
ở cửa kính ra , loay hoay một lúc thì nó cũng đem lại chỗ tên đó một vài chai thuốc cùng với bông băng :
– Nè cô làm gì vậy ???_ tên đó nhìn nó nheo mắt .
Nó vẫn không nói gì ngồi xuống cạnh tên đó , nhẹ nhàng nâng bàn tay bị mình giẫm lên , ngắm một lúc rồi , lấy thuốc sát trùng tha lên :
– A đau cô tha cái quái gì vậy ??_ vì đau quá tên đó hét lên nhưng vẫn để im tay cho nó băng .
Nó vẫn ngồi im từ tốn , nhẹ nhàng băng bó những ngón tay bị đau . Nhìn nó mà tên đó cứ nghĩ “” Nhỏ đây là nhỏ nào vậy trời !! Kỳ lạ hết sức , giẫm cho đã rồi băng vết thương cho mình . Còn cái mặt nạ trên mặt nữa đúng là kỳ lạ mà “” . Khi đã hoàn thành xong công việc băng bó , nó cảm thấy nhẹ nhõm hẳn :
– Xong rồi !!! _ ngước lên nhìn tên đó mỉm cười nhẹ nói , mặc dù đã bị mặt nạ che nửa khuôn mặt nhưng nụ cười đó phúc chốc đã làm trái tim tên ngốc ngồi đối diện lỗi đi mất một nhịp , trân trân mắt mà nhìn nó .
– Cạch _ tiếng cửa phòng mở ra cô y tá bước vào nhìn cái cảnh tượng hơi bị lạ lùng này .
Tên đó giật mình thôi không nhìn nó nữa nhìn sang cô y tá ái ngại . Nó cũng buông tay tên đó ra đứng dậy chào cô rồi bước về lớp :
– Lâm cháu về hồi nào vậy ??_ cô y tá mở to mắt nhìn Lâm.
– Dạ mới hôm qua thôi cô ạ _ Lâm mỉm cười nhìn cô .
– Mà cháu làm gì ở đây vậy ??_ cô tròn xoe mắt hỏi .
– Dạ cháu đến tham quan trường của bố và sắp tới sẽ chuyển vào đây học luôn_Lâm mỉm cười đáp .
– Cái gì ??? Cháu vào đây học á _ cô phút chốc bỗng giật mình .
– Vâng ạ ._ Lâm thản nhiên đáp .
– Sao không học trường khác mà vào đây ??_ cô nhăn mày như sắp có thảm họa xảy ra vậy .
– Ban đầu thì chỉ vì nghe lời bố vào đây tham quan xem thử nhưng bây giờ thì cháu đã phát hiện ra một thứ thú vị rồi _ đang nói bỗng nhiên Lâm cười thật tươi .
– Cháu định vào đây giết hết con gái trường này àk ??_cô nhìn Lâm nói với ánh mắt nghi ngờ .
– Sao cô nói cháu thế chứ ??_ Lâm chu mỏ nói thể hiện thái độ không đồng tình .
– Thì vốn vậy mà _ cô trề môi nhìn thằng cháu mình nói .
– Đâu phải đâu . Mà cô nè !!_ Lâm nhìn cô như có điều gì đó mún hỏi .
– Sao nữa đây nhóc ??_ cô tò mò hỏi .
– Nhỏ lúc nãy là học sinh trường này hả cô ??_ Lâm nháy mắt hỏi .
– Ờ . Sao vậy ??_ Lâm hỏi càng làm cô tò mò .
– Học lớp nào ??_ Lâm tròn xoe mắt hỏi tiếp .
– 11a5 _ cô tiếp tục thản nhiên đáp .
– Sao nhỏ ấy đeo cái mặt nạ chi vậy cô ??_ Lâm chòm tới gần cô hỏi .
– Hình như là do gia đình thì phải cô cũng chẵng biết nữa . Mà sao cháu nhiều chuyện quá vậy ??_ cô hỏi châm chọc Lâm .
