XtGem Forum catalog
Nhóc hãy đợi anh!

Nhóc hãy đợi anh!

Tác giả: Vũ Vũ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322922

Bình chọn: 8.5.00/10/292 lượt.

lên.Hiểu Hân trấn định lại tâm trạng sau đó nhìn Khôi Nguyên nói.“Tôi có thể mời thêm người đi chứ? Trong công ty này không phải chỉ có mỗi mình tôi từng là đàn em của giám đốc đúng không ạ.”“Ok! Cảm ơn em đã nhắc nhở, em gọi cho cô bạn đó đi cùng luôn nhé. Coi như hôm nay tôi khao bù.”Mọi người quay ra đưa mắt ngầm hỏi nhau khi nhìn thấy cuộc đối thoại giữa tổng giám đốc và Hiểu Hân, có gì đó bất ổn giữa họ.Hiểu Hân bực bội bỏ ra ngoài hành lang, cô lấy điện thoại bấm số gọi.“Alo! Cậu sắp xong việc chưa?”“…”“Chiều nay có vụ ăn uống lớn nhé.”“…”“Trúng mánh gì đâu, có người mời chúng ta đi ăn.”“…”“Sư huynh của cậu.”“…”Tiếng hét từ trong điện thoại khiến Hiểu Hân phải đưa máy ra xa.“Này, bình tĩnh lại đi. Tớ muốn hỏi ngoài tớ với cậu thì còn có ai cũng đã từng học trường Trung Văn làm ở đây không?”“…”“Được, cậu tìm cách gọi đi cho tớ.”“…”“Có lý do mà. Thế nhé!”Hiểu Hân tắt điện thoại, khuôn mặt đã giãn ra chút ít._o0o_Hiểu Hân nhờ Mai Phương lôi thêm được một người tên là Ngọc Dung làm tại phòng kinh doanh. Ngọc Dung rất xinh xắn và hoạt bát. Hiểu Hân nhủ thầm, phòng kinh doanh chọn người thì không thể nhầm được. Cả ba người bắt taxi đến nhà hàng đã được đặt trước, trên xe nhờ Mai Phương giới thiệu Hiểu Hân mới biết Ngọc Dung học trên cô một lớp. Mai Phương và Ngọc Dung trước ở trong trường chỉ có thể nói là biết mặt nhau, nhưng nhờ làm cùng công ty nên mới có cơ hội chơi với nhau.Ngọc Dung phấn khích khi nghe Mai Phương nói được sếp mời đi ăn“Sếp là đàn anh của chúng ta sao? Không thể tin được chúng ta lại được học cùng trường với người tài giỏi như vậy. Hôm nào tớ đi họp lớp, kể ra chúng nó thể nào cũng ghen tị với tớ”Ngọc Dung vẫn không thôi thắc mắc.“Nhưng sao sếp lại tự dưng mời chúng ta như vậy chứ.”“Cùng một lần tốn thì nhân tiện thôi.” Hiểu Hân bình thản trả lời.Mai Phương nghe vậy kêu lên.“Cậu đừng ác mồm với lòng tốt của sư huynh chứ. Chẳng mấy khi có cơ duyên làm cùng nhau thế này nên sư huynh mới tạo cơ hội gặp mặt thôi”.Hiểu Hân không tranh cãi với Mai Phương nữa, mắt nhìn ra cửa xe.Nơi mọi người đến là một nhà hàng Hàn Quốc rất nổi tiếng. Khi Hiểu Hân vào đến phòng được đặt, bên trong mọi người đã ngồi rất đông. Tiếng của Tuấn Cảnh trưởng phòng của Hiểu Hân vang lên.