Old school Easter eggs.
Lãnh quân hãm tình

Lãnh quân hãm tình

Tác giả: Tâm Lan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323402

Bình chọn: 10.00/10/340 lượt.

thấy rõ.” Vẻ mặt Tống Thiên Lỗi xem ra rất nghiêm túc. “Những năm gần đây, hắn thật sự làm cho quy mô của Lăng thị khuếch rộng ra không ít, nhưng từ nhỏ thân phận của hắn đã là con riêng, làm cho hắn phải chịu sự miệt thị cùng khinh bị, mẹ lớn và chị của hắn cũng luôn bài xích cùng châm chọc và ám đấu (đấu tranh ngầm) với hắn!” Nói tới đây, hắn cảm khái mà hít một hơi.

“ Về phần người mẹ không hề có một chút địa vị ở Lăng gia của hắn, căn bản vô lực giúp hắn chống đỡ , chỉ có thể lặng lẽ rơi nước mắt an ủi con mà thôi!”

“Em không biết anh ấy còn có một đoạn quá khứ như vậy.” Hướng Hải Lam một tay vỗ về ngực lẩm bẩm mà nói.

“Bởi vậy, hắn sớm đã đưa ra quyết tâm, hắn muốn trở thành người thừa kế của nhà này, chủ nhân của nhà này! Chỉ cần ngồi vào chiếc ghế chủ tịch của Lăng thị, được nắm giữ quyền lực sau đó sẽ không còn ai có thể xem thường hắn, cũng không ai có gan dám nói hắn là con riêng.” Trong lời nói của Tống Thiên Lỗi đối với bạn tốt tràn ngập không nở và cảm thán.

“Hắn muốn cho tất cả mọi người biết, con riêng như hắn cũng có thể làm được , hơn nữa là vượt xa những người khác. Vì ngày hôm nay, hắn đã phấn đấu rất nhiều năm, không nghĩ tới, Lăng bá bá lại lấy lí do nếu hắn không ở trước 30 tuổi kết hôn, liền hủy bỏ quyền thừa kế của hắn!” Nói tới đây, Tống Thiên Lỗi cũng đồng cảm mà nhếch mi cười khổ, bởi vì người nuôi lớn hắn từ nhỏ đến nay là ông nội hắn, cũng là lấy thủ đoạn tương tự buộc hắn hàng phục, bắt hắn cùng thiên kim của Quý gia đính hôn.

Nghe xong một đoạn lời nói của Tống Thiên Lỗi, Hướng Hải Lam rốt cục hiểu được cá tính cao ngạo, lạnh lùng kia của Lăng Chấn Vũ từ đâu mà có.

Nàng hoàn toàn có thể hiểu rõ cảm thụ của hắn, bởi vì hoàn cảnh của nàng ở Hướng gia cùng hắn giống thì nhiều mà khác thì ít. Chẳng qua nàng trời sinh cá tính trầm lặng, cho nên cuộc sống của nàng có thể bình lặng trôi qua, bỏ lại vết thương khó xóa trong lòng kia. “Cám ơn anh đã nói cho em biết việc này.” Nàng thật lòng mà cảm ơn Tống Thiên Lỗi, từ hôm nay trở đi, nàng phải tận lực bằng mọi cách để làm cho Lăng Chấn Vũ khoái hoạt đứng lên, sớm ngày quên đi vết thương đã nhiều năm đó.

Tống Thiên Lỗi hướng nàng cười lộ ra hai hàm răng trắng ngần, khuôn mặt anh tuấn tươi cười sáng lạng dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt. “Không cần khách khí với anh, nếu có vấn đề gì, cứ tìm anh thảo luận.” Hắn dương mi cười nói, bày ra bộ dáng giết người không đền mạng. (phóng mị lực tứ tung_ _!)

Hướng Hải Lam thấy thế, nhịn không được lại tươi cười. “Chấn Vũ nên giống anh cười nhiều một chút, như thế sẽ làm cho lòng mình vui vẻ thoải mái, cũng làm cho tâm trí thanh thản hơn, có thể giống như anh sáng sủa thẳng thắn như vậy!”

Tống Thiên Lỗi từ từ thu lại nụ cười. “Kỳ thật, mỗi người mỗi tính cách và cũng có một góc khuất nào đó, đừng nhìn bộ dáng anh tùy tiện phóng khoáng, có khi cũng sẽ giống như ác ma dọa người vậy!” Hắn nghiêm trang mà nói.

Hướng Hải Lam hiểu ý trong lời nói của hắn, trong đầu đột nhiên nổi lên một cái ý niệm. “Anh nguyện ý làm người mẫu của em không?” Buông tha ột người xuất sắc như vậy thì thật là đáng tiếc! Hắn khiến nàng sinh hứng thú cầm bút rồi đó nha.

Tống Thiên Lỗi hơi hơi nhếch mi úp úp mở mở nói: “Anh rất sẵn lòng làm nam chính trong bức tranh của em, nhưng……” Hắn cố ý tạm dừng một chút, đôi mắt tinh ranh nhìn ra phía sau người nàng. “Anh thật không muốn là nguyên nhân khiến cho người nào đó không vui thoải mái, em vẫn là trước hỏi qua ý kiến của chồng thân ái của mình đã rồi nói sau!”

Vừa mới dứt lời, Lăng Chấn Vũ đã đi đến bên cạnh Hướng Hải Lam,vừa vặn nghe thấy câu cuối cùng kia.

Không cho hắn có cơ hội chất vấn, Tống Thiên Lỗi đứng dậy, hướng hắn cười nghịch ngợm. “Tôi là người khách không được hoan nghênh phải tự động rời khỏi đây thôi, tránh khỏi phải bị người nào đó ra lệnh đuổi khách!”

Dứt lời, hắn xoay người cùng Hướng Hải Lam làm một động tác cáo biệt nho nhã. “Có thể quen biết với em thật tốt, nhưng anh vẫn phải thành thật mà nói, chồng em là một kẻ ngốc không hiểu phong tình, lại không hiểu được thương hương tiếc ngọc, thật sự là đáng tiếc ah!”

Lời nói vừa dứt, hắn lập tức đi nhanh đến trước cửa, không dám đối mặt với ánh mắt sắc bén lợi hại như đao giết người kia của Lăng Chấn Vũ.

Tuy là cảm thấy rất buồn cười, nhưng Hướng Hải Lam không có lá gan cười ra tiếng, cô miễn cưỡng đè nén cảm xúc của mình rồi thật cẩn thận mà quan sát người có khuôn mặt tuấn tú đang bị lửa giận bao quanh kia — Lăng Chấn Vũ.

“Hắn vừa rồi cùng em nói cái gì?” Lăng Chấn Vũ đè nén cơn tức, âm trầm mà chất vấn nàng.

“Không…… Không có gì!” Nàng có chút sợ hãi trả lời, không dám nhìn thẳng đôi mắt sắc bén của hắn .

“ Tên đó muốn em hỏi anh cái gì?” Hắn vẫn không chịu từ bỏ, một tay đột nhiên nâng cằm của nàng lên muốn nàng đối mặt với mình mà trả lời.

Hướng Hải Lam mạnh mẽ hít một hơi, đôi mắt long lanh nước kinh sợ mà trợn tròn lên. “Em…… em nghĩ muốn anh ấy làm người mẫu của em , nhưng anh ấy nói phải được sự đồng ý của anh trước đã.” Thanh âm của nàng giống như đang run run mà trả lời.

Lời này