
i mắt hơi rươm rứơm nhìn hắn , hắn đành bó tay bước theo My vào nhà .
Nhìn bên ngoài ngôi nhà đã đồ sộ bên trong thì càng lộng lẫy hơn làm hắn hoa cả mắt ,bên trong được trang trí nội thất rất đẹp mắt :
– Mẹ ơi !!!! con về rồi đây _My chạy sà vào lòng và ôm chặt lấy một người phụ nữ .
Hắn bây giờ mới đưa mắt nhìn xuống người phụ nữ đó , quả thật là đẹp vô cùng , bà ấy mang một vẻ đẹp sang trọng và kiêu sa , khi nhìn đôi mắt của bà ta hắn cảm thấy rất quen , đúng rồi đôi mắt của bà ấy rất giống với mắt của nó , sáng trong và mang một nét buồn phảng phất :
– Giới thiệu với mẹ đây là anh trai nuôi của con _ My đưa tay chỉ về phía hắn .
– Dạ cháu chào cô _ tiếng của My làm hắn giật mình thôi ngắm đôi mắt của người phụ nữ ấy .
– Ừ chào cháu _ người phụ nữ ấy mỉm cười một cách hiền hậu .
Sau một hồi nói chuyện với người phụ nữ này , hắn cũng đả biết được tên bà ấy là Minh . Một lúc sau hắn chia tay với bà Minh và My để ra về , trên đường về hắn cứ suy nghĩ không thôi về bà Minh , có lẽ là bởi ánh mắt của bà ấy chẵng , một đôi mắt quá giống với nó .
…
Nó cảm thấy đau quá , làm sao hắn có thể chở một người con gái khác trên chiếc xe ấy được , mặc dù miệng thì bảo hắn chở My đi nhưng trong tim nó thì như hàng ngàn lưỡi dao đâm mạnh vào làm máu văng tung tóe .
Hắn vừa đạp xe tới nhà đã quẵng chiếc xe qua một bên rồi chạy vào nhà xem nó đã về bình an chưa thì thấy nó ngồi thù lù một đống cạnh cái bàn :
– Tớ xin lỗi nha _ hắn gãi đầu nói .
– Không có gì _ nó lạnh lùng đáp .
Hắn định bước lại bên nó để nói chuyện nhưng nghĩ đến việc không kiềm chế được bản thân nên hắn buồn bã đi vào bếp nấu ăn . Hôm nay bà lại về muộn nên chỉ có 2 đứa ăn tối , suốt cả bữa ăn chẵng ai nói với ai câu nào , nó ngồi cặm cụi ăn trong khi hắn thì cứ ngồi quan sát nó từng tí một , muốn mở lời nói nhưng có cái gì đó đã khóa miệng hắn mất rồi .
Sáng hôm nay nó cố dậy thật sớm , ăn sáng qua loa rồi tản bộ một mình đến trường .
Con đường hằng ngày vẫn đi nhưng sao bây giờ cảm thấy nó lạ quá , phải chăng là vì không đi cùng hắn , có lẽ vậy vì đi cùng hắn cả hai đứa thường cãi nhau , hay nói chuyện đùa giỡn có bao giờ để ý đến cảnh vật xung quanh đâu nên hôm nay nó thấy lạ cũng đúng . Nó đưa mắt nhìn xung quanh , đường phố thật êm ắng chẵng có tí tiếng động nào ngoài tiếng lá xì xào trên cây và tiếng những chú chim đang đua nhau hát . Nhìn những chú chim ấy vui vẻ bên nhau cũng nhau hót líu lo cả ngày , nó cảm thấy bản thân mình bây giờ thật là cô đơn , trống vắng , một cảm giác buồn vời vợi đan xen vào trong tim nó ,”” Tại sao mình lại phải trốn tránh nhỉ ?? Có lẽ mình thật sự đã thích hắn ta mất rồi , dù gì cũng phải đối mặt với tình cảm này còn hơn là trốn tránh nó “” khẽ mỉm cười buồn một cái rồi nó tiếp tục hành trình đến trường một mình mà thiếu mất bóng dáng ai đó .
Trong khi nó đang trên đường đến trường thì hắn mò dậy , vội chạy vào phòng tắm rửa mặt nhìn xung quanh chẵng thấy nó đâu , tưỡng là nó chưa ngủ dậy nên hắn định bước vào phòng kêu nó thì :
– Con Hy nó đi rồi mà cháu _ bà ngồi ở bàn nhìn hắn nói .
– Ơ đi rồi ạ _ hắn tròn xoe mắt nói .
– Ừ nó đi từ hồi sáng sớm _ bà uống ngụm trà rồi nói .
– Vậy ạ ??_ hắn xụ mặt xuống .
– Mà hai đứa có chuyện gì àk ???_ bà quay sang nhìn hắn với con mắt dò hỏi .
– Dạ không có gì _ hắn buồn bã đáp .
– Vậy lại ăn sáng đi nào !!_ bà vẫy tay gọi hắn lại .
– Thôi cháu không ăn đâu ạ !! Cháu đi học đây , chào bạ cháu đi _ hắn lễ phép chào bà rồi chạy bắn ra ngoài sân lấy chiếc xe đạp rồi đạp thật nhanh đến trường .
“” Chẵng lẽ vì chuyện hôm qua mình lỡ tay ôm mà cô ấy sợ không thèm đi chung với mình nữa sao “” hắn cứ thầm nghĩ là vì chuyện đó mà nó mới bỏ đi một mình như vậy nên cảm thấy hối hận vô cùng vì những hành động thiếu suy nghĩ của mình .
….
Nó vừa đến cỗng trường nhìn xung quanh có lẽ bởi vì nó đến quá sớm nên chẵng có một bóng ma nào cả . Ngôi trường nhộn nhịp ồn ào hằng ngày bây giờ cũng trở nên yên ắng lạ thường nó thở dài một cái rồi bước lên cầu thang , nó từ từ bước vào lớp rồi hình như cảm nhận mình giẫm phải một vật gì đó mềm mềm , mà còn phát ra tiếng nữa chứ :
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA .
Nó mất hồn bởi tiếng kêu đó giỡ chân lên ngỡ ngàng nhìn xuống thì thấy một tên con trai đang ôm tay mình mà la oai oái :
– Đau quá !! Cái quái gì vậy ??_ tên đó ôm tay thổi thổi rồi nhìn lên nó hỏi .
Nó nhìn tên đó nhíu mày lắc đầu rồi thản nhiên bỏ đi :
– Nè đứng lại coi !! _ bỗng tên đó nói giật lại .
Nó quay lại nghiêng đầu nhìn .
– Gây thương tích xong là bỏ đi hả ??_ tên đó lừơm lườm nó nói .
Nó nhìn tên đó rồi lại nhìn vào mấy ngón tay đang đỏ dần lên trông có vẻ đau lắm , từ từ tiến lại chỗ tên đó rồi nắm tay kéo đi :
– Nè nhỏ kia dẫn đi đâu vậy _ tên đó nhìn nó nhăn nhó nhưng cũng bước đi theo .
Nó vẫn không nói gì cứ dẫn tên đó đi thật nhanh đến phòng y tế mở cửa ra bước vào nhìn ngó xung quanh thì thấy không có cô y tế , có lẽ vì nó đi học sớm quá nên cô chưa đến . Nó thở dài rôì kéo tên đó vào bên trong , ấn tên đó ngồi xuống một chiếc ghế rồi đi lại tủ m