
he lời Tiếu Thâm nói khổ cực cô thì cô liền phục hồi tinh thần, Tiếu Thâm làm bộ mặt áy này nhìn cô,ánh mắt tràn đầy đau lòng, ông Tiếu ngồi một bên mặt tràn đầy nghi ngờ, Đồng Nhan liền vội vàng cười khoát tay: “Ha ha, không khổ cực, cần phải như vậy.”
“……….” Nhất thời mọi người im lặng.
Nhưng ông Tiếu lại cực kỳ vui mừng, theo như lời hai vợ chồngTiếu Thâm vừa mới nói vậy thì tin tức liên quan đến Tiếu Thâm kia hoàn toàn là giả rồi.
Ông Tiếu rất vui.
Đồng Đồng ở trong ngục Đồng Nhan tối sầm mặt, Tiếu Thâm quay đầu nhìn cô khẽ mỉm cười, nụ cười xấu hổ cùng cảm kích.
Nhất thời Đồng Nhan không phản ứng kịp, sao ánh mắtmọi người đều kỳ quái như vậy?
Cho đến khi về nhà cô hỏi con trai mới biết rõ nguyên nhân, Đồng Nhan liền đỏ mặt.
“Xong đời, sao lại là cái loại vấn đề đó?”
Tiếu Thâm là người trong cuộc vẫn cười,Đồng Nhan cảm thấyngười này sinh ra đã chính là một con yêu tinh.
Chỉ là nhớ tới ngày hôm nay cuối cùng sau khi biếtTiếu Tiếu làm nhưng dưới sự làm chủ của Ông Tiếu chuyện lạikhông có gì.Đồng Nhan cảm thấy kỳ quái, tại sao lúc biếtngười làm làTiếu Thâm ông Tiếu liền gọi điện thoại kêu người đến nhưng sau khi biết Tiếu Tiếu cố ý muốn hại người kết quả ngược lại hạiTiếu Tiêu thì ông Tiếu lại kết thúc mọi chuyện như không có gì?
Lúc cô hỏi vấn đề này, Tiếu Thâm chỉ cười, không có chút nhạo báng hay lạnh lùng nào chỉ đơn giản cười nhưng cũng không nói gì.
Chương 68: Kìm Nén Lại.
“Anh cũng biết bên trong bị bỏ thuốc vậy tại sao còn uống?” Đồng Nhan ngồi trước ghế sa lon nhìn Tiếu Thâm đang uống cà phê.
Cơ thể cao to của Tiếu Thâm dựa vào ban công, một tay cầm ly cà phê một tay tựa vào thành ban công, ánh mặt trời hắt vào chiếu quanh cơ thể anh nhìn rất đẹp.
Tiếu Thâm đột nhiên quay đầu lại, vốn dĩ Đồng Nhan còn đang si mê nhìn liền lập tức đỏ mặt.
Tiếu Thâm cười “Tại sao uống ư? Anh đương nhiên muốn uống rồi, anh không uống thì làm sao thuốc kia chính là loại thuốc mà sáu năm trước anh uống phải chứ!”
Đồng Nhan vẫn còn đỏ mặt đột nhiên nghe thấy hắn nói vẫy liền ngây ngẩn cả người.
“Anh nói sáu năm trước?”
Tiếu Thâm xoay người lại để ly cà phê xuống, đi tới ghế sa lon ôm Đồng Nhan, cô không muốn đụng tới anh, kết nhìn hai tay hắn dài nhưng sức lực lại không hề nhỏ.
“Đúng vậy, sáu năm trước, đêm mà chúng ta có con trai đó.”
Ong!
Lần này tiếp theo là đầu cũng bị choáng váng.
Tiếu Thâm cố ý mập mờ nói, khi nói xong còn kề sát lỗ tai của Đồng Nhan, hơi thở như có như không thổi tới lỗ tai cô, Đồng Nhan không nhịn được rụt vai, di chuyển mông cách xa hắn một chút.
Tiếu Thâm nở nụ cười yêu nghiệt, cố ý đầu độc Đồng Nhan khiến cô không chịu nổi, dùng sức nắm chặt tay Tiếu Thâm, giả bộ tức giận: “Đừng làm loạn, tiếp tục nói vào điểm chính!”
Ngược lại lần này Tiếu Thâm thật sự ngồi bình thường: “Trọng điểm là sáu năm trước hai chúng ta đã bị lến kế hoạch, bị bỏ thuốc, đoán chắc tối hôm đó em cũng uống, hôn lễ hôm đó mặc dù đã biết bị bỏ thuốc nhưng anh vẫn uống…….không phải vì muốn so sánh sao, sự thật chứng minh, loại thuốc tối hôm đó và loại thuốc mà hôm anh uống ở hôn lễ đều có phản ứng cùng cảm giác giống như sáu năm trước.”
Đồng Nhan lần nữa nghi ngờ: “Đó không phải là thuốc kích dục sao? Các loại thuốc kích dục trên thế giới đều giống nhau, đều dùng để…….Khác nhau thế nào chứ!”
Tiếu Thâm cười: “Tiếu Thâm anh là ai chứ, xem như kết quả chỉ cùng một mục đích anh cũng có thể phân biệt được, huống chi, thuốc này không phải là loại thuốc có thể dễ dàng tìm thấy trên thị trường, em cho rằng có thể bỏ thuốc anh chỉ là loại bình thường sao?”
Đồng Nhan bối rối nhìn Tiếu Thâm, nhíu mày mím môi, bộ mặt rất khó coi sau đó đưa ngón tay cái lắc lư trước mặt Tiếu Thâm.
“Thật khí phách.” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng vẻ mặt lại xem thường.
Tiếu Thâm không nhịn được cười, hắng giọng, kiêu ngạo giương cổ lên: “Tất nhiên, anh là Tiếu Thâm mà.”
Đồng Nhan không nhịn được muốn nôn.
Tiếu Thâm tối sầm mặt, quơ gối đánh tới, hai người anh tới tôi đi, hai cái gối ôm, anh ném qua tôi ném lại, chơi rất vui.
Đồng Đồng ở trên lầu đau thương ôm mặt, bộ dạng không có thuốc chữa nhìn ba mẹ mình ở dưới.
Cả buổi chiều Đồng Nhan nghĩ lại sáu năm trước, cô không làm chuyện gì xấu, sao lại có người muốn bỏ thuốc cô chứ?
Nhớ tới bình thường Tiếu Thâm hay đắc tội với người khác nên bị bỏ thuốc cũng là bình thường nhưng lại có người muốn bỏ thuốc cô vậy thì không bình thường!
Buổi tối lúc ăn cơm không nhịn được lại hỏi.
Kết quả Tiếu Thâm bi thương nhìn cô, cô nháy mắt mấy cái, bày tỏ bản thân vô tội.
Đột nhiên hắn giống như trở nên nhụt chí: “Biết anh chết thế nào không?”
Đồng Nhan suy nghĩ một chút, cảm thấy người này có vấn đề, vấn đề của cô sẽ khiến hắn chết sao?
“Chẳng lẽ bị vấn đề mà tôi hỏi khiến cho chết sao?” không phải khó như vậy chứ?
Tiếu Thâm rất tao nhã liếc mắt nhìn cô: “Anh bị sự đần độn của em làm cho tức chết.”
Trong lúc nhất thời, xương sường, cánh gà cùng đũa bay loạn xạ.
Đồng Đồng tương đối nhạy cảm, thấy tình thế không tốt lập tức vọt lên cướp lấy cánh gà Coca mà mình thích nhấ