XtGem Forum catalog
Nói yêu em đi anh

Nói yêu em đi anh

Tác giả: dili

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321694

Bình chọn: 9.00/10/169 lượt.

ứ???

– em vẫn còn đeo đúng ko??

– đương nhiên rồi, anh dọa em vậy ko đeo sao được

– haha vậy là em biết nghe lời anh đó nhỉ???

– a a a 2 cậu trốn ra đây hạnh phúc một mình à??

– nam

– Vân?? 2 cậu làm gì ngoài này???

– nghe lén câu chuyện với Bảo chứ gì???

– hả???

– không ngờ 2 người đắm thắm ghê đó

– làm gì có. Thôi Ánh vào ăn trước đây

– Ánh đỏ mặt rồi kìa

– 2 cậu đùa hơi quá rồi đó haha. Ánh đợi Bảo

– họ đúng là, vào ăn thôi

– nè cô đợi tôi với

– hừ, anh đi sau đi

Tôi mặt đỏ ửng vào phòng, Vân với Nam có vẻ hợp nhau quá đi, lại còn hợp nhau trêu chọc tôi nữa. thật là

– anh vào được chứ??

– ờ

– em chưa ăn gì mà, ăn đi, kẻo đói đó

– em cảm ơn hihi. À mà em chưa nói với bố mẹ là em đi xa, chắc bố mẹ lo lắng cho em lắm

– không sao đâu, anh đã xin phép bố mẹ cho em đi rồi. Bố em đã được y tá chăm sóc cẩn thận rồi, nên em yên tâm đi.

– anh đúng là chu đáo mà. hời anh cũng chưa ăn gì mà

– lát nữa anh ăn cũng được, nhìn em ăn thế này anh thấy no rồi

– hi. Ăn chung với em đi, mình em sao ăn hết chỗ này được

– gắng ăn đi

– nè, há ra em mớm cho hihi

– anh không thích ăn cái này đâu, đừng đút anh nữa hhaa

– ngoan đi, ăn phải giỏi vậy chứ??

– nè, em cũng ăn đi chứ, mệt cả ngày rồi

– hôm nay mệt thật á, nhưng em cũng vui nữa.

– tắm rồi thay quần áo đi, mình dạo biển

– ừ , đợi em

Tôi sửa soạn thay quần áo rồi bước ra ngoài. Lúc đó mặt trời đã lặn hẳn.

– xong rồi đó hả??

– mình đi thôi

Woa!!!biển nhìn ban đêm thật là đẹp, nó có một cía gì đó thần bí, pha một chút phá cách.

– hời, cảm giác như được ở trên mây vậy??

– đúng á, em cảm thấy thật bình yên

– ấy, cẩn thận nước tràn vào kìa

– hahaha, ướt hết chân em rồi.

– bên em thế này khiến anh thấy hạnh phúc quá, gió lạnh sao em không mặc áo khoác vậy?? khoác tạm áo anh vào đi

– em biết anh sẽ khoác áo cho em mà, hihi. Còn Vy anh sẽ như thế nào đây??

– anh cũng không biết nữa. thôi, đến đây là để quên đi chuyện đó mà, em đừng nhắc nữa

– ừ, em xin lỗi mà.

– không sao, hihi. Mai mình sẽ đi bơi đó

– em cũng thấy sợ sợ

– chơi ở gần bờ thôi, có anh đây rồi. Vào thôi, ngoài này lạnh quá à

– ừ hihi

– em ngồi xuống đây đi. đây là nước hoa hồng, anh đã bảo họ chuẩn bị cho riêng em đó

– để làm gì sao???

– ngồi yên đi để anh mát xa chân cho. Hôm nay em đi lại mệt cả ngày rồi, nên thư giãn một tí

– ơ, để em làm cũng được mà

– anh muốn làm cho em. Cái này giúp duy trì độ ẩm và giữ cho da luôn mềm mại đó. ngồi yên đi, không phải ai muốn cũng được anh làm cho đâu đó

– xùy, lại khoe khoang nựa rồi đó

– anh nói thật đó, lần đầu tiên anh làm vậy cho một cô gái. Hời

– thật sao??

