Old school Swatch Watches
Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Tác giả: Time

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324230

Bình chọn: 7.5.00/10/423 lượt.

ami dặn mang đồ theo phòng bị ướt.”

“OK”

Tôi trả lời rồi cũng bỏ thêm 1 cái áo, vì có áo mưa mà, cũng ko lo lắm.

………………

Điểm đến của chúng tôi là thác Đamri, cũng là 1 ngọn thác có tiếng.

Trong lúc rời khỏi xe, Nguyên đã nhắc cả đoàn phải mang theo áo mưa. Tôi chủ quan rằng mình sẽ ko qua thác nên tôi ko mang theo.. Kết quả là ai cũng đi xuống cả, chẳng ai ngồi ở trên xe trừ Nguyên. Mà tôi thì ko muốn giáp mặt cậu ta nên đã né mà phải đi xuống.

Khi xuống đến nơi, chính tôi cũng phải ngạc nhiên vì ngọn thác đổ ầm ầm trắng xóa. Thác đẹp lắm, nước đổ rất mạnh, có cả thang máy để đi lên đỉnh thác.

Cả nhóm đứng lại chụp vài pô ảnh rồi bắt đầu đi ngang qua thác để lên đỉnh thác.

“Thôi chết! Tôi ko mang theo áo mưa”

Tôi kêu lên khi thấy ai cũng bắt đầu mặc áo mưa vào.Yuu thì đang chuẩn bị mặc áo, nhưng thấy tôi cứ nấn ná, hắn chạy lại gần tôi:

“Sao vậy? Áo mưa đâu?”

Yuu và anh Hiro cùng lên tiếng, họ đúng là một đôi bạn tôt đấy! Tôi nhìn cả 2, lắc đầu rồi nuốt nước miếng khi nhìn lai quãng đường để đi xuống.

“Trời đất!”

Yuu kêu lên

“Hiro đi trước đi”

Rồi hắn nói với anh Hiro, anh nhìn hắn rồi gật đầu. Anh xắn ống quần lên rồi mặc áo mưa băng qua thác.

“Sao đây? Cậu đi đường nào?”

Yuu hỏi tôi rồi ngoắc anh Usa vừa xuống đến nơi. T ôi ko đáp lại, chỉ ngước nhìn đỉnh thác ngán ngẩm, dường như hắn hiểu được ý muốn của tôi. Nhưng bằng cách nào mà tôi có thể lên được?

“Usami, ông có mang áo mưa ko?”

“Ko! Chi vậy?”

“Masako ko mang áo mưa, tính nhờ ông dẫn qua còn tôi đi lên!”

Hắn định nhường áo mưa cho tôi rồi leo bộ lên nhưng tôi từ chối. Xin giám đốc đừng tốt với tôi như thế!

“Có gì khó đâu, nếu Masako không chịu thì để Yuu dẫn qua!”

Anh Usa nói, Yuu nhìn tôi một lúc rồi hắn tháo balo, tháo cả giày ra rồi quăng cho anh Usa để anh mang lên.

“Đi!”

Yuu tròng cái áo mưa của hắn vào người tôi rồi lôi tôi qua thác. Lúc đi ngang qua giữa, nước đổ không thấy đường đi. Tôi chạy theo hắn nhưng rồi chẳng thấy gì nữa khi nước cứ táp vào mặt.

Tôi cảm thấy sợ khi tôi bị tuốt tay khỏi hắn…..Ở một nơi xa lạ,nếu bị lạc thì phải đáng sợ lắm. Tôi hoang mang,…..sợ…..khi nước lọt qua áo mưa và thấm ướt quần áo bên trong….Tôi đã bị tuột lại đằng sau và không thấy gì trong làn nước trắng xóa…..

“Đi nào!”

Bỗng một vòng tay ôm choàng lấy tôi…. Và một tiếng nói ấm áp hòa lẫn với tiếng thác đổ. Hắn đã quay lại, tay nắm chặt lấy bàn tay tôi và chúng tôi cứ thế chầm chậm tiến đến chân thác để vào thang máy. Tôi để lỏng người mình, bước theo hắn một cách gần như vô thức, tôi lạnh và có cảm giác sợ như bị bỏ rơi…

“Không sao đâu, nhóm mình đang ở phía trước.”

