Nơi Ấy Có Anh

Nơi Ấy Có Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327603

Bình chọn: 9.5.00/10/760 lượt.

ổ chứ bao lâu, dù vết thương đã cắt chỉ, nhưng sức khỏe vẫn chưa hoàn toàn bình phục, vậy mà bị đánh một trận thâm tím mình mảy thì khóc lóc thảm thiết. Tiếng khóc của bà khiến ông nội Lâm Phong càng bực hơn, ông quát lớn:

– Khóc cái gì? Nó chưa chết mà. Bảo con quản lí nó cho chặt, con lại để nó đi tìm con bé đó mới ra nông nỗi này. Con nghe cho rõ đây, từ bây giờ, nếu nó còn đi tìm con bé đó, thì gia sản nhà này, không đến phiên nó.

– Ba…..- Bà Ngọc Lan yếu ớt kêu lớn.

Nhưng ông đã rời khỏi phòng bệnh ra ngoài.

Một tuần sau, ông giám đốc Ngân Hàng đã bị cách chức điều tra.

Bà Kim Lương và Ngân Hằng đều hoảng hốt vô cùng. Họ coi như mất đi chỗ dựa dẫm, thì công ty sẽ thế nào.

Bà Kim Lương vội vã gọi điện thoại.

– Anh à, giờ phải làm sao đây – Tâm trạng bà Kim Lương hoảng hốt rõ rệt – Chẳng phải anh đã nói là sẽ có người đến giúp em hay sao?

– Em yên tâm, chắc chắn sẽ có người đến. Lúc đó, em tha hồ đặt điều kiện với họ.

– Thật sao? – Bà Kim Lương nghi ngại hỏi lại.

– Yên tâm. Chúng ta là những người đứng chung một xuồng. Nếu anh dìm xuồng, chẳng khác nào tự hại bản thân mình rồi.

– Vậy em yên tâm rồi. Cám ơn anh nhiều lắm – Bà Kim Lương yên lòng nói.

Sau khi cúp điện thoại, ông ta gõi ngay cho Minh Nhật:

– Con hài lòng rồi chứ?

– Con cám ơn ba. Cha con hai tên kia, dám đối xử với Ngân Hằng như thế, con muốn họ phải trả giá gấp đôi.

– Tên Hào chính là bị bốn tên đánh Lâm Phong đánh cho trọng thương tàn phế suốt đời rồi, con yên tâm, hắn chẳng thể tìm con bé nữa.

– Nhưng liệu mọi việc có bị phanh phui không ba.

– Con yên tâm, mọi việc ba sắp xếp chu đáo hết rồi. Lúc đầu, ba cho người dàn xếp đánh Lâm Phong, ai cũng nghĩ do tên Hào sai khiến cả. Bọn họ nổi giận, lật đổ cha con nhà đó, sau đó ba cho người đập hắn ta, coi như vì hắn không chịu trả tiền nên bị bọn kia đánh vậy thôi. Thần không biết, quỷ không hay. Haha….con cứ yên tâm, ba nhất định giúp con giành cái gia tài đó, chỉ tiếc là không thể đánh thằng nhóc đó tàn phế nếu không thì….- Ông ta chặc lưỡi….

– Ba….- Minh Nhật hoảng hốt kêu lên, khắp người phát lạnh run.

– Ba chỉ nói đùa thôi mà – Ông ta cười hề hề nói.

– Ba, tuy không thừa nhận, nhưng nó vẫn là em trai con – Khẩu khí cậu chắc nịch khiến cho ông ta cũng có phần do dự.

– Ba biết rồi.

Đọc tiếp: Nơi ấy có anh – Chương 50

Chương 50

Ngân Hằng khá bất ngờ khi thấy Minh Nhật được phép vào trong nhà của cô.

– Sao bạn vào đây được vậy.

– Mình nhờ Ngân Quỳnh dẫn mình vào – Minh Nhật chậm rãi đáp.

