Nhóc lười…Tôi yêu em

Nhóc lười…Tôi yêu em

Tác giả: Bông hồng thuỷ tinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328841

Bình chọn: 7.00/10/884 lượt.

đó sẽ được mặc váy cưới cô dâu màu hồng trở thành cô dâu xinh đẹp, lộng lẫy nhất trong ngày trọng đại duy nhất cuộc đời. Cùng sánh bước bên người mình yêu thương bước vào lễ đường nói lời hẹn thề chính thức trở thành vợ chồng cùng xây dựng một cuộc sống hạnh phúc. Đến một nơi chỉ có riêng anh và em cùng một ngôi nhà hạnh phúc đẹp như mơ cùng tiếng cười của những đứa trẻ, mãi có nhau đến suốt cuộc đời. Liệu mong ước ấy có xa xôi quá không người yêu ơi? – Hoạ Mi nhìn thẳng vào mắt Nhật Duy nói trong hi vọng.

– …Nhật Duy đưa mắt nhìn về phía những ngôi sao băng đang rơi bằng ánh mắt mộng mơ, không thể ngờ Hoạ Mi lại mơ ước một giấc mơ đẹp như mộng nhưng lại có vẻ khá xa xôi, hắn tự hỏi lòng mình liệu có thật sẽ có một ngày như thế không? Khi ai yêu thật lòng mà chẳng mong muốn được cưới người ấy để cùng đi chung đến suốt cuộc đời nhiều sóng gió, trái ngang.

Chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu, sao băng rơi cũng đã hết, hai người đứng song song im lặng cùng nhìn về phía màn đêm xa xôi. Gió đông thổi lạnh nhưng bản thân Hoạ Mi chẳng thấy lạnh tý nào, trái tim dâng trào một niềm tin vững chắc không đổi thay dù sau này có ra sao, dù đến được với nhau hay không em cũng sẽ chỉ yêu duy nhất mình anh mà thôi. Hi vọng nuôi dưỡng giấc mơ tình yêu thêm đẹp lung linh, rực rỡ và sáng chói hơn…Nhưng liệu có thể nào một ngày nào đó thật sự phải rời xa anh, em biết sống tiếp thế nào đây khi đã trót yêu anh quá nhiều mất rồi.

– Khuya quá rồi chúng ta cùng xuống nhà ngủ thôi – Nhật Duy lên tiếng phá vỡ không gian tĩnh lặng.

Hoạ Mi gật đầu nắm chặt tay Nhật Duy cùng đi xuống, liệu điều ước sao băng mà Hoạ Mi mong ước và hi vọng. Một giấc mơ cháy bỏng về một tình yêu ngọt ngào, say đắm mãi luôn có nhau bên đời. Luôn nắm chặt tay nhau cùng vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống để đạt được kết tinh đỉnh cao và cuối cùng của tình yêu là một đám cưới đẹp lung linh, hạnh phúc đôi lứa bình thường như bao người, trọn đời vui buồn có nhau – Liệu có thể thành hiện thực được không?

Nhóc lười…Tôi yêu em – chương 94

Chương 94: Cuộc sống tươi đẹp

Thời gian thì vẫn cứ trôi qua từng giây từng phút, cuộc sống thì thay đổi từng ngày một, tương lai ra sao? Số phận sẽ như thế nào? Hoạ Mi không biết và cũng chẳng muốn biết. Biết rồi thì sao? Liệu có thay đổi được điều gì hay không? Hay sẽ chỉ thêm lo lắng, buồn phiền, mệt mỏi.

Con người cứ kêu than rằng sao cuộc đời này quá vất vả, lắm bất công, nhiều ưu phiền mà quên đi những niềm vui giản đơn quanh mình. Luôn cứ thích suy nghĩ phức tạp, rắc rối, chuyện nhỏ như con kiến đáng quên từ lâu nhưng lại cứ thích đồn thổi, tự hô biến nó to thành cả một con voi. Lòng tham vọng vô đáy có một thích mười, có mười thích trăm mãi chẳng thể nào dừng lại, cũng chẳng bao giờ muốn từ bỏ đi những tham vọng, ước muốn cao vời vợi mà chẳng bao giờ biết tự bằng lòng với những gì mình đang có, tự vui vẻ, trân trọng với những hạnh phúc mình đang nắm giữ…

Chỉ thích làm sao một bước lên mây không phải trải qua bất cứ khó khăn lớn lao nào. Sẵn sàng đánh đổi, vứt bỏ đi tất cả những gì là luân thường đạo nghĩa, tình cảm yêu thương, những lời đã từng hứa, danh dự, lòng tự trọng của bản thân. Thậm chí bất chấp tất cả mọi thủ đoạn để mà dẫm đạp, hạ nhục, làm tổn thương một cách đáng tận lương tâm với những người đã từng có ơn nghĩa, đã cưu mang, yêu thương mình lúc khó khăn để mà đi theo tiếng gọi của sự giàu sang – Tiền bạc – Quyền lực không một chút áy náy, day dứt.

Đứng núi này trông núi nọ, có mới nới cũ, cả thèm chóng chán, bạc tình bạc nghĩa,sống giả tạo, dối trá, lời hứa gió bay, ích kỷ, thích ăn chơi hưởng thụ, lười biếng không muốn làm bất cứ việc gì, thấy khó khăn là bỏ cuộc … Mà cuộc sống thì không chỉ tồn tại một cá nhân, hay một vài con người có tính cách xấu xa như thế mà là rất nhiều nên mới xuất hiện rất nhiều những cảnh tượng bất hạnh và bất công từ: Thất tình, người ăn không hết kẻ lần không ra, con cái bất hiếu với cha mẹ, bạo hành trẻ em …

Hoạ Mi từ nhỏ đến lớn đã trải qua không ít những lần giáp mặt với Thần Chết chỉ vì sinh ra là con nhà giàu có, bố mẹ thế lực mà luôn là mục tiêu bị những kẻ bắt cóc con tin đòi tiền chuộc nhòm ngó không thì cũng uy hiếp Ông Cường ba của nhỏ phải thực hiện yêu cầu nọ, yêu cầu kia đều có liên quan đến lợi ích của kẻ bắt cóc.

Khi bị bắt cóc thường bị bọn chúng nhốt vào những nơi tăm tối, bẩn thỉu như nhà hoang đầy rác thải, chuột gián. Một đứa trẻ mới có 4, 5 tuổi thì có tội tình gì đâu, ngồi dưới nền đất trói chặt chân tay, nhét rẻ lau vào miệng, bỏ đói. Bị bóng tối xung quanh âm u, lạnh giá doạ cho sợ đến khóc nước mắt nhạt nhoà mà miệng cũng chẳng kêu được chỉ lo lắng cô hồn dã quỷ với những hình thù kinh dị từ đâu đó nhảy ra hút máu, ăn thịt.

Còn nhớ khi bị nhốt chung cùng với một đứa bé gái có 3 tuổi gì đó, do bị nhốt trong bóng tối không một người ở bên chăm sóc vỗ về đã rất hoảng sợ muốn khóc mà không được vì cái dẻ lau nhét ở miệng, do bị cái dẻ lau nhét quá chặt không thở được suốt nhiều tiếng đồng hồ nên còn chưa kịp đợi ba mẹ trả ti


Polaroid