“Ah! Các cô gái đã đến rồi kìa. Chúng ta phải cảm ơn các cô ấy ngày hôm nay đấy. Nhờ có các sư muội này mà phòng chúng ta hôm nay được sư huynh mời đi ăn đấy” Tuấn Cảnh pha trò khiến cả phòng cười vỗ tay hưởng ứng.Dù đã được nói trước là sẽ được gặp gỡ giao lưu với ban chế tác nhưng Mai Phương và Ngọc Dung vẫn xấu hổ khi gặp mặt, họ đùn đẩy nhau lên phía trước. Hiểu Hân cho dù có ngại ngùng nhưng vẻ mặt của cô chưa bao giờ lộ ra.Hiểu Hân kéo mọi người ngồi xuống chỗ gần Phan Linh. Hôm nay là ngày đi làm đầu tiên cô cũng chưa hề quen biết ai cả, chỉ mới tiếp xúc cùng Mike và Phan Linh. Mike là giám đốc thì đang ngồi cạnh Khôi Nguyên, nên có mấy lá gan Hiểu Hân cũng chẳng giám ngồi cùng để tạo thân cận. Hiểu Hân chọn Phan Linh vì Phan Linh là người cô nói chuyện nhiều nhất trong ngày hôm nay. CHƯƠNG 30 (4)Khôi Nguyên mời mọi người nâng chén, anh hướng ly rượu về Hiểu Hân nói.“Cảm ơn Hiểu Hân! Nhờ có em mà tôi được biết trong công ty mình, tôi vẫn còn hai sư muội mà tôi không biết”. Sau đó anh hướng ly rượu sang phía Mai Phương và Ngọc Dung. “Xin lỗi hai em vì sư huynh này quá vô tâm.”Ngọc Dung nhanh nhẹn nhấc ly rượu lên kính.“Xin giám đốc đừng nói như vậy. Anh bận trăm công nghìn việc, chúng em nào dám làm phiền giám đốc. Hôm nay được biết giám đốc là sư huynh của chúng em, chúng em thật vinh dự ạ!”Mai Phương ghé tai Hiểu Hân nói nhỏ.“Quả không hổ danh, dân phòng kinh doanh.”Hiểu Hân nghe vậy không nói gì, cô cầm ly nước ngọt thay cho rượu nâng lên hướng về Khôi Nguyên một chút, sau đó uống.Cả phòng bắt đầu náo nhiệt mời nhau uống hết vòng này đến vòng khác.Do phải dùng nước ngọt thay rượu nên Hiểu Hân nhanh chóng bị đầy bụng. Hiểu Hân liền cáo lui đi vệ sinh. Từ phòng vệ sinh đi ra, Hiểu Hân khựng lại khi thấy Khôi Nguyên ở hành lang hút thuốc. Khuôn mặt anh hướng ra ngoài cửa nhưng khi nghe bước chân đi tới anh liền quay lại. Ánh mắt Hiểu Hân và Khôi Nguyên chạm nhau, trong giây lát đó thôi Hiểu Hân cảm giác mọi thứ xung quanh như tĩnh lại, cô có thể nghe rõ tiếng tim mình đập. Hiểu Hân đang cố trấn định cảm xúc để bước qua thì chuông điện thoại của cô reo lên. Hiểu Hân nhìn số điện thoại gọi đến sau đó bắt máy, cô không hề tránh đi nói chuyện, cô chỉ xoay lưng lại tránh ánh mắt của Khôi Nguyên.“Alo! Em nghe ạ”“…”“Vâng! Hôm nay là buổi đầu tiên.”“…”“Em chưa về, đang liên hoan gặp mặt”“…”“Em có uống đâu”“…”“Em sẽ chú ý”“…”“Em có kế hoạch hay lắm, khi nào anh về em nói cho”“…”“Bye!”Hiểu Hân trả lời điện thoại những vẫn nghe rõ tiếng bước chân rời đi. Cô tắt máy xoay người lại nhìn bóng lưng anh bước đi, trong lòng cô thầm nhủ “Hiện tại tôi đang rất tốt, tôi sẽ không ảo tưởng, sẽ không để anh thương hại tôi nữa đâu.” CHƯƠNG 31(Xin lỗi các bạn độc giả! Khi viết chương 27 đến 29 tớ có lẫn lộn giữa 2 tỉnh A và M. Tớ đã sửa lại rồi, các b