Yuu nói, cả người hắn ướt sũng, vì hắn đã nhường áo mưa cho tôi.

“Yuu….”

Tôi nắm lấy tay áo hắn

“Gì?”

Tôi nghe tiếng hắn cười…..

“Sao anh quay lại…..”

Hắn ko trả lời, bước nhanh hơn để buộc tôi phải đi nhanh. Khi chúng tôi chen chúc trong thang máy, hắn vẫn giữ tôi trong vòng tay sau khi tôi đã tháo áo mưa. Hắn đứng quay lưng ra ngoài để giúp tôi có 1 chỗ đứng trong thang máy chật chội.

“Anh sẽ…..”

Hắn nói với tôi cái gì đó. Nhưng trong thang máy quá ồn. Người Yuu ướt sũng hết cả, khi thấy tôi mở to mắt nhìn hắn dò hỏi, hắn chỉ mỉm cười rồi lắc đầu.

“Anh nói gì cơ?”

“Ko có gì!”

Yuu xua tay không chịu nói lại cái câu lúc nãy. Tôi tính chụp tay hắn mà hỏi thì cửa thang máy bật mở. Chúng tôi đã dừng trên đỉnh thác, Yuu vội chạy ra ngoài, bởi vì người hắn ướt như chuột lột và hắn cần phải thay quần áo.

“Anh hai!”

Ryo chạy tới, cậu ta và Shiho đã thay 1 bộ quần áo khác. Tuy có mặc áo mưa nhưng thú thật tôi vẫn ướt. Tôi cũng vội bỏ áo mưa và quăng vào thùng rác.

“Trời đất! Anh sao vậy?”

Ryo hỏi, ccậu ta nhìn Yuu đầy kinh ngạc, Vừa lúc đó thì Nguyên, Usami, Hiro và 2 đứa nhóc cũng chạy đến. Tất cả đều nhìn Yuu ái ngại rồi quay sang tôi “À” một tiếng đầy vẻ hiểu biết.

“WC! WC!”

Yuu rên rỉ vừa đi vừa ngó quanh tìm….WC!

“Đi theo tui!”

Usa ngoắc Yuu và tôi rồi chúng tôi nhanh chóng vào WC để thay một bộ đồ mới. Chúng tôi ở 2 phòng kế sát nhau nhưng Yuu và Usa nói chuyện rất tự nhiên cứ như là tôi không nghe thấy. Chậc! Nói những câu mà chỉ seme mới nói với nhau, nghe làm gì!

“Nhóc!”

Usa gọi tôi khi tôi vừa bước ra khỏi phòng và 2 người ra ngoài trước đợi Yuu.

“Tại em mà Yuu ướt hết. Có thấy thương nó chút nào chưa? Có “đổ” được milimet nào hung?”

Anh vừa nói với tôi vừa cười khì, vẻ mặt hiện rõ 2 chữ “mờ ám”

“Đổ là đổ cái gì?”

Tôi giả vờ ko hiểu mà thật ra là rất hiểu. Anh Usa cũng ko nói gì thêm, chỉ cười khúc khích. Nghĩ đến cái lúc vượt qua thác, tôi chỉ thấy có hơi “tội tội” cho hắn nên khi hắn ra, tôi phụ hắn làm khô cái đầu bằng khăn của hắn. Đương nhiên rồi, chả nhẽ là khăn của tôi? ^___^

“Ah, thấy rồi nha!”

Hai đứa nhóc em của Nguyên và Ryo ở đâu bay ra chụp lấy tôi và Yuu.

“Hô hô…. cảnh đẹp nhất trong tuần!”

Theo sau là Shiho và cái…..máy quay phim đã quay lại được toàn bộ cảnh tôi lau đầu cho hắn. Và….tang chứng vật chừng còn nguyên, huhu….>”

“Dzậy mà kiu là hông có gì!”

Ryo có lẽ là cái đứa nhiều chuyện nhất. Nó chu mỏ chọc tôi và cũng