Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325504

Bình chọn: 7.00/10/550 lượt.

t, nói vậy là Ken đã lên kế hoạch từ sớm rồi sao ? Sự thật là như vậy, Ken đã vạch ra kế hoạch từ rất lâu rồi, chính xác là đúng hôm Pj ra đi, 3 ngày sau đó Ken tự nhốt mình trong phòng cũng là để lập nên kế hoạch này, đường đi nước bước đều đã được Ken suy tính rất kĩ.

– 14h00, đón người này ở sân bay ! – Ken đưa cho hắn tấm ảnh – Làm theo kế hoạch này ! – tiếp đó là 1 bản danh sách được trao cho hắn – Tiếp giùm tao người đó, đến 18h00 dẫn vào phòng tao, khóa hay ko khóa thì cứ đẩy cửa bước vào ! Giúp tao !– Ken nói kèm theo nụ cười.

– Nói như ra lệnh rồi chốt bằng chữ ‘giúp giùm’ , hay thật !- hắn tặc lưỡi – ‘Tiếp giùm’ ? Tiếp thế nào đây ? – hắn nheo mắt hỏi, người trong bức ảnh xem ra ko xa lạ vì gương mặt đó họ đã từng thấy qua.

– Tao nghĩ mày và Zu lo được, tùy mày thôi – Ken nhún vai – Khách quý đó, nhớ làm theo hướng tao đã vạch ra !

Ken khiến bọn nó đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, với sự thay đổi của Ken hắn chẳng biết nên gọi là tích cực hay tiêu cực nữa, Ken bớt nóng tính hẳn, cái tính thô lỗ cũng ko còn, ăn chơi lêu lỏng cũng ko, Ken thường ở trong phòng riêng của mình để cho Khánh Hạ tự do bay nhảy hay làm bất kì điều gì chị ta muốn, tuy nhiên sự thật thì luôn có 1 toán người theo dõi từng nhất cử nhất động của người ta, chị ta bị Ken giám sát bằng cách đó nhưng ko hề biết. Nhìn thái độ Ken đối với mọi việc xem chừng như coi nhẹ mọi thứ. Nhưng hẳn là trong thế giới riêng của mình Ken lại là con người khác, khi vừa đặt chân vào phòng Ken, hắn và nó ko khỏi nhíu mày, rèm cửa che kín, ko hề có ánh sáng lọt vào căn phòng này, khói thuốc lá đặc quyện cùng mùi rượu trong ko gian tạo cho người khác cảm giác muốn nôn, ánh đèn bật cam cam thường tạo cho người nhìn cảm giác ấm áp nhưng sử dụng ánh đèn này trong phòng của Ken lại khiến người nhìn có cảm giác nóng bức, 1 ko gian kín với ánh đèn cam như lửa ~ hình Pj treo kín phòng của Ken, thử hỏi có loại đau đớn bằng cảm giác thấy được nhưng ko chạm tới được ? Đó chính là cách Ken dùng để trừng phạt chính mình, để khắc sâu vào bản thân loại đau thương khắc khoải mà người con gái yêu mình đã từng chịu.

– Xem phim ? Phim gì ? – hắn thắc mắc khi nhìn vào bảng thời gian biểu in trên mẫu kế hoạch.

Ken ko đáp chỉ thuận tay chỉnh remote, những hình ảnh hiện lên từ ti vi khiến hắn và nó xám mặt, hắn ko lường được là Ken sẽ cho ‘khách quý’ của mình xem thứ này, rất nhanh sau đó hắn khôi phục lại trạng thái bình thường, nhanh tay kéo nó vào lòng mình, quàng cánh tay che mắt và tai nó lại, nó ko thể bình thường được khi thấy những điều đó, mặt nó đỏ ửng, vệt đỏ lan rộng ra cả mang tai.

– Mày biến thái đến mức quay lại những cảnh này sao ? – hắn tỏ ý trách móc.

– Phòng tao có camera ! – Ken chỉ tay về phía góc phòng, thái độ tỉnh bơ.

– Tắt nhanh ! – hắn nói như ra lệnh, thật chẳng hiểu làm sao Ken có thể bật đoạn ‘phim’ ấy lên, dù gì nó cũng đang ở đây mà.

Ken nhún vai tỏ vẻ vô tội rồi sau đó cũng đứng dậy tắt đĩa đi, Ken cho đĩa vào túi đựng rồi trao lại cho hắn.

– Nhiêu đó là mày hiểu ý tao muốn gì rồi, ko chừng mày còn thể hiện tốt hơn những gì tao đã định ý chứ ! – Ken khịt mũi, cười 1 cách vô tội vạ.

– Khen hay châm biếm vậy ? – hắn nhướng 1 bên mày nhưng khóe môi lại tạo thành đường cong nhẹ.

Lâu rồi hắn ko làm những chuyện thế này, xem ra sẽ rất vui đây !

Khánh Hạ, chị chết chắc !

– Trăm sự nhờ 2 người !

Hắn và nó nhận ra thái độ bình thản như thế mới quả là đáng sợ và nguy hiểm, ko thể phủ nhận rằng Ken như thế này cả bọn có chút xa lạ, họ tự hỏi có phải là Pj đã để lại trong Ken 1 ảnh hưởng quá lớn hay ko ? Điều khiến họ lo nhất chính là khi nào Ken sẽ bùng nổ những điều đã chất chứa ? Pj bùng nổ thể hiện qua việc nhỏ im lặng tự mình làm mọi chuyện nên làm rồi lặng lẽ rời khỏi đây, Ken bùng nổ sẽ thế nào đây ? Tệ hơn cả con người năm xưa sao ? Đó ko phải là điều mà họ muốn !

~-14h00, sân bay Tân Sơn Nhất –

Bao nhiêu lượt người đi qua đều ko thể rời mắt khỏi 2 người bọn hắn, để cho phù hợp với dáng vẻ người đứng ra viện trợ cho công ty kia, hắn và nó lại hóa thân thành những vị doanh nhân trẻ thành đạt, chính vì thế mà phong độ cao ngất trời kia ko thể khiến mọi người ko chú ý, hắn diện cây vest đen với chiếc sơ mi màu xanh dương nhạt bên trong, trên cổ là chiếc cà-la-vat màu đen với những vạch kẻ ngang màu xanh dương đậm, chiếc đầu đỏ rực lửa ban sáng đã trở thành màu đen với những nét chải phù hợp với phong thái của vị giám đốc, còn nó để phù hợp dáng vẻ là một cô thư kí nhanh nhạy và trí thức bên cạnh vị giám đốc trẻ tài năng nó đã đeo thêm cái kính gọng đen, phần tóc dài uốn xoăn nhẹ buộc hờ hững ở phía sau, trên người là bộ quần áo công sở. Thấy mục tiêu xuất hiện từ xa, hắn và nó sải bước lại gần, những bước chân phóng khoáng và trải dài trên nền đất, trong phút chộc khung cảnh và mọi người xung quanh đều trở thành phông nền cho 2 người họ, mọi thứ đều trở nên mờ nhạt; vị khách quý kia cỏ vẻ như ko tin vào mắt mình, anh ta ko nghĩ rằng người viện trợ ình lại trẻ tuổi như thế, xem vẻ ngoài thì tuổi đời còn nhỏ hơn cả anh ta, vì thế