Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327203

Bình chọn: 7.00/10/720 lượt.

……………Cô chưa kịp nói thì tiếng gõ cửa từ bên ngoài vọng vào.– Vào đi. – Minh Trí nói lớn.– Dạ, nước giám đốc gọi. – Ngọc Diệp cười tươi mang hai ly nước vào.– Cô để đó, không có việc gì thì ra ngoài làm việc đi. – Minh Trí cầm ly sữa lên đưa về phía Rin. – Em uống đi.Ngọc Diệp nhìn hành động của Minh Trí mà thấy lạ lẫm, Minh Trí lạnh lùng mà cô từng thấy đã hoàn toàn biến mất. Hiện tại, anh rất nhẹ nhàng và chiều chuộng cô gái kia mà ngay cả Tố Uyên cũng không có được. Ngọc Diệp cứ đứng đó nhìn mà suy nghĩ không rời bước.– Còn có chuyện gì sao? – Minh Trí nhẽ nhíu mày nhìn Ngọc Diệp.– Dạ… không… tôi ra ngoài làm việc. – Ngọc Diệp vội vàng đi ra ngoài.Rin đón lấy ly sữa trên tay Minh Trí, đưa vào miệng hợp một ngụm nhỏ rồi đặt xuống bàn.– Minh Trí, em muốn nhờ anh một chuyện. – Rin thấy Ngọc Diệp ra ngoài liền nhanh nhảu nói.Minh Trí thấy một giọt sữa dính trên chiếc mũi của Rin, anh đưa gương mặt tiến sát lại phía cô dùng lưỡi liếm giọt sữa trên chiếc mũi: Cafe thêm một chút sữa hương vị thật lạ.Rin đỏ mặt với hành động của anh, gương mặt Rin đỏ ửng lên. Minh Trí nhìn thấy Rin đỏ mặt trong lòng liền dâng lên cảm xúc nhẹ nhàng đưa môi đặt lên đôi môi nhỏ bé của cô như cuốn lấy toàn bộ hơi thở của Rin.Rin đắm chìm với nụ hôn nhẹ nhàng mà đầy mãnh liệt của Minh Trí. Minh Trí nhấc bổng Rin trên tay từ từ tiến vào phòng nghĩ ngơi của giám đốc.Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 57 Chương 57: Người một nhàSau một màn kích tình, từ trong phòng tắm Rin ngại ngùng ra ngoài thì đã thấy Minh Trí ngồi vào bàn làm việc.– Giờ thì em đã có thể nói chuyện với anh được chưa. – Rin ngồi trên chiếc ghế sopha vu vơ hờn trách.– Em nói đi. – Minh Trí ngừng đánh máy, đưa mắt về phía Rin.– Chuyện của Thiên Kim, có lẽ anh đã biết.– Ừ! – Minh Trí vẫn chăm chú.– Em không biết anh sẽ giải quyết ra sao, nhưng hy vọng anh để chị ấy một con đường hoàn lương.– Em muốn như vậy?– Đó thật sự là điều em muốn. – Rin ra vẻ mặt dứt khoác.– Vậy cứ theo ý em. Nhưng nếu cô ta tự do, em đi đâu cũng phải có bảo vệ đi theo, em không được phép từ chối.– Được, em đồng ý.– Em đến vì chuyện cô ta thôi sao?– Um, đúng vậy.– Không phải vì quá nhớ anh chứ.– Hứ, tên khó ưa như anh. Thôi em phải đi đón mẹ và Tuấn Hà, em về trước. – Rin đứng lên chuẩn bị đi về phía cửa.– Anh sẽ đi cùng em. – Minh Trí khoác chiếc áo vest vào cùng cô sánh bước ra ngoài.Minh Trí cùng Rin đi ra khỏi chiếc thang máy, Minh Trí ôm lấy eo Rin như dìu cô đi ra phía cửa chính của cao ốc trong ánh mắt dò xét của nhiều người. Khi cô và anh đã tiến ra khỏi cổng chính, tiếng xì xào của các nhân viên dần to lên.– Các cậu thấy lạ không, giám đốc lạnh lùng chưa từng để một cô gái nào vào phòng quá 10p nay lại đưa cô ta vào hơn 2 giờ. Không phải họ làm gì trong phòng ấy chứ.– Tôi đi làm cố tình trang điểm thật đẹp hy vọng một lần giám đốc nhìn quá thế mà lại mất đi dưới tay một con bé bình thường như vậy.– Cô thì sao tức bằng cô thư kí của giám đốc, chảnh choẹ như vậy nhưng bao năm qua chưa từng được giám đốc để mắt qua.– Tôi nói các cô cứ nói thế, cô bé đó tôi trông cũng xinh xắn đáng yêu.Cả bọn đàn bà nghe một cậu thanh niên nói thế` liền nhảy dựng lên:-Đúng là chỉ có bọn đàn ông có mắt như mù. Con bé xấu xí đó mà lại nói xinh xắn đáng yêu.Cậu thanh niên nghe các đàn chị hung dữ liền lắc đầu bỏ chạy.Minh Trí đưa Rin ra xe Trần Hậu đang đợ bên ngoài, Trần Hậu thấy hai người tay trong tay vui vẻ liền biết mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, chạy xuống mở cửa mời cả hai cùng lên xe.– Thiếu gia, chúng ta đi đâu. – Trần Hậu khởi động xe mà hỏi.– Đón mẹ và em trai của cô ấy. – Minh Trí mỉm cười nhìn Rin trả lời.Rin đáp trả Minh Trí bằng nụ cười hạnh phúc, cô liền nhớ đến một chuyện mà nói:– Minh Trí, Tuấn Hà ở cùng nhà với chúng ta, em nghĩ em sẽ chuyển sang phòng cùng Rose. – Rin không muốn em trai cô thấy chị gái mình chưa kết hôn lại ở chung phòng cùng người đàn ông khác.– Vì sao phải chuyển? – Minh Trí hỏi lại, tắt hẳn nụ cười.– Em không muốn em trai nhìn thấy chị gái chưa kết hôn lại ở cùng phòng cùng người đàn ông khác. – Rin thành thật trả lời.– Chỉ cần chúng ta kết hôn là được rồi. – Minh Trí ngả lưng về phía sau, nhắm mắt lại mà trả lời.Rin thấy không hài lòng với câu trả lời của anh, kết hôn với anh là điều mà thật sự cô mong ước. Nhưng lời cầu hôn này nhất định cô sẽ không nhận, nó thật không giống với những gì mà cô mong muốn, ít nhất cũng phải có một chút lãng mạng hoặc một lời cầu hôn ngọt ngào từ anh.– Anh đi mà kết hôn với cái bóng của mình. – Rin giận dỗi đáp.– Không muốn gả cho anh. – Minh Trí mở mắt quay sang nhìn cô.– Ai nói rằng muốn gả cho anh. – Rin quay mặt về phía cửa xe mà đáp.Bên ngoài, cô nhìn thấy một hình bóng thân quen. Vâng, đó chính là Trịnh Thiên Kim, chị song sinh của cô. Hai người giống nhau như hai giọt nước, nhìn thấy chị gái đang đi bộ trên đường, quần áo lộn xộn, đầu tóc như rối bời khiến tim Rin chợt đau xé. Nhìn người chị giống mình như đúc gặp hoàn cảnh như vậy cô liền nghĩ đó chính là mình. Rin nói lớn: ” Dừng xe, mau dừng xe.”Trần Hậu ngạc


Old school Easter eggs.