắn tới , anh mở máy : ” từ bao lâu rồi ? ” – người giử : Minh luv
Ngỡ ngàng . Anh và y đang ngồi đây bên nhau nhưng lại là nhắn tin .
– Cũng khá lâu đủ để đau lòng … – trả lời tin nhắn
– Là bao lâu ? – tin nhắn tới
– 1 năm 8 tháng 12 ngày !
– tại sao không nói sớm ?
– sợ !
– Sợ ? Sợ gì ?
Đó là tin nhắn cuối cùng được giử đi và không có hồi âm trở lại . Mà hồi âm trở lại lại là một nụ hôn bất ngờ từ anh . Anh say mê như chưa từng nhue thế vậy , anh khát khao từ lâu lắm rồi . Có ai biết không tình yêu không dám nói . Đau lắm chứ . Ngày ngày ở bên , ngày ngày trò chuyện nhưng ngày ngày lại là làm bạn . anh không vam tâm . Đã nhìn, quá lâu, đã im lặng quá lâu / AAnh không muốn thế nữa . Hôm nay anh đã có cơ hôi .
rất lâu sau hai người dời nhau và lại một khoảng lặng chờ tới .
Phải đến 10phuts cho sự im lặng chiếm đóng ..
– Anh sợ nói ra sẽ ….
-….
– Nói ra liệu có còn được như ….
Giọng anh đặn nghen như người ngạt mũi nói không hết câu như kẻ mang nấ …
– là anh đã khiến tất cả các cô gái dời xa em ? – Trong vô thần , tháy vì nhìn anh y lại nhìn ra phái đường , nới mà hàng trăm loại xe cộ đang vun vút lao quên thời gian và đầy hỗn loạn .
– …..
– Anh không biết em là vì sao ư? – y hoe đỏ đôi mắt giọng xũng trùng hẳn đi
– họ không hề yêu em . Nếu yêu em họ đã không mờ mắt mà chạy theo anh rồi dời xa em . họ không xứng đang với em ? – Anh đang thanh minh cho hành đọng dành người yêu với y
– không xứng đáng ? Họ không còn anh thì có sao ? Anh đã làm tôi đau lòng ! – giò thì y đang khóc thật sự là khóc ….
– anh…. anh không có …
– anh có … anh có rất nhiều … – hờn trách trong y trào lên mác ma ngủ quên nay đã thức giấc dữ dội biết nhường nào ..
– Thật sự anh ….
– Là anh đẩ tôi đến với họ , anh giúp tôi lên kế hoạch cua gái