Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323321

Bình chọn: 7.00/10/332 lượt.

hấy nhà họ Du có gì bất thường?

Tuy rất nhanh nhưng rõ ràng là mặt cô hầu đã có chút biến sắc…

-Không, đâu có gì bất thường… Cô chủ Yến Phi làm sao vậy?

Yến Phi lắc đầu: -Không, buột miệng hỏi thôi.

Buổi trưa, cổng nhà họ Du mở, chiếc xe hơi màu đen chạy vào sân.

-Đúng là xe xịn!- Yến Phi nhún nhảy, thích thú.

-Chiếc xe này mua cũng khá lâu nhưng ít người dùng lắm cứ cất mãi trong gara thì uổng nên hôm nay em mới lấy ra để đưa cô đi siêu thị đó.

Trúc Lâm tăng tốc chạy xe vào sân nhà. Yến Phi ngồi dựa lưng, êm ái còn hơn giường nằm. Tự dưng con bé giật mình khi nghe tiếng Trúc Lâm kêu lớn: -Thôi rồi, thắng xe bị làm sao vậy nè…

Yến Phi chồm người lên trước: -Chuyện gì thế Trúc Lâm, thắng xe bị gì?

-Em không biết nữa, hình như thắng xe bị hư rồi, em đạp thắng không ăn…

-Hả…!?- Yến Phi méo miệng. Chuyện như đùa, thắng xe không ăn ư?

Bất ngờ Yến Phi hét to: -Cẩn thận Trúc Lâm, phía trước có cái cây kìa…

Quả nhiên chiếc xe sắp lao vào cái cây to ngay trước mặt, Trúc Lâm giật mình bẻ lái sang hướng khác… Thế là chiếc xe hơi chạy tán loạn trong sân vườn, hầu như ở đâu cũng cây cối um tùm. Xe sốc dữ dội, bên trong 2 cô gái sợ đứng tim vì chẳng biết cách nào để dừng xe.

Đúng lúc Du Thanh và Du Thiên từ trong nhà bước ra, 2 chị em suýt chút nữa thì bị xe tông. Chúng nó còn chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy 1 chiếc xe hơi màu đen đang sắp lao vào bức tường của sân vườn với tốc độ rất nhanh… Bên trong xe, Yến Phi và Trúc Lâm bàng hoàng khi bức tường sừng sững hiện ra trong mắt. Cả 2 nhìn nhau rồi thét lên: -Khônnnnnng!!!

Trong vài giây tích tắc, chiếc xe hơi đột ngột dừng lại… 2 cô gái trong xe ngã nhào về phía trước theo quán tính…Vài giây trôi qua, Yến Phi lẫn Trúc Lâm từ từ ngồi dậy. Vô cùng kinh ngạc khi trước mặt, Du Hạo đứng thở dốc, 2 tay đặt lên đầu xe phía trước như đang giữ xe lại.

-Cậu chủ Du Hạo… may quá…- Trúc Lâm mừng rỡ kêu.

Còn Yến Phi thì bần thần. Du Hạo là người đã làm chiếc xe dừng lại!? Chuyện gì thế này, làm… làm sao… sao 1 người có thể ngăn 1 chiếc xe đang chạy với tốc lực cao như vậy?

-Cô chủ Yến Phi, cô không bị thương chứ?

-Hả… à, ừ… tôi không sao!

2 người nhanh chóng bước xuống xe. Du Hạo liền đi đến, cậu lo lắng:

-Cả 2 có sao không?

-Dạ, không sao, may là có cậu chủ…

Cùng lúc ấy, Du Thanh với Du Thiên cũng chạy đến.

-Trời ạ, xảy ra chuyện gì mà mấy chị chạy khiếp thế?- Du Thiên hỏi.

-À, tại thắng xe tự dưng bị hỏng…

-Xe này cũ rồi khi mang ra chạy phải kiểm tra cẩn thận chứ!- Du Hạo bảo.