– Đâu có tại thấy nhỏ đó kỳ lạ nên hỏi thôi mà _ Lâm mỉm cười đáp .
– Ê….ê…đừng nói cô là định tấn công Hy àk nha _ chợt nhận ra điều kỳ lạ đó cô run rẩy nói .
– Thì ra là tên Hy ạ _Lâm gật đầu nói .
– Vậy là thiệt hả ??Không được đâu _ bỗng nhiên cô hét lên .
– Sao lại không được ạ ??_ lâm nhăn mặt hỏi .
– Cô bé đó không giống những cô gái khác đâu cháu đừng có mà làm gì người ta _ cô ngồi xuống ghê khoanh tay nói .
– Chẵng lẽ một sát thủ như cháu mà lại để tuột mất một con mồi kỳ lạ như vậy àk ??Thôi cháu đi về nói với bố đây hẹn gặp cô vào ngày mai nha ._lời cô nói càng làm cho Lâm phấn khích , nói xong Lâm bước ra khõi phòng .
– Trời ơi cái thằng nhóc này ……….. Đúng là giống y đúc anh trai mình mà . Kiểu này thì Hy sống không yên ổn với nó rồi chậc chậc , tội nghiệp cô bé _ cô giáo ngồi chậc lưỡi nhìn thằng cháu mình bước đi .
Lâm bước ra khõi phòng y tế khẽ nhẹ nhàng sờ nên những ngón tay bị băng trắng quấn chặt Lâm khẽ một nụ cười tươi tắn nở trên môi và dẫn đến tình trạng những nạn nhân xung quanh đã phải gánh chịu hậu quả của cái nụ cười mê hồn đó .
“” Chẵng có thứ gì mà mình không làm được cả ??? Hãy chờ đấy cô bé kỳ lạ “” . Lâm vui vẻ bước đến phòng hiệu trưỡng , mở cửa ra bước vào :
– Con chào bố _ Lâm vui vẻ nói với người đàn ông đối diện .
– Ừ vào đây _bố Lâm quay cái ghế lại nhìn con trai mình .
– Vâng _ Lâm khẽ đáp rồi ỗn định chỗ ngồi trước mặt bố cuả mình .
– Sao rồi ??? Đồng ý học ở đây phải không ??_ bố Lâm khẻ nhoẻn miệng cười .
– Vâng ạ _ Lâm cười tươi đáp .
– Còn chuyện em gái con sao rồi ??_ bố Lâm từ tốn hỏi .
– Dạ nó cũng ổn nhưng lúc nào cũng buồn bã chẵng nói chuyện với ai _ Lâm làm bộ mặt chua xót thương tiếc cho em gái mình .
– Vậy là thằng nhóc đó cũng chưa về ư ??_ bố Lâm tiếp tục hỏi .
– Vâng ạ con chả biết cái thằng ấy đi đâu biệt tích chẵng nói với ai tiếng nào _ Lâm nhăn mặt ra vẻ trách móc .
– Bố nhất định sẽ tìm ra nó _ bố Lâm nói một cách chắc chắn .
– Để làm gì vậy bố ??_Lâm nhăn mặt hỏi.
– Àk chẵng có gì quan trọng cả _ bố Lâm nở một nụ cười giả tạo .
– Mà khi nào bố quay về trên đó , mọi chuyện trong công ty làm sao có thễ để mẹ đảm đang hết ạ _ Lâm hơi khó chịu với nụ cười ấy nhưng rồi cũng hỏi .
– Chắc ngày mai bố đi , àk sẵn tiện con đảm đang cái chức hiệu trưỡng này một thời gian luôn _ ông đan xen những ngón tay vào nhau nói .
– Vâng ạ chuyện nhỏ thôi _ Lâm mỉm cười rồi đi.
– Ừ .
– Thôi con về đây ạ , chuẫn bị mai còn đi học _ Lâm khẽ cười rồi nói .
– Ừ tạm biệt con _ bố Lâm nói với đôi mắt sắc lạnh ấy .