Old school Swatch Watches
Má nó! Dương Đỉnh Phong

Má nó! Dương Đỉnh Phong

Tác giả: Đại Ôn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321871

Bình chọn: 9.00/10/187 lượt.

hẹ lướt qua, mái tóc trước trán của anh bị gió thổi mà trở nên hơi rối, để lộ ra đôi mắt phượng đen láy.

Đỉnh Phong chầm chậm bước đến bên cạnh Tiêu Mộc.

Tiêu Mộc quay đầu nhìn Đỉnh Phong, mắt phượng xinh đẹp nhìn cô từ trên xuống dưới, sau đó nhàn nhạt nói một câu: “Thật béo.”

Đỉnh Phong lập tức xù lông: “Em gái anh, em béo chỗ nào, vóc người của em rõ ràng rất đạt tiêu chuẩn đấy, có biết không?”

Tiêu Mộc không nói gì, chỉ vươn tay kéo Đỉnh Phong đi về phía bãi biển.

Đỉnh Phong liếc mắt nhìn cơ bụng của Tiêu Mộc, lại kìm lòng không được mà nhìn xuống phía dưới, đôi mắt to tròn lóe sáng, vừa nhìn đã biết là đang nghĩ đến chuyện không đứng đắn rồi.

Tiêu Mộc khẽ nhìn thoáng qua Đỉnh Phong, giọng nói có chút bất đắc dĩ: “Em đang nhìn gì vậy?”

Đỉnh Phong suýt chút nữa thì huýt sáo một tiếng, Tiêu Mộc nhất định là ‘rất lớn’.

“Em có nhìn gì đâu? Anh đừng tự mình đa tình.” Đỉnh Phong nói dối không chớp mắt.

Tiêu Mộc bất đắc dĩ bật cười.

Đỉnh Phong nhìn Tiêu Mộc, thấp giọng dặn dò: “Đợi đã, anh không thể nhìn thấy gái đẹp rồi gạt em sang một bên đâu đấy, anh xem, mấy cô gái kia cứ nhìn chằm chằm vào anh, con mắt cũng sắp lồi ra rồi, em … thật muốn đem anh giấu đi.”

Tiêu Mộc vươn tay xoa đầu Đỉnh Phong, bất đắc dĩ cười nói với cô: “Trong cái đầu này, rốt cuộc là chứa thứ gì vậy?”

Đỉnh Phong mở to mắt, thề son sắt, nói: “Có trời làm chứng, trong đầu em chỉ chứa hình bóng của anh …” lúc khỏa thân.

Chương 40

Tiêu Mộc không nói gì, chỉ là đôi mắt kia khẽ nheo lại, nơi đuôi mắt còn mang theo chút ý cười nhàn nhạt.

“Tiêu Mộc, lát nữa anh phải giúp em bôi kem chống nắng đấy.” Đỉnh Phong hưng phấn nói.

Cô cũng không tin, một thiếu niên đang trong giai đoạn trưởng thành như Tiêu Mộc đối mặt với một người … có vóc dáng tốt như cô mà lại không có cảm giác.

Thịt thà trên người cô cũng không phải tự nhiên mà có, đó là nhờ tâm huyết bao nhiêu năm của Dương Đán nha!

Tiêu Mộc, anh hãy chờ đến lúc bị em ăn sạch đi!



Nằm trên bờ cát, Đỉnh Phong cảm thụ ánh nắng ấm áp đang rọi lên cơ thể mình, cô không biết bơi, tới đây cũng chỉ vì muốn nhìn dáng người của Tiêu Mộc.

Tiêu Mộc đã xuống biển, anh bơi rất xa, cô có thể nhìn thấy anh đang ngụp lặn trong nước.

Thỉnh thoảng Đỉnh Phong sẽ vẫy tay với anh, khuôn mặt ngập tràn vui vẻ.

Mặc dù Tiêu Mộc không vẫy tay lại với cô, nhưng mỗi lần thấy cô vẫy tay, anh cũng sẽ nhìn về phía cô một lúc lâu.

Cô lấy tuýp kem chống nắng ra, đang chuẩn bị gọi Tiêu Mộc.