– ừ. Xong rồi đó. em nghỉ sớm đi, mai sẽ vất vả đó. ngủ ngon

– anh cũng vậy nhoeeeeee

Chương 20: Chương Nỗi Buồn Không Tên, Biển Dãi Bày Tâm Tư

Tối đến tôi nằm nhưng không ngủ được, chắc là do lạ chỗ. Tôi đi ra ngoài hít thở không khí trong lành của biển. Tình cờ gặp Bảo cũng đi lang thang quanh đó

– sao anh chưa ngủ??

– em cũng vậy mà.

– anh có chuyện gì dấu em không vậy???

– sao em lại hỏi vậy??

– em thấy em chưa biết gì về anh cả, còn anh thì biết tất cả về em. Anh kể về gia đình anh cho em nghe đi

– gia đình ư?? Anh chưa được nghe từ ấy lâu lắm rồi. Bố anh là một doanh nhân, ông ấy có trong tay rất nhiều tài sản, kể cả mảnh đất này. ông lấy vợ nhưng không sinh được con, nên đến với mẹ anh và có anh. mẹ anh là vợ 2 nên lúc nào cũng bị coi thường ở trong nhà.

– không phải mẹ anh là hiểu trưởng trường đó sao??

– đó chỉ là lấy danh nghĩa để anh có thể ngẩng cao đầu đi học thôi. Mẹ ruột anh phải ở nhà, đi mua sắm rồi lại về nhà.

– bố anh thật là nhẫn tâm mà

– ông ấy là vậy, luôn làm mọi chuyện theo ý mình. Bảo thủ.

– đó là lí do anh luôn lạnh lùng vậy ư??

– cũng không hẳn

– lúc đầu trông anh rất khó ưa đó, một tên nhà giàu kênh kiệu. Nhưng bây giờ em đã hiểu rồi.

– em hiểu gì???

– anh là người cũng biết yêu thương, biết buồn chỉ là không bộc lộ ra bên ngoài mà thôi.

– hì, em đúng là ngốc mà. bây giờ mới nhận ra sao??

– ờ, hihi. Thôi vào đi, em lạnh rồi

– ừ, ngủ đi, mai anh qua đánh thức em

– anh cũng ngủ đi, mai còn có sức đánh thức em

Tôi vào giường đắp chăn vào, thì ra Bảo cũng có những nỗi buồn mà không thể nói với ai. Cậu ấy sống lạnh lùng để quên đi nỗi đau mà. hời

Sáng dậy

– anh dậy sớm thế??

– em ngồi xuống đây đi, anh chuẩn bị bữa sáng cho em rồi đó

– a ha hai cậu vừa phải thôi nha, còn bọn mình thì sao???

– Nam

– Vân??? Hai cậu lại nữa rồi

– hhaha đồ ăn Bảo làm Nam không ăn nổi đâu. Vân, mình đi ăn đồ ăn nhanh đi

– nè nè, bỏ tay ra đi, tôi tự đi được rồi.

– cô lúc nào cũng cau có vậy nhỉ???

– tại anh đó lúc nao cũng kiếm chuyện với tôi là sao nhỉ???

– tại cô đó

– hahaha hai người họ thật là buồn cười. Mình ăn thôi

– anh chuẩn bị cho em hết sao??

– ừ, anh đã hứa sẽ đưa em vui vẻ trở về nhà nên bây giờ phải hoàn thành lời hứa chứ, nếu không bố mẹ em băm anh mất haha

– xùy, anh cũng ăn đi, em mà ăn hết đống này có lẽ sẽ thành heo quá

– anh có cho em ăn hết đâu, phần anh nữa mà

– haha, hôm nay anh cũng biết đùa