Teya Salat
Ngày Hôm Ấy

Ngày Hôm Ấy

Tác giả: Phương_Phương

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321560

Bình chọn: 9.00/10/156 lượt.

nh nghỉ để về nhà hoàn thành.

– Vy à, em ngồi kiểm duyệt bản hợp đồng này dùm anh nha.

– Dạ.

Trong phòng làm việc, anh và Vy có lẽ cực kỳ bận rộn. Lâu lâu thấy anh tựa ghế day day thái dương. Khi làm việc, anh hay đeo kính vì anh bị cận nhẹ. Nhưng lúc nhìn anh đeo kính cực kỳ đẹp trai nha.

* cốc cốc *

– Anh với Vy dừng tay lại ăn chút trái cây đi ạ.

– Ừ, em để đó đi, anh bận lắm.

– Dạ chị cứ để đó đi, lát em ăn liền.

Cảm thấy bị bỏ rơi, nhưng cô không hề giận mà ngược lại rất hiểu cho anh.

– Thôi em để đây nhé.

Anh không trả lời, chỉ vùi đâu trong đống văn kiện. Cô thõ thẻ đi ra ngoài, đóng cửa nhẹ nhàng.

Ngoài phòng khách, cô vừa ăn trái cây vừa xem phim. Gần 11h tối rồi mà anh và Vy vẫn chưa xong, chứng tỏ công việc rất nhiều.

Tắt tivi, tắt đèn cô tính đi ngủ. Thập thò ngoài cửa phòng nhìn anh, thấy Vy bị chảy máu cam, anh vội vàng đi tới cầm khăn dịu dàng lau nó.

– Vy, anh xin lỗi. Khuya rồi, em về nghĩ đi.

– Em thuộc bên tổ của anh mà, phải hoàn thành xong chứ.

– Cảm ơn em nhiều.

– Không gì.

Ánh mắt Vy trao cho anh thật nhẹ nhàng, thật sự làm người khác thấy cực kỳ ấm áp.

– Lại nghĩ lung tung nữa rồi. Tào lao quá Phương à.

Thấy suy nghĩ của mình bắt đầu đi trái chiều, Phương lập tức gõ gõ cái đầu không cho phép mình suy nghĩ lung tung.

– Anh ấy luôn dịu dàng với người khác mà.

Cô vui vẻ bước vào phòng ngủ, rất nhanh chóng mà chìm vào giấc mộng dài. CHAP 8Xuân Trường và Thanh Vy đến công ty từ sớm, khi cô ngủ dậy thì chỉ thấy bữa sáng và kèm theo tờ giấy ghi chú ” Em ăn sáng ngoan đi học nhé ”. Nhật Phương mỉm cười hạnh phúc, cô càng ngày càng yêu con người này chết đi mất.Trong phòng làm việc, Xuân Trường vùi đầu vào đống văn kiện, hôm nay chủ tịch sẽ về, chính anh là tổng giám đốc mà quản lý công việc còn không xong huống hồ nói đến người khác.– Mời vào.Nghe tiếng gõ cửa, anh chả buồn ngước nhìn chỉ tiếp tục công việc của mình.– Anh, em kiểm tra hết sổ sách mà các bản hợp đồng chúng ta ký tháng qua rồi, em có kê ra danh sách rõ ràng.Xuân Trường bỏ kiếng ra, nhìn Vy bằng ánh mắt cảm động.– Nhiều như vậy và một mình em làm hết sao ?– Vâng, em là ” ma mới ” mà. Nhờ ai được chứ.Nụ cười của Thanh Vy thật sự làm anh dễ chịu, cái cảm giác yêu thương ba năm trước bỗng ùa về ? Đôi khi anh tự hỏi mình làm gì mà để mất cô gái này ? Cô gái mà anh từng yêu thương rất nhiều, nhớ đến đây anh không còn dám nhìn cô nữa, sợ cái ánh mắt, giọng nói lẫn nụ cười sẽ làm anh đau một lần nữa mất.Bỗng điện thoại cô có tin nhắn, mở điện thoại rồi nhỏ nhẹ nói với anh.– Anh, chủ tịch về rồi.Thật may mắn, chủ tịch về đúng lúc anh vừa sắp xếp xong hồ sơ văn kiện, đứng dậy lấy cái áo khoác được treo gần đó, phủi phẳng phiu rồi cùng Vy đi xuống tầng trệt. – Chào chủ tịch.Từ xưa tới giờ, trong mắt Trần chủ tịch Xuân Trường luôn là một chàng trai tài năng và giỏi toàn diện, anh làm việc rất tốt.– Xuân Trường, cậu quản lý công ty rất tốt, tôi rất hài lòng với cậu.– Cảm ơn ngài.Xuân Trường là giám đốc rất được nhiều người mến mộ, vừa có ngoài hình xuất sắc, vừa tài năng và là một người bên ngoài lạnh lùng nhưng rất tốt với nhân viên.– Tôi cũng giới thiệu với mọi người luôn, hôm nay sẽ có phó chủ tịch mới.Nhân viên bắt đầu xôn xao, phó chủ tịch sao ? Cái chức vị từ trước tới giờ luôn để trống nhưng hôm nay đã có người nhận nó. Phú Gia bước vào, khuôn mặt tỏa ánh hào quang, nét điển trai của anh rất làm cuốn hút mọi người, nụ cười thân thiện.– Chào mọi người, tôi tên là Phú Gia. Tôi mong sau này mọi người sẽ giúp đỡ tôi.Nhân viên nữ không khỏi bàn tán xôn xao, vị phó chủ tịch này quả là điển trai hơn người, nhưng so với vẻ nam tính, sắc bén thì không bằng giám đốc của chúng ta đây được.– Chào phó chủ tịch.Xuân Trường thân thiện tới làm quen, anh rất biết coi trọng tình nghĩa, phân biệt rõ cấp trên cấp dưới.Hai người đàn ông đứng cạnh nhau như bầu trời có hai mặt trời vậy. Có lẽ họ chưa từng gặp nhau, nhưng họ giống một điểm chung là hai người đàn ông mà Nhật Phương từng và đang yêu, và trong trái tim họ cũng có lẽ chỉ xuất hiện một người duy nhất.Công ty cũng gần ngày nghỉ tết, nhân tiện chào mừng ngài phó chủ tịch mới nên đã tổ chức một chuyến du lịch. Nhân viên ai cũng có thể tham gia, công ty trên dưới hơn 2000 người, chưa tính thực tập sinh.” Nhật Phương, cuối tuần này công ty anh tổ chức đi du lịch em đi chung cho vui không ? ”” Để em coi lịch lại đã. Ấy, không được rồi, cuối tuần em có hẹn chụp ảnh. ”” Em đấy, sao lúc nào cũng bận ”” Em xin lỗi, mà công ty anh đi đâu thế ? ”” Công ty anh tính đi leo núi ”” Sao không đi biển ? ”” Trời đang se se lạnh, đi biển ai dám tắm ”” Ờ em quên mất ”” Thôi hết giờ nghỉ trưa rồi, anh đi làm việc đây ”” Vâng, tạm biệt anh ”” Tạm biệt em, tối gặp lại. Yêu em ”Tranh thủ giờ ăn trưa anh luôn gọi điện cho cô, thời gian dường như trôi qua rất nhanh.Xuân Trường trở lại bàn làm việc, anh lại tiếp tục công việc của mình. Anh là một vị lãnh đạo rất có tài năng với bộ óc thông minh siêu phàm.” Vy Vy, em được sẽ đi leo núi à ? ”Nhật Phương tranh lúc rãnh rỗi nhắn tin hỏi thă