– Mình nghe nói Lâm Phong bị….

– Không nghiêm trọng lắm đâu – Minh Nhật bèn ngắt lời cô.

Ngân Hằng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, mấy ngày qua cô lo lắng thấp thỏm không yên. Chỉ có thể nhờ Ngân QUỳnh ra ngoài tìm hiểu tin tức, bà Kim Lương không cho cô ra ngoài, Ngân hằng chỉ đành nén lòng chờ đợi ngày khai trường đến. Dù thế nào, bà ta cũng phải cho cô đến trường đi học. Cô đã nghe bà ta dặn dò Ngân Quỳnh mua sách học cho cô luôn. Cho nên cô rất mừng, ít ra bà ta cũng không nhẫn tâm cắt đứt niềm hy vọng cuối cùng của cô.

Dù không biết nguyên nhân vì sao, trong hoàn cảnh khó khăn thế này, mà bà ta không buộc cô thôi học, cô đã thầm biết ơn bà ta ngàn vạn lần.

Ngân Hằng đếm từng ngày để bản thân có thể đi ra ngoài, thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt trong ngôi nhà này. Nếu không vì ba vì Gia bảo, có lẽ cô sẽ gục ngã mất.

– Bạn gầy quá, chỉ còn da bọc xương – Minh Nhật đưa tay chạm vào mặt cô vuốt nhẹ, ánh mắt nhìn cô dâng lên nỗi chua xót không nguôi.

Ngân Hằng cười ngượng, quay mặt đi, tránh né ánh mắt của Minh Nhật.

– Ông nội đã ra lệnh, cấm Lâm phong từ nay không được gặp bạn nữa.

– Vậy sao – Ngân Hằng buồn bã đáp, cô cũng có thể đoán được điêu này. Tất cả nguyên nhân đều vì cô, họ làm sao để cậu ấy gặp cô được nữa.

– Tại sao là cậu ấy, vì sao nhất định là Lâm Phong. Vì sao không ình cơ hội – Minh nhật nắm chặt bàn tay Ngân Hằng, ánh mắt oán hận hỏi.

Ngân Hằng rụt tay lại, cúi đầu chậm rãi đáp:

– Dù không phải là Lâm Phong thì vẫn sẽ là một người khác. Mình đã nói, chúng ta khá giống nhau, đều là những đứa trẻ có tâm hồn tổn thương, chỉ có thể đồng cảm nhưng không thể nào hòa hợp với nhau được. Bởi vì chúng ta đều cần tình yêu thương của người khác để dung hòa vào trái tim tổn thương của mình. Nếu hai trái tim cùng tổn thương hòa nhập vào nhau, chỉ mang lại sự tổn thương sâu sắc hơn mà thôi.

– Sẽ không đâu. Tin mình đi, mình sẽ không để chúng ta tổn thương nữa. Mình sẽ bù đắp tổn thương trong tâm hồn của hai chúng ta – Minh Nhật ôm lấy Ngân Hằng thổn thức nói.

Ngân Hằng nhẹ nhàng đẩy Minh Nhật ra, cô lắc đầu nói:

– Mình là một ngôi sao xấu, mình luôn đem lại bất hạnh cho người khác.

– Mình không sợ….- Mianh Nhật tiến về phía cô.

– Nghe mình nói đi – Ngân Hằng lùi bước mĩm cười buồn nói – Cám ơn bạn đã dành tình cảm ình. Nhưng ở bên cạnh mình bạn chỉ gặp bất hạnh mà thôi. Lâm Phong đã là một ví dụ. Tên Hào cũng như thế. Mình không muốn bạn lại giống như họ, bạn hiểu không? Còn nữa, nếu như ông nội đã nghiêm cấm Lâm Phong gặp mình, bạn cũng sẽ như vậy thôi. Họ sẽ kh


XtGem Forum catalog