XtGem Forum catalog
Lời Thách Đố Tình Yêu

Lời Thách Đố Tình Yêu

Tác giả: Ni Xảo Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323611

Bình chọn: 9.00/10/361 lượt.

thương còn đang dang dở, anh sẽ thực hiện ước nguyện mà em đang mong đợi. Hãy ở lại, hãy ở lại trong trái tỉm anh! Tin rằng anh sẽ không để em ra đi.

Lời bài hát quen thuộc vẳng tới bên tai khiến Mạc Trần Bạch cảm thấy giận dữ. Sự đau đớn, buồn bã trong tim khiến cậu cảm thấy giận cái người đang hát kia. Bàn tay nắm chiếc lắc bạc hạ xuống, cậu quay người, ánh mắt tức giận lướt khắp bãi biển trải dài, cuối cùng dừng lại ở một tảng đá lớn.

Trên phiến đá lớn bằng phẳng có một người con gái đang ngồi. Cô gái không hề nhận ra là trên bãi biển lúc này còn có một người khác nữa, cô ngồi quay lưng lại với cậu, ánh mắt xa xăm nhìn ra biển, khẽ cất tiếng hát. Bất chợt một cơn gió mạnh thổi tới, mái tóc dài của cô gái tung bay trong gió hòa cùng với ánh trăng tạo nên một vũ điệu tuyệt đẹp.

Đúng là đồ đáng ghét! Nếu không phải tại bài hát của cô thì cậu sẽ không phải nhớ lại chuyện cũ cay đắng ấy! Nếu không phải tại bài hát của cô thì trái tim cậu cũng không đau đớn thêm như thế này! Đồ đáng ghét, đi ngắm biển thì cứ ngắm tại sao lại cứ phải hát kia chứ!

Cứ cho là hát cũng được đi, nhưng tại sao trên thế gian này có biết bao nhiêu bài hát mà cô ta lại cứ phải chọn bài này chứ? Chẳng phải là cô ta cố ý muốn chọc tức cậu sao?

Mạc Trần Bạch vô cùng tức giận, các khớp ngón tay như trắng bệch đi. Cậu sải từng bước dài giận dữ hướng về phía người con gái đang ngồi trên tảng đá.

“Cô! Im mồm ngay cho tôi!”

Giọng nói giận dữ vang lên giữa màn đêm biển vắng tĩnh lặng nghe hết sức lạnh lùng.

Cô gái tóc dài bị sự xuất hiện đột ngột của cậu làm cho giật mình, giọng hát bỗng ngưng bặt. Cô ngẩng đầu, sững người nhìn cậu, những đường nét dịu dàng phơi bày dưới ánh trăng trông đẹp một cách lạ thường.

Trong phút chóc, hai người đều lặng thinh không nói.

Hồi lâu, cô gái rốt cuộc cũng phản ứng lại, đôi mắt đen láy chớp chớp đầy nghi hoặc, rồi như sực nghĩ tới điều gì đó, cô nhìn ra mặt biển sóng dập dềnh rồi sau đó lại hướng đôi mắt về cậu, ngón tay trỏ xinh xắn chỉ vào cậu, nói bằng cái giọng như chợt nhận ra điều gì: “Tôi biết rồi! Có phải cậu là cậu học sinh trung học bị chết đuối ở đây mấy hôm trước, đúng không? Không ngờ cậu lại đẹp trai đến như vậy! Tôi sống mười bảy năm nay, ngoài những người nổi tiếng trên ti vi ra thì cậu là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy đấy! A! Không được! Cậu đã thành ma rồi! Thật là đáng tiếc quá đi! Người đẹp trai như vậy mà lại chết, tại sao cậu lại suy nghĩ dại dột thế chứ?”. Tất cả vẻ ngạc nhiên, thích thú, thương xót… lần lượt hiện ra trên nét mặt cô gái tóc dài.

Chương 27

Mạc Trần Bạch nghe xong mớì biết là cô gái nhầm tưởng cậu với cậu học sinh nhảy xuống biển tự tử mấy hôm trước, sự hiểu lầm này khiến tâm trạng đang không được tốt của cậu càng thêm tồi tệ hơn. Đôi mắt đẹp thoáng nét hung dữ, môi mím chặt. Dưới ánh trăng, người cậu toát ra một vẻ băng giá, lạnh lùng.

Cô gái tóc dài nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đen như Bao Công của cậu nghiên cứu một hồi, sau đó hỏi với vê cảnh giác: “Này anh chàng ma đẹp trai, cậu giận rồi phải không? Có phải tôi hát làm kinh động tới giấc ngủ của cậu?”

Mạc Trần Bạch cười nhạt, đang định quay đi thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Có lẽ dọa cô gái này một chút cũng hay, ai bảo cô ta hát bài gì không hát lại chọn đúng bài này chứ!

Cái ý nghĩ này khiến Mạc Trần Bạch đang định quay lưng bỏ đi bỗng dừng bước lại.

Cậu cúi đầu lặng lẽ nhìn cô gái tóc dài, cô gái cũng hướng đôi mắt nhìn lại cậu với vẻ mơ màng.

Khóe miệng Mạc Trần Bạch hơi nhếch lên, vẻ tức giận trên mặt dần biến mất giờ đây thay bằng nụ cười bí ẩn.

Cô gái tóc dài nhìn nụ cười ấy thoáng sững sờ.

Ánh mắt Mạc Trần Bạch hút về phía cô gái, cậu nhẹ nhàng di chuyển về phía cô, đến khi mũi của hai người gần như chạm vào nhau thì cậu mới dừng lại.

“Cậu rất thích khuôn mặt của tôi đúng không? Cậu đã xem Đông cung hoàng hậu không đầu chưa? Cậu đã chơi trò đổi mặt chưa?” Mạc Trần Bạch cố ý hạ giọng thật thấp, chậm rãi nói. Cậu có thế cảm nhận được rằng cô gái bắt đầu run rẩy và t

hở gấp. Cái ý nghĩ vui vẻ khi nghĩ tới kết quả của trò đùa này lướt qua trong đầu khiến cậu quyết định tiếp tục chơi đến cùng. Thế rồi, cậu tiếp tục hạ giọng xuống thấp hơn nữa, nói với giọng càng lúc càng chậm: “Hay là chúng ta cùng chơi trò đổi mặt được không? Khuôn mặt cậu mịn màng, nõn nà thế này, nếu mà đổi cho tôi nhất định sẽ thú vị lắm đây. Cậu có muốn thử không…”.

Mắt cô gái tóc dài mở lớn dần theo mỗi câu nói của Mạc Trần Bạch, cuối cùng cô cũng bị dọa tới mức sợ hãi hét lên, đẩy cậu ra và nhảy dựng lên. Tiếng hét kinh hoàng phá tan màn đêm yên tĩnh, làm kinh động cả tới bầy chim khiến chúng kêu ầm ĩ, vỗ cánh bay loạn xạ.

Cô gái đứng bên tảng đá kinh hãi nhìn Mạc Trần Bạch đang loạng choạng sau cú đẩy vừa rồi. Sau khi đứng vững, cậu từ từ ngẩng đầu lên nhìn cô gái, mái tóc quá dài lòa xòa che phủ cả mắt. Trong màn đêm dày đặc, cô không thể nhìn rõ được vẻ mặt của cậu.

Bỗng nhiên, cô gái cảm thấy có điều gì đó khác thường. Cô giơ bàn tay vừa đẩy Mạc Trần Bạch lên, nhó lại khoảnh khắc vừa rồi, cuối c