Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326973

Bình chọn: 7.00/10/697 lượt.

ách rồi, bọn tôi cũng uống nhiều quá.”

Nghiêm Qua đồng ý đưa hắn về nhà, kết quả hắn vừa xuống xe liền nằm lăn ra, hết cách đành phải đưa tới cửa.

Hai người ở ngoài đá cửa loạn xạ, hai người phụ nữ ở trong đã bị dọa sợ.

Lưu Thuần: “An ninh ở chung cư của cậu tồi như vậy sao, cướp vẫn có thể lẻn vào?”

Đồng Nhan: “Ai biết, đây là chung cư của Tiếu Thâm chứ không phải của mình.

Hai người một người cầm đèn bàn, một người cầm bình hoa, mở cửa liền đập.

… ……

Đồng Nhan khoanh tay trước ngực, im lặng bĩu môi, buồn cười nhưng không dám cười nhưng kìm chế rất khó chịu.

Bây giờ bộ dáng Tiếu Thâm có chút kỳ lạ, hết cách, đều là nhân viên cứu hộ không chuyên nghiệp.

Lưu Thuần tìm hộp cứu thương, cô cùng Nghiêm Qua hai người một người bôi một người kéo, không bao lâu sau Tiếu Thâm mù một mắt cộng với cụt một tay.

Đôi mắt Tiếu Thâm lạnh lùng nhìn cô làm cho cô buồn cười cũng không dám cười, nghiêng mắt đi vào phòng bếp.

Sau đó ba người ở bên ngoài nghe thấy tiếng cười gian ở trong phòng bếp, Nghiêm Qua cùng Lưu Thuần nghe thấy cũng sững sờ, hai người nhìn nhau, ăn ý bắt đầu thu dọn đồ của mình.

“Không còn sớm nữa, anh đã về rồi vậy tôi về đây, Đồng Nhan mình về đây, không cần phải tiễn đâu.” La to sau đó Lưu Thuần nhanh chóng bỏ chạy.

Nghiêm Qua đầu tiên đứng thẳng, cười híp mắt nhìn kiệt tác của mình, đưa tay sờ cằm quan sát Tiếu Thâm mấy giây.

“Ha ha, đã đưa người về đến nhà vậy tôi về đây, không cần tiễn.” Nói xong, Nghiêm Qua cũng vội vã bỏ chạy.

Tiếu Thâm dùng sức tháo những thứ trên người xuống chạy vào phòng bếp tìm vợ mình. Đồng Nhan đang uống sữa, thấy hắn đi vào liền sững sờ, sau đó xoay người đi.

Khuôn mặt Tiếu Thâm đau khổ, vội vàng kéo lại không cẩn thận đụng vào vết thương trên tay, khẽ hít thở sâu sau đó nhìn Đồng Nhan, ngay cả nhíu mày cô cũng không động lấy một cái.

“Vợ à.”

“Chúng ta sắp ly hôn rồi, tôi cũng không phải vợ anh nữa.”

Tiếu Thâm nóng nảy: “Cái chuyện có phải thật hay giả kia, đó chính là giả, tôi nói thật ở đây tôi thật sự là chồng cô, giả là chuyện ngày hôm qua xảy ra với Đồng Chân.”

Chương 57: Bất Lực Mà Anh Vẫn Có Thể Nhìn Thấy Một Người Liền Lên.

Đồng Nhan nghe thấy liền cảm thấy choáng váng đầu óc, làm như không nghe thấy, không thèm để ý.

Tiếu Thâm nóng vội, không quản mình bị thương, nhanh chóng nhào tới: “Vợ à, anh là chồng hợp pháp của em, anh không phải là giả.”

Đồng Nhan cảm thấy người này thật ngu ngốc, ánh mắt nhìn hắn như nhìn một người đần: “Ai nói anh là giả, còn có chồng giả sao?” Đồng Nhan suy nghĩ một chút, dường như không có, hơn nữa hai người bọn họ cũng đã kết hôn làm sao có thể là giả chứ.

Tiếu Thâm nghe xong gật đầu “Đúng, anh là hợp pháp, còn chuyện ngày hôm qua là giả, lúc hai chúng ta nói chuyện thật giả, vậy…. …..”

Tiếu Thâm cảm thấy loạn hết cả lên.

Sau khi suy nghĩ Đồng Nhan liền hiểu, sau đó lại không dám tin, hai người bọn họ lớn như vậy lại cứ vòng tới vòng lui rối tung cả lên?

Nhớ tới bộ dáng tối hôm qua, tình trạng quần của Tiếu Thâm cũng khó hiểu.

“Thật sự anh không đụng vào sao? Không đụng sao quần anh lại như vậy, tôi đã thấy hết, anh còn nói dối! Đồng Nhan nhìn chằm chằm hắn.

Tiếu Thâm há miệng, muốn nói thật thì khi đó bị thuốc khống chế nhưng lời nói ra đến miệng lại không biết nói sao.

Nhất thời uất ức: “Thật sự không có đụng, anh muốn cũng không thể đụng được.” Khi nói những lời cuối cùng giọng nói trở nên nhỏ dần, có chút khó mở miệng, dù sao chuyện này cũng liên quan đến mặt mũi của đàn ông, ai cũng không muốn nói đến chuyện này nhưng mắt thấy nếu không nói thì vợ mình sẽ bỏ đi mất, không nói không được nên đành phải mở miệng.

Đồng Nhan trừng mắt: “Nghe anh nói như vậy, có phải là anh vẫn có đụng không phải sao?”

Tiếu Thâm đáng thương ngẩng đầu nhìn cô, nước mắt lưng tròng lên án: “Vợ à, nhất định phải chơi chữ với anh như vậy sao, bây giờ anh có thể hiểu, kiểu chơi chữ này không phải thứ gì tốt, có thể hại người!”

Vốn dĩ bộ dáng Tiếu Thâm đã rất đẹp, đôi mắt đào hoa lại càng thêm đa tình, bây giờ đôi mắt uất ức trở nên long lanh, khiến người khác nhìn thấy liền cảm thấy đau lòng, Đồng Nhan sau khi nhìn thì phản ứng đầu tiên chính là khiến bản thân tỉnh lại, có phải cô đối với hắn quá đáng quá rồi không?

Tiếu Thâm nhìn Đồng Nhan nhíu mày, cười híp mắt lấy lòng: “Anh tuyệt đồi không đụng, nếu như có đụng thật thì chỉ có đụng vợ thôi!” Đôi mắt đào hoa thoáng nhìn lại có vẻ phong lưu, nếu như là bình thường thì những cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ bị hắn làm cho điện giật chết.

Đồng Nhan thở dài: “Quả nhiên anh đã luyện được kính vạn hoa.” Cũng không biết trong lòng có cảm giác gì, biết Tiếu Thâm không đụng nhưng cũng bởi vì cô khiến hắn trở nên như vậy, trong sáu năm qua không ít phụ nữ ra ra vào vào bên cạnh hắn, nếu như đây là thậy, vậy thì…. …

Thở dài, không nhìn Tiếu Thâm nữa quay người đi ra ngoài.

Tiếu Thâm khổ sở, rốt cuộc cô là thế nào đây.

Tôi nay tốt hơn tối hôm qua một chút, tối nay sau khi Đồng Nhan vào phòng ngủ toàn bộ chăn gối của Tiếu Thâm liền bay ra ngoài.

Tiếu Thâm ôm chăn gối của mình, mặt


Teya Salat