Đột nhiên lại trông thấy một cô nàng có bộ ngực cỡ cup D đang đi về phía Tiêu Mộc, nhìn từ xa, cô ta không những có một vóc dáng mê người mà ngay cả khuôn mặt trái xoan kia cũng rất đẹp.

Đỉnh Phong lập tức cảnh giác, ngồi bật dậy quan sát cô nàng.

Không ngờ, cô ta lại bơi đến bên cạnh Tiêu Mộc, bơi một hồi lại không biết chân cẳng thế nào, đột nhiên hét lên: “Cứu!”

Nhưng Đỉnh Phong nhìn mực nước chỗ đó cũng chỉ cao tầm hai mét.

Bởi vì Tiêu Mộc ở gần nhất cho nên thuận tay kéo cô ta từ dưới nước ngoi lên.

Sau khi cô gái kia được ‘cứu’ ra khỏi mặt nước thì lại làm ra vẻ đáng thương, càng nhìn càng khiến người ta cảm thấy yêu mến, cô ta mở miệng, không biết nói gì đó với Tiêu Mộc, chắc là đang cám ơn anh.

Tiêu Mộc không mặn không nhạt đáp lại một tiếng, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

Chỉ thấy cô nàng đột nhiên vươn tay, giữ chặt lấy cánh tay của Tiêu Mộc, sau đó dựa sát thân thể vào anh.

Bộ ngực cup D cứ thế mà dán chặt vào lưng Tiêu Mộc.

Thân thể Tiêu Mộc cứng đờ, sau đó lập tức gạt tay cô ta ra, sắc mặt anh rất tệ, mắt phượng đen láy so với bình thường lại càng trở nên u ám hơn.

Cô gái kia cũng không tức giận, vẫn tiếp tục áp sát vào anh.

Đỉnh Phong tức điên lên, cô đứng phắt dậy, chạy về phía bọn họ.

Cô vọt tới trước mặt Tiêu Mộc, rồi lại giống như một con gà con, ôm chầm lấy anh, sau đó nghiêng đầu, khuôn mặt tròn có chút căng thẳng, trừng mắt nhìn cô gái kia: “Cô muốn làm gì?”

Cô gái kia sững sờ, nở một nụ cười xinh đẹp, ra vẻ thanh cao hỏi: “Cô là?”

Đỉnh Phong ôm Tiêu Mộc, trừng mắt nói: “Tôi là bạn gái anh ấy.”

Cô nàng kia hiển nhiên là bị đả kích, có chút giật mình nói: “Bạn gái?”

Đỉnh Phong ưỡn ngực: “Thế nào?”

Cô ta chán ghét nhìn Đỉnh Phong, lại cười nói với Tiêu Mộc: “Lần này cám ơn anh, lần sau có cơ hội em mời anh ăn cơm.” Nói xong, cô ta cao ngạo liếc nhìn Đỉnh Phong một cái rồi xoay người bỏ đi.

Đỉnh Phong sững sờ, dậm chân một cái rồi quay lại nhìn Tiêu Mộc, sau đó kéo tay anh trở về khách sạn.

Tiêu Mộc không nói gì, chỉ đi theo phía sau cô, để mặc cho cô lôi kéo.

Trở về khách sạn, Đỉnh Phong hờn dỗi đặt mông ngồi xuống giường.

Mắt phượng của Tiêu Mộc khẽ cong lên, ngồi xuống bên cạnh Đỉnh Phong, trên người bọn họ vẫn mặc đồ tắm, anh chỉ mặc một chiếc quần bơi, hơi thở ấm áp vây quanh Đỉnh Phong khiến cô cảm thấy hơi nóng nóng.

Đỉnh Phong quay đầu, trừng mắt hỏi: “Anh và cô ta đã xảy ra chuyện gì?”

Tiêu Mộc nhìn vẻ mặt của Đỉnh Phong, lại nhịn không được mà khẽ cong môi: “Lúc nãy anh đang bơi thì thấy cô ta bị chuột rút nên tiện tay kéo cô ta lên, có vậy thôi.”

Đỉnh Phong hừ lạnh