Trong khi những người nọ nói chuyện thì Yến Phi vẫn đứng bất động, nó còn chưa kịp trấn tĩnh… 1 phần do suýt nữa thì tông xe vào tường, phần còn lại là vì… Du Hạo đã dùng 2 tay giữ chiếc xe hơi dừng lại! 1 sức mạnh thật… khủng khiếp mà người thường không thể có được!

Buổi chiều hôm đó sau khi đắn đo Yến Phi quyết định gặp Du Hạo để tìm hiểu về “cái sức mạnh bí ẩn” kia.

Yến Phi bước vào khu vườn ngôi nhà gỗ, đúng lúc Du Hạo cũng có ở đấy.

-Tiểu Hạo Tử!- Yến Phi đi đến bên anh chàng.

-Phi Phi, cậu đến đây có gì không?

-Tớ có chuyện muốn hỏi cậu!

Du Hạo xoay qua đối diện với cô gái: -Chuyện gì vậy?

Yến Phi hít sâu 1 hơi rồi cất tiếng:

-Lúc trưa, khi chiếc xe hơi sắp tông vào bức tường… cậu đã dùng sức ngăn nó lại… bằng 2 tay?

-Umh…- Du Hạo vẫn ngây thơ đáp mà không phát hiện ra sự bất thường.

-Tiểu Hạo Tử, làm sao cậu lại có 1 sức mạnh lớn như thế?

-Ơ…- bấy giờ Du Hạo mới khự lại vì câu nói của Yến Phi.

Đúng rồi, buổi trưa vì sợ chiếc xe sẽ tông vào bức tường nên Du Hạo mới dùng sức mạnh của mình ngăn nó lại. Cậu đã hành động không kịp suy nghĩ, cậu đã vô tình để lộ sự “bất thường” của bản thân trước mặt Yến Phi.

-Sao cậu không trả lời tớ?- Yến Phi dò xét khi thấy Du Hạo im lặng.

Du Hạo nuốt nước bọt, cổ họng khô dần. Cậu thật sự không biết phải giải thích với Yến Phi thế nào nữa.

-Tiểu Hạo Tử, cậu… đang giấu tớ chuyện gì đúng không?

-Phi Phi, không phải như thế…ối…- đột nhiên Du Hạo nhăn mặt, cậu đưa tay bóp ngực. Lòng ngực đau nhói như bị kim châm.

Yến Phi lo lắng hỏi:- Cậu sao vậy Tiểu Hạo Tử?

Con bé chạm vào bàn tay của Du Hạo và vô cùng kinh ngạc:

-Sao… sao… tay cậu lại lạnh thế? Lạnh như băng vậy!

Chưa hết, bàn tay của Du Hạo đang trắng bệch thì tự dưng chuyển qua xanh xao, càng lúc càng xanh hơn. Còn chưa hiểu chuyện gì thì Du Hạo bảo:

-Cậu…Phi Phi… cậu mau rời khỏi… đây…nhanh lên!

-Nhưng… Tiểu Hạo Tử…

-Nhanh lên!!!- Du Hạo hét- tớ… bảo cậu… mau… rời khỏi… đây…

Yến Phi giật mình. Đây là lần đầu tiên Du Hạo lớn tiếng với nó như vậy. Lớn đến mức muốn xé toạc không gian của buổi chiều.

-AHạo, em sao thế?- giọng Du Phương vang lên từ phía sau. Cô chị gái hớt hải chạy đến đỡ em trai.

-Giúp…giúp…em với…- Du Hạo nói không nên lời. Cậu muốn lịm đi.

-Tiểu Phi, em hãy trở về nhà trên đi… – thấy Yến Phi có vẻ chần chừ, Du Phương giục- mau lên, nghe lời chị, rời khỏi đây!!!

Dứt lời Du Phương dìu Du Hạo vào nhà gỗ và nhanh chóng đóng sập cửa lại. Yến Phi đứng sững người… Chuyện gì thế, Du Hạo bị gì vậy? Mắt con bé cứ đảo liên tục rồi nó ngước nhìn ngôi nhà gỗ im lìm


XtGem Forum catalog