Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328590

Bình chọn: 9.00/10/859 lượt.

ng được. Chỉ cần có thể đem người trong ngực giữ ở bên người, cho dù xuống Địa ngục, anh cũng không chối từ.

Thật tốt, giờ phút này cô đang ở trong ngực của anh, anh không biêt có phải mình đang mơ không, chỉ biêt mút thỏa thích hương vị ngọt ngào của cô, tim của anh mới ngập tràn vui mừng như điên.

Hồi lâu sau, Hoàng Phu Tuyệt mới buông Thủy Băng Nhu đang thở hổn hển ra, ôm thật chặt cô vào trong ngực, tay phải vuốt ve lưng của cô, giúp cô điều hòa hơi thở.

“Bé cưng, anh rốt cuộc tìm được em rồi, anh nhớ em đến sắp phát điên rồi, về sau không được rời khỏi anh nữa, có được hay không?” Hoàng Phu Tuyệt hôn lên vành tai của cô, nhẹ giọng nói.

“Ừm . . . Thật là nhột, Tuyệt, làm sao anh biết em ở đây? Mà anh vào đây bằng cách nào vậy?” Thuỷ Băng Nhu dịu dàng hỏi, cô cũng biết vô luận cô ở nơi nào, Tuyệt cũng sẽ tìm được cô.

“Hả? Còn dám hỏi, em có phải ở chỗ này ở rất thoải mái hay không? Tại sao không gọi điện cho anh, tiểu nha đầu vô lương tâm, nếu không phải là anh giấu thiết bị định vị trong vòng tay của em, nha đầu em có phải còn muốn ở chỗ này chơi mấy ngày đúng không, hả?” Hoàng Phu Tuyệt nói xong, tay lại để ở trên người cô, có ý muốn chọc cho cô nhột.

“Đúng nha, nơi này rất tốt đó, có mỹ nam Đoạn Thừa Phong để ngắm, lại có thức ăn rất ngon để ăn, hơn nữa còn có bác gái rất thú vị cùng em chơi. . . . . .” Thuỷ Băng Nhu đếm đếm đầu ngón tay liệt kê, hoàn toàn không có nhìn thấy người đàn ông trước mắt bởi vì những lời cô nói, mà trán nổi đầy gân xanh.

“Còn có cái giường này của Đoạn Thừa Phong có thể ngủ rất thoải mái.” Hoàng Phu Tuyệt nghiến răng nghiến lợi bổ sung, xem tình hình này, nếu cô thật sự giám nói lời nhu vậy, Hoàng Phu Tuyệt chắc chắn sẽ lập tức ăn cô vào trong bụng.

Nhìn cách bày trí của căn phòng cũng biết đây là phòng của đàn ông, trừ cái người tên Đoạn Thừa Phong kia còn có thể là ai, đừng tưởng rằng vừa rồi anh đứng ở chỗ tối không nhìn thấy người kia ra sức phóng điện về phía bảo bối của anh, Đoạn Thừa Phong khốn kiếp, khi không trưởng thành xinh đẹp thế làm cái gì, đặc biệt quyến rũ phụ nữ đã lập gia đình, Hoàng Phu Tuyệt tà ác thầm nghĩ.

“Ah? Làm sao anh biết đây là giường của Đoạn Thừa Phong? Nhưng đúng là rất thoải mái.” Thủy Băng Nhu nói, nghĩ thầm, lúc trở về nhất định cũng phải đổi cái giường trong nhà thành kiểu này mới được.

Khi cô không cẩn thận liếc thấy sắc mặt khó coi của anh, Thuỷ Băng Nhu biết cô là đang nhổ lông trên đầu lão hổ rồi, lão công nhà cô đúng là một thùng dấm, chỉ cần cô nói vài câu khen ngợi người dàn ông khác, cũng sẽ bị trừng phạt bằng loại phương thức đặc biệt kia, nghĩ đến phương thức trừng phạt của anh, cô cũng nhịn không được một hồi mặt đỏ tới mang tai, cuộc đời này có thể có được tình yêu của người đàn ông này, thật giống như là từng giây từng phút đều được ngâm mình trong mật ngọt vậy, có lúc cô cũng sẽ giở trò đùa dai trêu chọc anh một chút, ha ha ha. . . . . . Giống như lúc này vậy.

Hoàng Phu Tuyệt nghe được lời của cô…, biết rõ cô cố ý muốn chọc tức anh, nhưng lại vẫn không tránh được cảm thấy ghen tuông.

“Thuỷ – Băng – Nhu, da của em rất ngứa có phải hay không? Đợi xem trở về anh sẽ trừng phạt em thế nào? Không khiến cho em ba ngày không xuống giường được, thì anh không phải là Hoàng Phu Tuyệt, hừ! Hừ!” Hoàng Phu Tuyệt làm bộ tức giận nói.

Thuỷ Băng Nhu thời điểm vừa thấy anh gầm nhẹ cười muốn chạy, ai ngờ đi chưa được hai bước, thân thể nhỏ nhắn liền bị anh túm vào trong lồng ngực ấm áp.

Một tay anh vòng chắc thân thể nho nhỏ của cô, một tay nâng cằm cô lên, đặt một nụ hôn rất sâu lên đôi môi anh đào của cô. Nụ hôn bá đạo mang theo trừng phạt, Thuỷ Băng Nhu dần dần xụi lơ ở trước mặt anh, may nhờ Hoàng Phu Tuyệt ôm lấy cô, nên cô mới không có bị ngã xuống đất.

Bị hôn đến ý loạn tình mê, đột nhiên Thuỷ Băng Nhu cảm thấy một hồi đau đớn, mở mắt ra mới phát hiện Hoàng Phu Tuyệt đang gặm nuốt cổ ngọc của cô, đang một đường trượt dần xuống.

“Ừ. . . . . . Đừng làm rộn, em rất mệt.” Thuỷ Băng Nhu nhịn xuống rung động trong lòng, nũng nịu nói, cô cũng không muốn làm cho lửa dục của anh bộc phát, bởi vì hôm nay không giống lúc trước, an toàn của bảo bảo phải được đặt lên hàng đầu, hơn nữa cũng là đang ở trong nhà người khác, rất bất tiện, về phần đứa bé, cô muốn cho anh một kinh hỉ, ha ha ha. . . . . . . .

“Hả? Mệt mỏi? Vậy bảo bối cứ việc ngủ cho tốt, để anh tự mình động thủ là được.” Hoàng Phu Tuyệt cười tà nói, tay của anh giống như mang theo lửa bắt đầu ở trên người của cô xoa nắn, khiến cho cô không khống chế được yêu kiều ra tiếng.

Cốc cốc cốc. . . . . .

“Tiểu Nhu, cô đã ngủ chưa?” Một giọng nam trầm thấp từ bên ngoài truyền vào, trong giọng nói bao hàm nồng đậm quan tâm cùng lo lắng.

Thuỷ Băng Nhu kinh ngạc trợn tròn mắt, nhìn người đang làm chuyện xấu trên cần cổ mình, môi mím chặt, cố nén để không rên rỉ ra tiếng, đột nhiên, Hoàng Phu Tuyệt đem đôi môi bao trùm chặt chẽ lấy đôi môi của cô, ngăn trở hành động đang muốn tự ngược đãi đôi môi mình của cô.

Đoạn Thừa Phong đứng ở ngoài cửa rất lâu không thấy có tiếng trả lời, ngh