
Edit: Cellina.
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn.
Chương 1
Tô Tử Duyệt không chọn thang máy xuống lầu, không phải vì có nhiều người chờ thang máy. Cái bệnh viện này cũng không có nhiều người, thời gian trước, có người chụp các khoảng chi phí kiểm tra của bệnh viện rồi tung lên mạng, toàn bộ đều là giá trên trời. vì thế dẫn đến một số người trên mạng chửi rủa, nói rằng nếu còn sống cũng không đến bệnh viện này chữa bệnh. Mà bệnh viện này tuyên bố, tất cả các dụng cụ trong bệnh viện đều là loại tiên tiến nhất trong nước, cho nên không quan tâm đến những lời mắng chửi đó. Dĩ nhiên, không có ai rảnh rỗi đi kiểm tra xem, các thiết bị có phải mới nhất và tiên tiến nhất hay không?. Bọn họ chỉ biết ở chỗ này thu phí thái quá, vì thế phần lớn mọi người đều không lựa chọn đến bệnh viện này khám bệnh. Thế là tuy rằng các khoa vẫn có người xếp hàng kiểm tra như trước, nhưng số lượng lại không nhiều lắm..
Tô Tử Duyệt chọn bệnh này, bởi vì nó ít người, thật ra bệnh viện này trang hoàng cũng thật thoải mái, có thể làm cho tâm trạng của người ta bình thản, thái độ của bác sĩ, y tá cũng không tệ lắm.
Chẳng hạn như, vị bác sĩ đang khám cho cô, sau khi nhìn thấy kết quả kiểm tra, cười tủm tỉm nhìn cô: “Cô gái, cô đã có thai, tuổi của cô lúc này làm mẹ là tốt nhất, sau khi sinh con thì sức khỏe sẽ hồi phục rất nhanh…”
Nhưng mà khác với vẻ mặt cười tủm tỉm của bác sĩ, thần sắc của cô vẫn nhạt nhẽo như trước, cô cho người khác cảm giác, giống như một hồ nước trong suốt, sâu không thấy đáy, bình tĩnh, nhạt nhẽo, nhu hòa. Cô chỉ bình tĩnh cầm lấy kết quả kiểm tra, sau đó cười gật đầu nói cảm ơn với bác sĩ, liền đi ra ngoài, chỗ cô khám bệnh ở tầng không cao, nên cô chọn đi thang bộ, không có ai lựa chọn giống cô, vì thế cô không hề thấy ai ở cầu thang bộ, chỉ nghe tiếng giày cao gót của mình phát ra tiếng đông đông. Phát ra tiếng vọng rất nhỏ ở trên tường.
Một câu nói của bác sĩ làm cô trở nên thất thần
Khi còn trẻ, cô hết sức thích xem những câu chuyện bi kịch, nữ chính và nam chính có hiểu lầm với nhau, sau khi nữ chính rời xa nam chính thì phát hiện mình có thai, nhiều năm sau khi hai người đó gặp lại nhau, nam chính biết được chuyện lúc xưa, nên cảm thấy ân hận vì mình đã làm sai, Tô Tử Duyệt cảm thấy câu chuyện khoa trương lại giả tạo khi đó, bây giờ giống như nhát dao đâm sâu vào lòng cô, dường như cảm giác ủy khuất có thể làm cho cuộc sống rộng lớn trở nên tốt đẹp hơn, vì thế người ta đặc biệt thích cảm động lây đi tìm hiểu nguyên nhân khiến nữ chính phải chịu oan ức, mà bạn tốt Diệp Tiêu Tiêu đã góp ý với cô như thế này: Tô Tử Duyệt cậu có ý nghĩ như vậy, thì cậu sống quá hạnh phúc rồi.
Người sống hạnh phúc, cũng không thể giải thích rõ ràng cái gì gọi là thất bại và đau khổ, cho rằng thất bại và đau khổ trong cuộc sống chính là “thử thách” thậm chí còn hâm mộ hoàn cảnh khó khăn của người khác, nhưng mà không nghĩ đến, những người mà ánh mắt có thể nhìn thấy đều đã được cuộc sống tôi luyện qua, những người đó không có quanh quẩn, đứng giậm chân tại chỗ, hay là giãy dụa với cuộc sống của mình
Khi đó Tô Tử Duyệt cũng không để tâm cách nói của bạn mình, thậm chí còn nghĩ lời của cô ấy quá mức ung dung, dựa vào cái gì cô ấy lại cho rằng người không có kinh nghiệm sẽ không hiểu?. khi suy nghĩ trái chiều đã hình thành trong đầu, thì cảm thấy tất cả quan điểm trong lời nói của người đó đều không phù hợp
Bây giờ thì sao?..
Tô Tử Duyệt thừa nhận khi đó mình thật vô tri và buồn cười đến nhường nào, thế nhưng lại muốn chờ đợi mình thất bại và đau khổ một lần. Nếu lúc trước Diệp Tiêu Tiêu cô từng có suy nghĩ, muốn thử một lần bị người đàn ông mình rất rất yêu vứt bỏ, không biết có phải sẽ mắng chết cô hay không?. Nhưng mà cô nghĩ, con người sinh ra nếu được một lần trải qua cảm giác thất tình đau đến chết đi sống lại, thì nhân sinh của người đó cũng không tệ
Về sau, cô đều đã lĩnh ngộ hết những cảm giác đó, mới không thể không thừa nhận, người sống hạnh phúc quả nhiên không biết và không hiểu rất nhiều chuyện, dựa vào lòng tràn đầy nhiệt huyết, mà cho rằng thất bại và đau khổ trong cuộc sống là một chuyện rất oanh oanh liệt liệt.
Tô Tử Duyệt nắm chặt tờ đơn trong tay, cô đang nghĩ không biết mình có nên tìm thời gian để phá thai hay không?. Cô không vĩ đại như vậy, cô không dự định sinh đứa bé ra, cô cũng không yêu như người khác, khi yêu thì bằng lòng sinh đứa bé như một minh chứng cho tình yêu của cả hai. Đứa bé là của bạn trai trước của cô, một tháng trước bọn họ đã chia tay, chia tay trong hòa bình không có cãi nhau. Cũng không có tranh chấp. Lời chia tay là do cô đề nghị.
Cuộc sống quả nhiên đầy đủ cẩu huyết, cô mang thai, cái thai của bạn trai trước. Cảm giác giống như cảm giác thất bại và đau khổ cô đã từng nghĩ trong quá khứ, cái loại cảm giác làm cô vô cùng chán ghét. Cô nhớ lúc trước Diệp Tiêu Tiêu từng mắng cô ngu ngốc, phụ nữ muốn dùng hành động sẩy thai để trừng phat đàn ông, loại ý niệm này thật là ngu ngốc, bởi vì người chịu hao tổn sức khỏe là mình, người chịu áp lực tâm lý cũng là bản thân mình, đàn ông có lươ