Polly po-cket
Nghiêm bên trái quay

Nghiêm bên trái quay

Tác giả: Nhất Ngột

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326151

Bình chọn: 8.00/10/615 lượt.

đang lượn sóng trước mặt Tống Mộ Thanh liền cau mày. Cái gì mà mời cơm chứ, rõ ràng là muốn bêu xấu cô.

Một tràng lưu loát kèm theo sự hả hê ở trong miệng Triệu Nghị phun ra, Tống Mộ Thanh trong lúc giật mình cảm thấy từ trong miệng hắn đều phát ra châu ngọc.

“Cô cần gì?” Người phục vụ lễ phép khom lưng hỏi.

Tống Mộ Thanh không để lại dấu vết trợn mắt một cái nhìn Triệu Nghị, khép thực đơn lại, nói: “Giống như anh ấy.”

Cô cố ý làm cho hắn mất thể diện, không chút thục nữ vê khăn ăn lên vo lại. Nhưng Triệu Nghị đối với hành vi của cô không có ý kiến.

“Căn nhà ở thành tây đã mua rồi, người đứng tên là mẹ của em.” Hắn nói: “Nhưng mà anh như thế nào cũng không hiểu lấy tính tình của em lại mua một căn nhà ở thành tây cho mẹ con hai người.”

Tống Mộ Thanh sững sờ, không chỉ vì chuyện này cô vốn tìm Tam Tử giúp một tay nhưng bây giờ Triệu Nghị lại nói đến. Cũng bởi vì gầnđây cô không đặt chuyện này ở trong lòng, nếu không phải hắn nhắc tới, thật sự cô không nhớ nổi chuyện phòng ốc.

“Vậy hôm nay em mời!” Cô nghiêng đầu, “Nhưng hôm nay em không mang tiền, nếu không bằng anh chi trước?”

Đối với vấn đề của cô hắn không đáp, Triệu Nghị cười thấu hiểu: “Anh là người nhỏ mọn như vậy sao? Dựa vào việc em gọi tiếng anh này đã nhiều năm, cũng không thể mời được em.”

“Dạ, ngài hào phóng lắm! Chỉ là lão nhân gia trong lúc cấp bách tìm giờ rảnh, không phải chỉ là nói cho em biết chuyện này, mời em ăn một bữa ăn đơn giản thôi chứ? Em không có vinh hạnh như vậy.”

“Hả? Em nói thật không đấy, em không có vinh hạnh này thì người nào có thể?” Hắn mỉm cười, không chút để ý.

“Người nào vinh hạnh em biết, chỉ là người nọ hình như chính mình còn không biết.” Tống Mộ Thanh hả hê nói. Lật thuyền trong mương cũng không phải là cô, mà mọi việc thuận lợi lại thua bởi một kẻ ngu trong tay Triệu tiên sinh.

Bị cô cười như vậy Triệu Nghị cũng không giận, chỉ là không thể làm gì thở dài, sau đó giống như không có chuyện gì xảy ra, không lo lắng nhấp môi rượu.

“Cùng Lận Khiêm chung sống cảm thấy như thế nào?” Hắn hỏi.

Tống Mộ Thanh nhìn trong mắt của con hồ ky này chứa tnh quang, giận nghĩ, mới vừa rồi còn nói hào phóng, nam nhân có thù tất báo!

“Tốt vô cùng.” Cô nhíu mày. Hắn không nói lời nào, khi cô cau mày thật tốt vô cùng, rất đẹp mắt!

“Anh biết cậu ấy ba năm, chưa từng có nghe qua người nào nói cậu ấy là người dễ chung sống.”

Trong lòng Tống Mộ Thanh nói, với anh người âm tình bất định, tôi đều có thể bình an vô sự chung đụng hơn mười năm, Lận Khiêm chỉ có bề ngoài lạnh lùng một chút, đây không phải giống như là mang trẻ em ở nhà trẻ thôi sao.

“”Em cùng cậu ấy nói duyên phận, có lẽ anh cùng cậu ấy hữu duyên đây?”

“Nghe nói bọn họ gần đây đang diễn tập, chắc là không có thời gian gọi điện cho em?”

Lúc này Tống Mộ Thanh thật muốn đem mặt dối trá của hắn kéo xuống, vứt trên đất hung hăng đạp lên hai cái. Hắn căn bản cái gì cũng biết, chọc cô chơi chút đây!

“Đàn ông các anh không phải là lấy sự nghiệp làm trọng hay sao? Em rất ủng hộ.” Cô cắn răng nói.

“Xem ra em thật sự để ý đến cậu ấy.” Triệu Nghị để ly xuống, hai tay bắt chéo, cả người dựa vào ghế, ánh mắt nhìn cô cũng mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.

“Khách quan mà nói, Lận Khiêm so với Tam Tử ưu tú hơn, nhưng là anh của nó, anh muốn hỏi một câu. Em biết nó cũng được nhiều năm, cũng được tính là thanh mai trúc mã, tại sao lại không thích nó?”

Cùng ngồi với Triệu Nghị ở một chỗ, đề tài thảo luận có thể lớn như xu hướng cổ phiếu, tình hình quốc tế, cũng có thể nhỏ như không liên quan gì đến “Sáng nay bạn ăn gì”. Nhưng cho tới bây giờ Tống Mộ Thanh cũng không ngờ tới có một ngày cô cùng với Triệu Nghị thảo luận chuyện tình cảm,, mà đối tượng lại là em trai ruột của Triệu tiên sinh. Cô rất sợ hãi.

“Anh chỉ thuận tiện hỏi.” Triệu Nghị nói.

Cô cũng nhận ra không chỉ đơn giản là tò mò. Suy nghĩ một chút liền bất cứ giá nào, dù thế nào đi nữa hắn cũng không thể làm gì cô.

“Có chuyện em cũng rất tò mò.” Cô để hai tay lên bàn, dò xét nhìn Triệu Nghị.

Triệu Nghị mím môi lại thành một đường, gật đầu một cái, ý bảo cô nói tiếp.

“Từ khi vừa mới bắt đầu em liền có cảm giác, anh không hy vọng Tam Tử ở chung một chỗ, tại sao? Nếu như em đồng ý với cậu ấy, vậy anh cũng dễ dàng diệt trừ được một tình địch nha. Như vậy mua bán có lời, làm sao anh không làm?”

Triệu Nghị tự phụ cười cười.

“Em quá thông minh, Tam Tử không thể đấu lại được với em, đi cùng với em nhất định người thua thiệt là nó. Anh là anh trai của nó, nếu biết chuyện này đối với nó không tốt, không có lý do gì muốn nó như vậy. Về phần cuộc mua bán này, đích xác là có lời, chỉ là nếu muốn lấy tiền lời nhiều nhất, cũng không phải chỉ có một biện pháp.” Hắn nhướng mày: “Huống chi anh thật sự muốn biết Lận đoàn trưởng khi nói yêu thương sẽ có dạng gì.”

“Gian thương!” Tống Mộ Thanh từ trong kẽ răng nhả ra hai chữ này.

Triệu Nghị ưu nhã cầm ly rượu lên, hướng cô giơ giơ, vui vẻ tiếp nhận đánh giá của cô.

“Còn có mấy câu nói nhảm, hi vọng em nghe lọt.” Hắn nói.

Trước kia khi Tống Mộ Thanh nghe những câu này, cũng là th