
rất nhiều nha,hiện tại nào có xem hình kia,người xuất hiện cũng đã nhìn thấy!”
“Không tính,tớ không thích loại này !”
Cô rốt cục hiểu Hạ Vi Lương tại sao thích xoi mói bọn đàn ông,thì ra đã xem nhiều loại này.
Sau khi ăn xong điểm tâm cô phải đến bên Hứa Định Biên,Hạ Vi Lương thì ở lại nhà cô đánh chữ,hai người hẹn đợi cô ra khỏi nhà của Hứa Định Biên rồi cùng đi dạo phố.
Bên Hứa Định Biên kể từ sau sự kiện kia bắt đầu dần dần ít tiếp xúc công chúng,thật ra thì ông vốn là người được đề cử chức thị trưởng Ôn Thành, mặc dù ông không thích những loại tranh giành quyền thế,nhưng bởi vì ông là người xử lý công việc công minh cùng với danh tiếng trong sạch hóa bộ máy chính trị, cho nên tất cả mọi người rất mong đợi ông lên làm thị trưởng. Nhưng sau khi bị chuyện này,nghe nói mấy ngày hôm trước thượng cấp mới vừa nhận mệnh cho Lục Phương Đình làm thị trưởng Ôn Thành.Cho nên thời điểm Hứa Lưu Liễm đi đến tâm trạng có chút nặng nề,trước kia trong lòng cô không có Lục Chu Việt,cho nên cũng không có suy nghĩ đến chuyện này quá nhiều.
Cô trước kia đã nghĩ dù cô có chết cũng không trước mặt thừa nhận quan hệ mình cùng Lục Chu Việt trước mặt Hứa Định Biên,vì cô và hắn không có quan hệ, nhưng hôm nay trong lòng cô có hắn,nên hi vọng hắn có thể được người nhà của mình tiếp nhận,bên Liên Tố đã sớm không có việc gì,nhưng bên Hứa Định Biên thì. . . . .
Hứa Định Biên trước sau như một yêu thương cô,nhưng càng như vậy thì trong lòng cô càng cảm thấy khổ sở,trong thư phòng,Hứa Định Biên nhìn thoáng qua cô tâm trạng không yên ân cần hỏi,
“Tiểu Liễm? con có phải có tâm sự gì không?”
Thấy cô như vậy,ông cho rằng cô đã quen bạn trai,liền cười nói,
“Yêu cầu duy nhất của bố chính là,đối tốt với con gái bảo bối của bố,những thứ khác. . . . . . không quan trọng!”
Hứa Định Biên vừa nói xong câu này vừa sâu lắng nhìn cô,
“Không liên quan đến gia đình hắn, bối cảnh, còn có thân phận!”
Ông trước kia mơ hồ nghe nói qua Lục Chu Việt vô cùng quan tâm cô,nhất là lần trước ông gặp chuyện không may,nghe nói là Lục Chu Việt ra tay cứu giúp , hôm nay nhìn phản ứng của con gái,trong lòng ông đại khái cũng đoán ra,nếu là người khác con bé sẽ trực tiếp đưa đến cho ông nhìn,chứ không phải khó xử như bây giờ.
Hứa Lưu Liễm hốc mắt chua chát thiếu chút nữa rơi xuống nước mắt,Hứa Định Biên nói lời này,đã xóa đi kiêng kị lớn nhất trong lòng cô,còn yêu cầu duy nhất của ông,Lục Chu Việt nhất định làm được,hắn đối với cô rất tốt,người sáng suốt nhìn một cái đã nhận ra.
Chương 157: Nhận Được Đồng Ý
“Tiểu Liễm,nếu có quen bạn trai thì đưa đến đây để cha nhìn một chút,cha sẽ giúp con xem người đó!”
Hứa Định Biên thấy cô không nói lời nào liền cười mở miệng.
Hứa Lưu Liễm thu hồi tâm trạng của mình nhìn Hứa Định Biên do dự nói ra,
“Cha,thật ra thì. . . . . . người con nói. . . . . . chính là Lục Chu Việt. . . . . .”
Rốt cục có thể lấy dũng khí đối mặt một cửa ải có chút khó khăn,cho hắn một thân phận quang minh chánh đại.
Cô sau khi nói xong liền chăm chú nhìn vẻ mặt Hứa Định Biên,tim khẩn trương đến muốn nhảy ra cổ họng,mặc dù trong lòng cô mặc kệ Hứa Định Biên đồng ý hay không thì bọn họ cũng sẽ kiên trì chung một chỗ,nhưng thật ra sâu trong lòng hy vọng sẽ được Hứa Định Biên chúc phúc,dù sao ông cũng là người quan trọng trong cuộc đời cô.
Hứa Định Biên sắc mặt thay đổi một chút nhưng nhanh chóng giấu đi,mặc dù ông mơ hồ đoán được Lục Chu Việt,nhưng sau khi được chứng thực trong lòng nhất thời có chút khó chịu,dù sao ông thật sự không thích Lục Phương Đình,nhưng cũng không còn cách nào khác,trong mắt con bé chứa nồng đậm hy vọng để cho ông thân là phụ thân không đành lòng dập tắt,mỉm cười một chút nói,
“Người đàn ông này rất không tệ,hôm nào gọi hắn cùng nhau ăn một bữa cơm!”
Nói thật nếu không để ý Lục Phương Đình,người đàn ông Lục Chu Việt là một người rất ưu tú,ba mươi tuổi đã thành công có công ty kinh doanh của mình, nghe nói còn có công ty ở Mĩ Quốc.Ngoại hình cũng anh tuấn,là người yêu lý tưởng được đông đảo thiên kim Ôn Thành mơ ước.
Nghe nói đời sống tình cảm của hắn cũng hết sức đơn giản sạch sẻ,rất ít có chuyện xấu truyền ra,không giống những danh môn công tử khác,cuộc sống riêng hỗn loạn không chịu nổi,bạn gái ngày ngày đổi không ngừng đổi,những năm này ông không nghe nói qua hắn có bạn gái.
Ông đã ở một số trường hợp nhìn thấy hắn mấy lần,là một người biết tiết chế hữu lễ,mặc dù biết quan hệ giữa ông và Lục Phương Đình không tốt nhưng vẫn lễ phép chào hỏi với ông,hơn nữa ông cảm thấy trong mắt hắn lộ ra kiên nghị cùng cố chấp,ông cảm thấy hắn là loại người một khi quyết định sẽ không dễ dàng thay đổi ,cho nên đem con gái của mình giao cho một người đàn ông như vậy,ông cũng yên tâm .
Ông có đôi khi rất hoài nghi,Lục Phương Đình là một người hám lợi trong mắt tất cả đều là kim tiền cùng quyền thế,tại sao có thể sinh ra một đứa con trai ưu tú thế.
“Cha,cám ơn cha,cám ơn cha có thể không để ý thân phận của hắn rộng lượng chấp nhận hắn!”
Có được câu trả lời chắc chắn của cha,Hứa Lưu Liễm ngoại trừ nói thế … mới có thể biểu