Người đẹp phải mạnh mẽ

Người đẹp phải mạnh mẽ

Tác giả: Cúc Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328935

Bình chọn: 9.5.00/10/893 lượt.

c rồi cô sẽ hiểu”. Sau đó hình như ông cũng cảm thấy những lời vừa rồi của mình có phần hơi quá, nhìn dáng điệu ủ rũ của Vệ Tử, cảm thấy không nỡ: “Nhà cô có ai làm công tác về hành chính không?”

Nghe giọng nói đã dịu trở lại, như đang trò chuyện của Lưu Bân, Vệ Tử ngạc nhiên ngẩng đầu lên, sau khi nghe rõ câu hỏi, lúc đầu thì gật đầu, sau đó nhớ đến chuyện bố mẹ đã ly hôn, hiện giờ mình đang ở với mẹ, cô lại lắc đầu: “Không có ạ”. Thực ra, bố cô cũng không hoàn toàn làm về hành chính.

“Thảo nào”, Lưu Bân có vẻ đã hiểu ra, “Làm công tác huấn luyện lâu ngày rồi, nên có phải con ông cháu cha hay không nhìn thoáng qua là biết ngay”. Nói xong, ông nhìn về phía sàn nhảy, ra hiệu chỉ cho Vệ Tử biết: “Cô cứ nhìn người bạn cùng phòng của mình mà xem, rõ ràng là cô ấy trải qua những cảnh này nhiều rồi”.

Theo hướng chỉ của Lưu Bân, Vệ Tử nhìn thấy Cao Đình Đình với vẻ ngoài trang điểm cầu kỳ đang lướt đi với những bước nhảy điêu luyện giữa sàn nhảy, bạn nhảy của cô ta chính là chủ nhiệm Cát mà Lưu Bân luôn mồm nói là người tính tình hòa nhã.

Kỹ thuật nhảy của hai người đúng là đạt tới trình độ cao siêu, vì thế chẳng mấy chốc họ trở thành trung tâm của sàn nhảy, khi nhạc ngừng lại, sau màn cúi chào rất đẹp mắt là những tràng pháo tay vang dội nổi lên.

Sau khi rời tay nhau ra, Cao Đình Đình còn mỉm cười nói câu gì đó, khiến những người đứng xung quanh đều cất tiếng cười đầy vẻ thiện cảm, còn chủ nhiệm Cát thì khen cô ta mấy câu sau đó mới quay người đi về ghế ngồi nghỉ.

Thấy Lưu Bân rời mắt khỏi sàn nhảy, quay lại nhìn mình, bỗng nhiên Vệ Tử thấy một dự cảm không lành, cuống quýt nói: “Em, em…”, vẫn chưa nói hết câu thì Lưu Bân đã cười, nói: “Chủ nhiệm Cát vốn xuất thân là lính văn nghệ, không chỉ là ngôi sao ca nhạc mà còn là ông hoàng khiêu vũ, có dám tới mời ông ấy nhảy một điệu không?”

Không biết còn cố hỏi, trong lòng Vệ Tử thầm oán: Không biết đầu óc của thầy Lưu Bân này bất ổn ở đâu mà toàn nói những việc hoàn toàn không phải là sở trường của cô, giữa cô và thầy Lưu từ trước tới nay không thù không oán, vậy vì sao thầy ấy lại toàn nghĩ ra những chuyện làm khó cho cô? Nghĩ vậy, Vệ Tử ngước mắt tìm Lý Lỗi thì không thấy bóng dáng anh ta đâu, có lẽ anh ta đang bận việc gì đó.

Chẳng biết làm thế nào, Vệ Tử đành nói thẳng ra: “Thầy Lưu, em thực sự không biết nhảy, thầy tha cho em đi!”.

Lưu Bân lắc đầu, nhìn cô với vẻ mặt lấy làm tiếc: “Cô làm việc ở phòng Phiên dịch, mà phòng Phiên dịch thuộc cục Chính trị, đơn vị chúng tôi thực sự đâu phải cần người phiên dịch, lâu dần đều phải nghĩ cách tìm đường ra khác, nếu tự cô không cố gắng vươn lên thì chẳng có ai có thể giúp cô được”.

Vệ Tử nghe vậy cảm thấy vô cùng hoang mang, phiên dịch không có tương lai đến thế ư? Vậy, nếu cô biết hát biết nhảy thì không lẽ có tương lai hơn? Sau đó cô bị Lưu Bân kéo tới chỗ chủ nhiệm Cát trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, khi sắp tới gần, Lưu Bân quay đầu nói khẽ với Vệ Tử: “Lúc tới đó thì phải tỏ ra lịch sự một chút, phải tỏ ra kính trọng lãnh đạo, coi mình là người đi sau, chủ nhiệm Cát rất thích nhảy, ông ấy nhảy rất giỏi, mọi người không dám mời nên mới không tiện ra sàn nhảy”.

Vệ Tử càng cảm thấy cuống hơn: “Ông ấy nhảy rất giỏi ư? Nhưng em lại không biết nhảy, chẳng may em giẫm vào chân ông ấy thì làm thế nào?”. Giẫm sưng cả chân lãnh đạo không lẽ cô sẽ có tương lai?

“Cô đúng là đồ ngốc…” Lưu Bân nghiến răng, cố hạ giọng giải thích, “Khi nhảy, thông thường đàn ông sẽ là người dìu, cô chỉ cần bước theo là được”.

Vệ Tử không dám nói gì nữa, run rẩy đi về phía trước, khi sắp tới trước mặt vị lãnh đạo đang chăm chú nhìn xuống sàn nhảy, thì đột nhiên bị một người chắn ngang, một thân hình dong dỏng cao hơi nghiêng về phía trước, làm động tác mời: “Thưa cô, liệu có thể mời cô một điệu được không?”.

Chương 24 – 25

Chương 24

Vệ Tử nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, không nén được trợn trừng mắt lên: “Nhiệm Nam Hoa, sao anh lại ở đây?”. Đây là trung tâm huấn luyện nội bộ, người ngoài như anh ta sao có thể vào được?

“Chuyện này đợi khi có thời gian sẽ giải thích rõ ràng với cô. Bây giờ tôi hỏi cô, liệu có thể mời cô một điệu nhảy được không?” Xem ra sự kiên nhẫn của công tử mặt lạnh rất có giới hạn. Thế mà còn giả vờ lịch lãm! Thấy chưa, mới chỉ nói vài câu thôi đã lộ nguyên hình rồi, có điều so với việc giẫm lên chân chủ nhiệm Cát thì Vệ Tử thích giẫm lên chân Nhiệm Nam Hoa hơn, trước tiên hãy luyện tay cùng anh ta đã, à không, là luyện chân, cũng thú vị đấy chứ.

Vệ Tử gật đầu, rồi học theo những người khác, cô chìa tay ra, Nhiệm Nam Hoa nắm lấy rồi dìu cô ra sàn nhảy.

Trừ Trác Bằng Phi, chưa khi nào Vệ Tử ở gần một người con trai như thế, chỉ cần hơi ngẩng mặt lên là có thể nhìn thấy ánh mắt chăm chú của anh ta và cả bàn tay đang đỡ lấy eo của cô nữa, tuy rất đúng cách, nhưng Vệ Tử vẫn cảm thấy ngượng. “Cái điệu ballroom dancing này rõ ràng là thứ phát minh ra để đàn ông được công khai sàm sỡ phụ nữ”, không biết Vệ Tử đã nghe thấy câu nói này ở đâu, rồi lại nhớ đến lời tuyên bố sẽ theo đuổi mình của Nhiệm Nam Hoa tối hô


XtGem Forum catalog