XtGem Forum catalog
Lớp trưởng và tôi

Lớp trưởng và tôi

Tác giả: xuxumeomeo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323481

Bình chọn: 7.5.00/10/348 lượt.

inh Thái.

– Về? Về gì chứ không được, không được. Tôi không cho em về.

– Minh Thái mặt dày.

– Sao em yêu

– Tôi muốn giết anh ghê gớm.

– Em ”ăn” tôi đi rồi hãy giết.

Ngọc Thư chống cằm thở dài.

– Nè vì em tôi giữ gìn tốt lắm đấy. 23 tuổi người ta có vợ có con còn tôi vẫn là trai tân. Tất cả tại em đấy, chịu trách nhiệm đi.

Ngọc Thư đơ ra.

– Ăn anh đi, anh mặc thế này vô cùng thuận tiện cho em làm việc. Đến đây nào.

Ngọc Thư búng cái chóc vào trán Minh Thái.

– Quá sức mặt dày và biến thái.

Cô ra về nhưng Minh Thái đã nắm tay cô lại.

– Ăn đi rồi chúng ta đi mua ít đồ.

– Mua đồ? Làm gì.

– Từ bây giờ em chuyển qua đây sống luôn đi.

Ngọc Thư đứng như trời trồng nhìn Minh Thái. Cái tên này càng ngày càng lấn tới. Còn dám lôi kéo cô đến ở chung nhà nữa.

– Đồng ý đi không thì tôi hôn em đấy.

– Không đồng ý.

Ngọc Thư vừa dứt lời thế là Minh Thái hôn thật.

__________xuxumeomeo__________

Xin chào các đọc giả, cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ truyện của mình nhé. Mình học văn dở lắm thế nên lúc viết có gì sai sót các bạn comment hay inbox qua hộp thư cho mình nhé. Lớp trưởng và tôi sắp đi đến kết thúc rồi vậy nên nếu muốn các bạn có thể đọc Trà Xanh và Kiwi, bộ truyện thứ hai mình viết và ra được 5 chap rồi. Hihi chap này mình dành cả một ngày để viết nên chap sau chắc sẽ ra trễ một tẹo ý. Chap này ra sớm là do mình yêu thích hình tượng Phan tổng mặt dày quá. Hình tượng Minh Thái là lấy từ mẫu người lý tưởng của mình hihi vậy nên chap mới ra sớm thế :)))

Thân ái

CHƯƠNG 32: KHI NGỌC THƯ SAY XỈN

Ăn xong cơm, Ngọc Thư lén lút trốn khỏi nhà Minh Thái. Tại sao phải lén lút ư. Làm sao cô có thể đường đường chính chính bước ra khỏi cửa khi có một tên mặt dày sẵn sàng lôi cô ngược trở lại. Âm thầm mở chốt cửa, tim cô đập thình thịch. A điên thật rồi cô về nhà mình chứ có đi ăn trộm đâu. Càng gần tên Minh Thái, cô càng bị biến chất rồi. Ôi, thần linh thương sót cho cô.

– Em đi đâu thế. Tính trốn về sao.

– Trốn. Tại sao phải trốn nhà tôi, tôi về.

– Sớm muộn đây cũng là nhà em. Làm quen trước có gì không tốt.

– Anh uống thuốc chưa vậy. Ngày mai tôi còn phải đi làm nữa.

– Tôi không quan tâm, chúng ta đi mua đồ cho em thôi nào.

Minh Thái chạy về phía cửa, nắm lấy tay Ngọc Thư dẫn cô ra ngoài.

– Tôi muốn về nhà tắm rửa.

– Vậy thì về nhà em trước rồi đi siêu thị sau.

– Hừ.

– Mặt em lúc quạu trông đáng yêu quá. Minh Thái vui vẻ lái xe, lâu lâu lại quay sang nhìn Ngọc Thư rồi bất giác mỉm cười.

Về đến nhà, Ngọc Thư chào mọi người rồi lên phòng. Cả ngày ở ngoài đường, người cô bốc mùi tới nơi rồi. Tất cả tại tên Minh Thái đó, bản tính xấu xa cô sớm biết rõ từ những năm 12 vậy mà vẫn đâm đầu vào yêu hắn. Cô đúng là ngu thật.

– Cái này nếu bác Lê đầu tư vào lợi nhuận sẽ cao gấp đôi những mặt hàng còn lại.

– Bác vẫn đang suy nghĩ về vấn đề này.

– Ba, Thái nói rất đúng nếu chúng ta chi thêm một khoảng tiền nữa để đầu tư vào mặt hàng này con số lợi nhuận sẽ không tưởng.

– Vậy có gì nhờ cháu Minh Thái.

– Bác yên tâm cháu sẽ cố gắng.

– Phan tổng.

Ngọc Thư cất tiếng, mặt Minh Thái hơi đen.

– Sao lại gọi xa cách như vậy, cứ gọi Minh Thái là được, à không con nên gọi là chồng luôn đi.

Chủ tịch Lê thư thái nhấp một ngụm trà, một đứa mặt không thể đen hơn, một đứa toe toét cười.

– Con xin phép mọi người con đưa Thư đi siêu thị sắp ít đồ.

– À ừ thoải mái đi con rể, con cứ để nó bên nhà con cũng được.

– Em rể đi đường cẩn thận.

– Em biết rồi anh vợ, chào mọi người con đi.

Ngọc Thư câm nín sao bọn họ lại diễn kịch hay đến thế kẻ tung người hứng. Anh vợ, em rể nghe sặc mùi giả tạo.

– Minh Thái là tên lưu manh số một. Nói đi anh mua chuộc gia đình tôi bằng cách nào.

Ngọc Thư ngồi trong chiếc Porsche của Minh Thái không ngừng vặn hỏi.

– Hơi tốn công tốn sức một chút nhưng kết quả đổi lại rất lớn. Đó gọi là đầu tư có hiệu quả. Sao này phải dạy con trai anh mới được.

– Hừ lưu manh giả danh tri thức.

– Thời buổi này phải lưu manh một chút mới lấy được vợ.

– Điều gì đã khiến anh mặt dày như thế này.

– Tình yêu bao la anh dành cho em. Mua sơmi cho anh nhé. Quẹt thẻ em.

– Đồ tư sản. Tháng lương đầu tiên em còn chưa được nhận. Anh quá bốc lột vô sản như em rồi.

– Em? Anh? Ngọc Thư em bị sốt ở đâu sao.

– Không thích, okay em sẽ đổi lại.

– Không không như thế là đẹp rồi nhưng mà gọi vợ, chồng nghe lãng mạn hơn đúng không.

– Đồ tư sản lưu manh.

Hai người cùng đi mua đồ. Minh Thái bảo nhà hă