XtGem Forum catalog
Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Tác giả: Hoàng Nhất Thiên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322835

Bình chọn: 7.00/10/283 lượt.

ối diện. Thì ra là ngôi nhà mới xây cách đây vài tháng vậy mà bây giờ có người vào ở rồi. Tuy rằng cửa nhà bên kia đóng nhưng cậu thấy được một người đang ngồi đàn piano và miệng đang hát. Lời hát như chắc chứa nỗi niềm gì đó. Cậu chóng tay lên khung cửa sổ mà say sưa nghe hát, nó như lôi kéo cậu rỗi bỗng dưng cậu nhớ ra trong mỗi giấc mơ cậu thường được nghe tiếng hát của các nàng tiên cá, cậu so sánh giọng hát cả hai. Cả hai đều hay đều lôi cuốn lòng người.

Bất chợt tiếng đàn và lời hát ngưng lại cậu cảm thấy hụt hẳng, cậu chờ đợi nó phát lên một lần nữa nhưng rồi đáp lại là một sự im lặng của màng đêm. Đèn nhà bên kia đã tắt chắc người đó đã đi ngủ. Thấy vậy cậu đóng của lại và leo lên giường. Tò mò luôn là tật xấu của con người vì thế cậu cũng không tránh khỏi, cậu nghĩ về người bên đó là ai mà sao lại hát và đàn hay như những nàng tiên cá trong giấc mơ của cậu. Từ bao giờ ngôi nhà đó lại có người vào ở, rồi cái người hàng xóm mới có thân thiện hay không, nếu dọn về rồi sao mấy hôm mình chưa gặp mặt. Cậu cứ chạy theo suy nghĩ của mình và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Lại là giấc mơ đó nhưng lần này cậu thấy rõ đó là bóng dáng của một chàng trai đang mĩm cười với cậu, cậu thắc mắc ai ta là ai mà lại cười với cậu, anh ta đến gần nắm lấy bàn tay cậu, một cảm giác ấm áp len lỗi vào trong tế bào. Cậu cùng người đó đi dạo bờ biển rồi một con sóng lớn đổ ập vào bờ và cướp anh ta ra khỏi tay cậu, hoảng hốt cậu chạy theo nhưng càng chạy con sóng càng xa dần và bóng dáng đó chìm xuống đại dương sâu thẩm. Và nước mắt cậu rơi.

Chương 3

Cũng tại thời điểm đó nhà phía bên cạnh có một người đang ngồi khóc, đôi mắt ướt lệ nhìn vào tấm hình người yêu mà tự nói với chính mình:

– Vậy là đã hai năm rồi phải không em, anh đã thực hiện đúng lời hứa của mình vậy mà sao em không thực hiện lời hứa của mình đi, em xem anh là đồ chơi à, em lừa anh đấy à, sao anh lại ngốc nghếch mà tin vào con người em như thế, em quá nhẫn tâm đối với anh…..

Khương ôm tấm hình mà khóc nức nở, nó làm anh nhớ đến Thư – người yêu của anh.

Hai năm về trước.

– Anh có yêu em không Khương – Thư bất ngờ hỏi.

– Em hỏi lạ, không yêu em thì anh yêu ai, muốn anh chứng minh ngay đây không – anh ôm lấy eo Thư rồi hôn vào mái tóc đen mượt của cô.

– Em có chuyện muốn nói với anh – giọng thư trở nên buồn bả.

– Thì em nói đi anh đang nghe em nói mà, tính làm anh bắt ngờ à – anh cười rồi hôn vào má Thư.

– Gia đình em muốn em đi du học bên Pháp 2 năm, em không muốn đi vì em không muốn xa anh.

– Du học à? Em ngốc quá, chuyện này anh biết trước em rồi.

– Cái gì, sao anh biết được hay vậy – Thư tỏ ra ngạc nhiên.

– Chính ba em nói cho anh nghe và ba em muốn anh thuyết phục em đi Pháp.

– Vậy à, rồi anh tính sao, anh muốn em đi không, em thì không muốn xa anh đâu đó nha – cô dụi đầu vào ngược Khương.

– Em ngốc lắm đó, đi có 2 năm đâu phải quá lâu đâu với lại nó cũng tốt cho em mà, anh rất ủng hộ.

– Vậy anh ủng hộ em à?

– Ừ.

– Anh chắc chứ, em đi là không ai có ai bên cạnh lo lắng anh hàng ngày…á hay là anh muốn em đi để anh ở đây dễ dàng dụ dỗ đứa khác, em nghi lắm mà khai mau phải vậy không.

– Ý ẹ, em biết anh mà yêu ai thì chung thủy với người đó lắm, em chỉ khéo cái tật suy đoán lung tung.

– Ai biết con trai mấy người, vừa đẹp trai vừa học giỏi lại ga lăng như vậy con gái nào không mê.

– Anh yêu em.

Nói xong Khương xiết mạnh vòng tay mình áp môi mình với môi Thư mà hôn. Nụ hôn không quá thành thục nhưng rất ngọt ngào, nó len lỏi vào từng ngốc ngác trong máu làm tim cả hai đập liên hồi. Rồi Thư chợt nãy ra một ý tưởng:

– Khương này, mình chơi một trò chơi nha.

– Em tính bày trò gì đây.

– Mình tạm ngừng yêu nhau hai năm.

– Em khùng hả, em đi Pháp hai chúng ta có thể yêu nhau mà, tuy không gần nhau nhưng trái tim luôn hướng về nhau là được rồi.

– Không, em muốn thử thách tình yêu của anh đối với em, xem em yêu anh nhiều hay anh yêu em nhiều. Anh sợ thua chứ gì mà anh dám chơi.

– Anh mà sợ hả, chơi thì chơi, đừng khinh thường anh chứ.

– Ok. Luật chơi như sao. Trong hai năm em đi học anh ở nhà không được lén phét với đứa nào, anh không được điện thoại cho em, không được thư từ, nói chung không làm gì hết.

– Sao kì vậy, rồi anh nhớ em thì anh biết làm sao?

– Thì anh lấy hình em ra mà xem, nhớ lại lúc hai đứa mình cùng nhau đi chơi, mà còn một điều quan trọng là sau hai năm nếu em quay về thì mình tiếp tục yêu nhau. Anh hứa với em nha.

– Gì kì vậy, anh không đồng ý.

– Anh chỉ có một lựa chọn mà thôi, nếu anh không hứa thì chúng ta chia tay nhau tại đây – đôi mắt Thu cụp xuống và muốn khóc.

Thấy vậy nên Khương đành hứa đại vì không muốn Thư buồn.

Vậy mà suốt hai năm qua anh chờ trong hi vọng, chờ một ngày nào đó Thư sẽ quay về và cả hai sẽ tiếp tục đi chung một con đường mang tên hạnh phúc. Nhưng điều đó đã không xảy ra, người con gái Khương yêu đã ra đi trong một tai nạn ô-tô. Tin đó như sét đánh bên tai anh muốn gần như ngã quỵ.

Đã hai năm sau cái chết của Thư, Khương gần như bị trầm cảm, anh trở nên ít nói, về nhà là suốt ngày