
này cơ chứ??
– một góc của Ánh cô cũng không đạt được
– haha. Tôi đã làm gì mà anh lại đối xử với tôi như vậy?? 2 năm không quá đủ sao
– tôi đã từng nghĩ tôi và cô có thể trở thành bạn. Nhưng bây giờ tôi thật sự không thể tồn tại mối quan hệ nào với cô nữa
– thật sao?? Anh đừng quên tôi là hôn thê của anh. chúng ta đã chẳng trao nhẫn trước sự chứng kiến của 2 bên rồi sao. Và tôi sẽ không bao giờ hủy bỏ cuộc hôn nhân này cả
– tùy cô thôi. Đứng dậy đi Ánh
– anh có thể đi, còn cô ta phải ở lại đây. Các anh, giữ cô ta lại
Bọn chúng kéo tôi ra khỏi Bảo
– bỏ Ánh ra
Bảo đuổi theo, đánh nhau với bọn chúng
– á….á…. anh cẩn thận. Pụppppppppppppp
– Ánh, em không sao chứ???
– e….m v…….ẫ……n tôi ngã vào vòng tay Bảo
Ríu ríu… tiếng xe cấp cứu
15’ sau
– cô ấy sao rồi bác sĩ
– cô ấy ổn rồi, hiện đang ở phòng hồi sức
Bảo chạy vèo đến
– Ánh, em không sao chứ??
– ừ. Anh ổn chứ?? Tay anh bị thương rồi kìa
– sao em lại đỡ cho anh vậy??
– chỉ là em muốn vậy thôi
– ngốc này. lần sau không được là vậy nữa đâu. May mà lần này chỉ trúng vai, không va vào đầu
– xì. Anh cũng vì em mà bị thương đó
– thôi, tối rồi.. để anh đưa em về nhà
– ừ. Nhưng chân em đau
– cố đi đi, để anh thanh toán viện phí xong đã
– ờ hì
Thanh toán xong
– lên anh cõng
– được không vậy? ở đây đông người lắm
– lên đi. ko sao đâu
Tôi leo lên lưng Bảo trước sự bàng hoàng và thất vọng của những cô y tá
– anh có vẻ nổi ha
– là sao
– mấy cô y tá đó cứ nhìn anh chằm chằm à
– em đang ghen sao?? Haha
– làm gì có, chỉ thấy hơi khó chịu thôi
– em lo quá nhiều rồi đó. lên xe đi.
Vèo….vèo
– em đói không
– ờ. Đi ăn đi
– ăn gì đây???
– bánh gạo cay
– em thích nó
– cũng không hẳn, nhưng đi ăn với anh em chỉ thich ăn món đó thôi
Chương 18: Chương Chuyến Du Lịch Bất Ngờ
Sáng dậy
– em dậy chưa??? Ra ngoài nhà đi
– ờ
Tôi chạy ra cổng
– anh rảnh đúng ko vậy???
– ừ
– đi với em ra sân bay đi
– làm gì???
– đừng hỏi nữa đi thôi
Vèo vèo
– em định đi đâu ư??
– em đón con bạn thân từ nước ngoài vê
– à
– hếy Vân ơi
– Ánh, mừng quá
– mừng cậu trở về nước
– hì, cảm ơn cậu. Đây là??
– à, là Bảo.
– là anh chàng cậu hay kể với mình đó sao???
– ừ, giới thiệu với anh, đây là Vân cô ấy là bạn thân với em từ lớp 3 đó.
– xin chào Vân
– vâng ạ, Bảo còn hoàn hảo hơn Ánh kể nữa
– cảm ơn. Chúng ta ra xe thôi
– ừ, mình đi thôi Vân. Gặp lại cậu mình vuii quá à
– mình cũng vậy
– cậu định cư ở đây luôn ư???
