XtGem Forum catalog
Nhóc ơi! Yêu anh nhé…

Nhóc ơi! Yêu anh nhé…

Tác giả: ♥Hà Cindy♥

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321510

Bình chọn: 9.00/10/151 lượt.

ếm được một em xinh tươi ở quầy tiếp tân của khách sạn anh đang ở nên hẹn đi chơi luôn. Lúc đã thấm mệt, anh cần phải đi “giải quyết”, lúc đi ngang qua nó, anh cứ nghĩ là mình nhìn nhầm. Nhưng lúc đi ra nhìn thấy rõ mồn một khuôn mặt nó đang cầm cốc rượu, mặt thì đỏ ửng lên vì say. Hôm nay nó ăn mặc lạ hơn bình thường. Chiếc váy ngắn bó sát vào cơ thể nó càng làm nổi bật vòng eo thon gọn, cổ áo sâu làm lộ ra làn da trắng, chiếc váy ngắn làm càng tôn lên đôi chân dài. Nhìn nó bây giờ rất gợi cảm. Nhưng dường như Mike không hề thích nó ăn mặc như vậy. Nó mặc vậy, đâu biết rằng có mấy tên xung quanh đang nhìn nó với ánh mắt đầy dục vọng. Anh tiến lại chỗ nó đỡ nó lên và tiến thẳng ra ngoài. Mặc kệ cô nàng kia đang gọi khản cổ. Một chiếc taxi đỗ lại trước mặt nó và anh. Anh đưa nó lên xe và về khách sạn của mình. Nó bây giờ đã say mềm, nằm ngủ ngoan ngoãn trên đùi anh. Không biết là vì lí gì nhưng anh cảm thấy rất hạnh phúc.

+++++++++

Chương XI:

Nó tỉnh dậy, thấy đầu đau như búa bổ. Với tay sang bên cạnh định lấy cái đồng hồ. Nhưng…. đồng hồ đâu. Nó nhận ra đây không phải khách sạn của nó, nó đang ở đâu.

– Em dậy rồi hả?

Nó nhìn theo hướng phát ra tiếng nói. Mike đang ngồi trên ghế.

– Em đang ở đâu đây?

– Khách sạn của anh – anh đặt hai khuỷu tay lên thành ghế, các ngón tay đan vào nhau, ngửa người ra sau ghế, hai chân vắt lên nhau.

Nó cố gắng lục lọi lại trí nhớ của mình. Hôm qua nó đến bar uống rượu, tầm được 2, 3 chai thì nó không nhớ gì nữa.

– Sao anh biết em ở đấy mà đến?

– Anh không biết, nhưng tình cờ anh cũng đến đấy nên đưa em về.

– À, cảm ơn anh. Hôm qua em không làm gì quá đáng chứ.

Anh chiếu đôi mắt xuống người nó rồi lên tiếng.

– Nhìn cái khăn tắm trên người em cũng đủ hiểu – anh nhếch môi cười, giọng trêu chọc.

Nó vội vàng cúi xuống. Đúng là trên người nó bây giờ chỉ có duy nhất chiếc khăn tắm. Nhìn xuống giường, một màu đỏ tươi hiện ra trước mắt nó.

– Anh không làm gì cả. Là em cưỡng ép anh.

Không thể nào. Nó dù say đến mấy cũng không thể làm cái chuyện động trời này được. Trời ơi, đời con gái của mình chỉ đến đây thôi sao. Khuôn mặt nó ủ rũ. Nhìn cái mặt đang quằn quại vì đau khổ của nó, anh ôm bụng cười sặc sụa. Nó liếc xéo anh một cái, rồi vớ cái gối bên cạnh ném thẳng vào mặt anh.

CHAP 3 (CHƯƠNG IX => XII) (5)

– Cười gì mà cười, thấy em như vậy anh vui lắm hả. Sao lúc ấy anh không ngăn em lại.

– Hahaha, em nghĩ anh nói thật hả. Vết màu đỏ đó là do sáng nay lúc lấy chai rượu vang anh lỡ làm đổ lên, anh định đợi đến lúc em tỉnh dậy sẽ cho người thay ga, ai ngờ lại làm em hiểu lầm.

– Anh nói dối. Thế tại sao quần áo em đâu? – nó khăng khăng.

– Hôm qua về đến khách sạn, em nôn ướt hết cả quần áo, mấy cô tiếp tân mới lấy thay quần áo cho em đấy chứ.

Nghe anh giải thích xong, mặt nó đỏ bừng. Thấy nó vậy, anh thôi không cười nữa. Ném cho nó bộ quần áo mới mua sáng nay anh nói.

– Em thay quần áo đi, xong mình đi chơi – anh cười.

————-

Chương XII:

– Này, anh đi từ từ thôi, chờ em với – nó vừa nói vừa lo chạy theo Mike.

– Em không đi nhanh hơn được à?

– Anh bắt em xách một đống đồ thế này, làm sao em đi nhanh được. Anh đấy, là con trai mà bắt con gái làm thế này hả? Mà lại toàn là đồ của anh nữa chứ.

– Em phải xách, hôm qua lúc bế em lên phòng, em nặng quá nên anh đau tay, bây giờ em phải chịu trách nhiệm với hậu quả em gây ra – anh vênh mặt lên nói.

– Hứ, đồ độc ác.

Mặc dù bị bắt làm vậy, nhưng nó vẫn cảm thấy có gì đó vui vui nhen nhói trong lòng. Thực sự anh chàng này đã mang lại nhiều cảm giác mới mẻ cho nó. Nhưng tình cảm của nó đối với anh chỉ là thứ tình cảm của một người bạn đối với một người bạn khác giới thôi, hoặc có thể xa hơn nữa là tình cảm của một người em gái dành cho anh trai, chưa bao giờ vượt lên trên tình cảm nam nữ.

Nó chạy theo Mike một cách khó nhọc. Nhìn ngoài đường, xe cộ đang tấp nập đi lại. Bỗng một bóng hình từ lòng đường bên kia lướt qua mắt nó. Có phải đó là hắn? là Khánh phải không. Chỉ kịp nghĩ như vậy nó chạy vội sang đường, đuổi theo cái bóng đó, vứt đống đồ lại cho Mike. Nó chạy mãi, nó gọi tên hắn, nhưng hắn không trả lời. Tại sao mỗi lúc nó cố gắng quên đi bóng hình hắn thì hắn lại xuất hiện, tại sao những lúc nó cần hắn thì hắn đã ở đâu. Bất giác nó đưa tay lên định chạm vào người phía trước……. nhưng…….. chỉ là hoang tưởng……. nó đã quá hoang tưởng rồi, nó nhớ hắn, nhớ đến phát điên. Nó ngồi thụp xuống, ôm mặt khóc, mặc kệ những ánh mắt của người qua đường đang nhìn nó. Một cánh tay ôm nó vào lòng, nó ngẩng khuôn mặt nước mắt đầm đìa lên nhìn, là Mike, anh đã chạy theo nó suốt sao. Nó như có một điểm tựa, vội bám lấy cánh tay anh, vùi mặt vào ngực anh khóc nức nở.

Ở một góc của thành phố, đang có một người con trai dõi theo nó. Hắn biết…… nó vẫn còn rất yêu hắn.

……………….

Nhật kí…… ngày…… tháng….. năm….

Hôm nay em mơ thấy anh. Mà không, không phải mơ, em đã nhìn thấy anh, nhưng chỉ là trong ảo giác anh ạ. Liệu ảo giác em tự mình đặt ra có thành hiện thực không anh. Em đang trốn chạy, đúng vậy, em chỉ có thể trốn tránh