– ừ, mình định sẽ học ở đây luôn
– ê, hay là chuyển vào trường mình học luôn đi, 2 đứa mình học chung chắc sẽ vui lắm đó
– ừ được á. Mình sẽ cùng đi học, đi ăn……
– haha thích quá
– lên xe đi
Một ngày mệt mỏi với biết bao trò chơi đùa. Tôi về nhà tắm rửa rồi leo lên giường ngủ. Thật thích ko được trở về nhà, bố tôi đã được xuất viện. Căn phòng tuy nhỏ nhưng vẫn đầy ắp kỉ niệm. Sáng sớm Bảo đến nhà tôi
– em đi đây với anh
– đi đâu cơ??
– lên xe đi
Bên kia
– kính coong
– xin hỏi anh là???
– cô là Vân bạn Ánh đúng chứ???
– đúng ạ
– lên xe đi, có việc gấp lắm
– chuyện gì cơ ạ???
– lên đi
– anh nói tôi chuyện gì đã chứ???
– Ánh
– ánh có chuyện gì sao???
– lên xe đi, nhanh
– ờ ờ
Vèo vèo
– sân bay?? Bảo?? Anh đưa em đi đâu vậy??
– du lịch thôi
– tới rồi
– Ánh,
– Vân, sao lại ở đây
– anh muốn đưa em đi du lịch để thay đổi tâm trạng thôi. Sợ em buồn nên anh đã nhờ Nam rủ thêm Vân nữa
– thế là anh lừa tôi
– biết vậy chứ sao, tại cô không chịu theo tôi
– thôi lên máy bay đi, trễ đó
– đúng là Bảo, cậu lại mới đổi máy bay đó hả??? loại này nhất rồi đó nhá
– mới đổi tháng vừa qua
– chúng ta sẽ đi đâu đây???
– brazi
– hả???? Xa vậy sao??
– hơi, em ngủ đi xẽ tới nơi nhanh thôi
Woa!!!! Tới nơi rồi
– chào mừng em đến Bãi biển Bahia
– đây là bãi biển nổi tiếng nhất của brazi đó sao??
– đúng rồi, 2 em đi theo anh
Thật là đẹp, nó còn lung linh hơn trên báo mà tôi thấy
– đây là phòng. 2 e nghỉ ngơi đi, chút anh gọi dậy
– woa!!! Thật là đẹp á
– miễn là em thích là được
– nghỉ ngơi một lát nữa chúng ta đi ăn tối
– bên này khác quá ha??
– yên tâm đi, có anh rồi
Tôi và Vân ở trong phòng đến khi Bảo gọi
– em Và Vân ra ăn tối đi
– vâng
– là party sao???
– ừ
– Ánh đi đây với anh đi
Vân đang đưa thức ăn vào đĩa
– cô ăn nhiều vậy ko sợ mập sao??
– Nam. anh cũng rảnh quan tâm đến tôi hả??
– Bảo không thích những cô nàng quá múp đâu
– cái gì??
– không phải cô thích Bảo sao??
– hahha anh bị gì sao??
– thật chứ???
– thôi, tôi ăn đây, anh nói nhiều quá à. Muốn ăn chung ko vậy
– cô cứ anh nhiều để mập đi, tôi không thích mình ú đâu
– nè, nè. anh kia đứng lại đó cho tôi
Chương 19: Chương Bình Yên Khi Bên Anh
– em thích chứ??
– ừ, đi biển mà sao không nói sớm với em để em chuẩn bị đồ nữa.
– anh chuẩn bị cho em hết rồi. Biển lúc hoàng hôn đẹp thật đó
– đây là lần đầu em thấy mặt trời lặn đẹp vậy đó
– ngồi đi
– hời, cảm giác thật bình yên
– tựa vào vai anh đi
– em đang mơ đúng ko??
– là sự thật, anh muốn đưa em đi để thư giãn đầu óc vì những chuyện ko nên có
– anh còn nhớ sợi dây chuyền ch