
quay trở về hay ko. Đó mới là tình yêu ! Lúc nãy gặp mặt, Ken vì quá khích mà ôm chặt lấy Pj, hành động đó đối với nhỏ ko phiền phức chút nào, ngược lại còn thấy rất thích vòng tay đó, đến tận giờ đây, khi được ôm trọn vào lòng như thế, nhỏ mới cảm nhận được cảm giác an toàn !
‘ Đôi lúc cứ ngỡ rằng mình đã đủ vô tình để quên nhưng thật ra là rất nhớ …
Đôi lúc nghĩ rằng mình hững hờ để ko quan tâm nữa nhưng thật ra là vẫn luôn dõi theo ‘
Yêu nhau rồi lại đau đớn vì nhau, chia xa rồi lại tái hợp ! Những thứ kì diệu như thế chỉ có thể xảy ra vì thứ tình yêu bất biến mà họ dành cho đối phương mãi mãi ko có gì có thể làm thay đổi được, dù rằng ko ít lần bản thân đã muốn chạy trốn, buông xuôi !
– Chúng ta có thể tạm gát chuyện công qua 1 bên ko ? Có phiền ko nếu tôi mời cô dạo phố tối nay ? – Ken mỉm cười hỏi sau khi hợp đồng 2 bên đã kí xong.
– Tốt thôi ! – Pj mỉm cười gật đầu- Vậy cảm phiền anh chở tôi về nhà thay quần áo !
Nhìn cặp nam nữ vừa khoát tay nhau rời nhà hàng khiến những người có mặt ở đó ko khỏi thán phục, quả nhiên là rất xứng đôi vừa lứa.
Cách đó ko xa hắn cũng lái xe rời đi, xem ra họ ổn rồi. Hắn nhìn nó mỉm cười ngồi bên cạnh cũng thấy niềm vui như nhân lên gấp bội.
Sau khi thay quần áo, Ken và Pj cùng đi dạo trong công viên, gió đêm thổi vào khiến Pj co người lại vì lạnh, Ken tinh mắt nhận ra, cởi chiếc áo khoác ngoài choảng lên người nhỏ, với hành động dịu dàng như thế của Ken, Pj chợt cảm thấy thẹn thùng, mùi hương nam tính xông thẳng vào mũi, mùi hương quen thuộc đến mức giữa vô vàn hương nước hoa bên cạnh, chỉ cần là mũi này, Pj nhất định sẽ nhận ra.
– Có phải công ty của em đã từng hợp tác với ba anh rồi ko ? – Ken nghi hoặc hỏi.
– Ừm, lúc đó mẹ là người điều hành, dạo này mẹ có tuổi nên em thay mẹ tiếp quản nó – Pj thành thật trả lời.
– Quá khứ đó …
– Đừng nhắc lại ! – Pj khẽ khàng cắt ngang lời nói của Ken, cả bước chân cũng dừng lại – Nếu ai cũng muốn quên hà cớ khơi lại làm gì ?
Như đứa trẻ bị bắt tội, Ken có chút lúng túng, nhưng rất nhanh sau đó đã lấy lại được nét cương vị, khéo léo chuyển sang chủ để khác.
– Tôi … Anh có quyền theo đuổi em chứ, vợ tương lai ?- Ken nhìn sâu vào đôi mắt đó, Ken muốn nói nhiều thứ nhưng giây phút này nhận ra những điều đó ko còn cần thiết nữa.
– Còn tùy thái độ của anh nữa ! Nhưng ai là vợ anh chứ ? – Pj có chút đỏ mặt – Nhưng quá khứ tôi ko đẹp ! – Pj mỉm cười, vẫn là nụ cười đó, đứng trước gió, nụ cười đó khiến nhỏ trở nên mong manh đến lạ.
Nghe những lời đó Ken ko khỏi đau lòng, tên đó biết nỗi bất an của nhỏ bắt
Còn về fic, đây là lần đầu tiên mình end 1 fic, mỗi người 1 ý mà ha, đối với mình end như vậy là viên mãn rồi :’) , sẽ có bạn hỏi sao ko đề cập luôn về đám cưới của những cp và con cháu của họ, đơn giản là vì mình thấy như thế quá lập khuôn nên ko đi theo chiều hướng đó ! Hẳn là sẽ có bạn thất vọng về kiểu end này ? Mình ko biết, mình chỉ muốn nói là mình đã cố gắng hết sức rồi, đoạn end của truyện đã khiến mình phân vân 1 thời gian rất dài và mình quyết đi theo hướng đó ! Thật ra thì đất diễn của Jun- Zu ko ít lắm đâu, bởi lẽ bạn thích cp nào thì bn đặc biệt có hứng thú về họ thế nên mình ghi bao nhiêu cũng ko đủ :’D , còn những cp khác mình ghi chút ít thôi cũng là nhiều :’D , còn về Nan- Mon, ừm, xin lỗi fan của cp trẻ con này, mình ko biết nên thêm gì cho cp đó, nếu ghi sẽ lại phát sinh thêm nhiều thứ ngoài lề khác :’D
Ngoại truyện thì mình nghĩ kĩ rồi, chắc là … mình sẽ viết, ngoại truyện sẽ ko dài như độ dài của chap, nó phụ thuộc vào hứng thú của mình và diễn biến của câu chuyện đó thế nào. NHƯNG … sẽ là qua tết. Hy vọng mùng 1, mùng 2, mùng 3 các bạn ko đòi nợ vì mình đã nói rõ ràng rồi, mình hơi mê tín nên ko thích điều đó ! Nghiêm cấm những hành vi ném gạch đá, đòi nợ vào những ngày đầu năm trên đây lẫn FB nhé, mình nặng lời lại là ko biết đâu ý, nếu các bạn làm quá thì sẽ ko có ngoại truyện a ! Qua mùng thì muốn sao cũng được ! ^^~
Bạn muốn ngoại truyện có gì ? Cứ cmt, mình sẽ xem xét chọn lọc và đưa vào :’)
Happy new year ~
HE rồi, mng ăn tết vui nha ! :’)
Ngoại truyện
Ken đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ để bàn rồi vội vàng dọn dẹp lại xấp hồ sơ trên bàn, Ken tự trách mình sao chuyện quan trọng như vậy lại xém quên mất, trước lúc rời đi ko quên chỉnh lại chiếc cà- vạt trên cổ và mang theo chiếc áo khoác treo trên giá.
Nhìn dòng người đông đúc ở sân bay, Ken đưa mắt tìm người con gái của mình, thân ảnh vừa xuất hiện sau cánh cửa nhanh chóng đã được Ken thu vào tấm mắt. Đôi chân đang di chuyển bỗng đứng yên lại, trên gương mặt toát lên nét cười dịu dàng mà bất kì ai trông thấy cũng sẽ vô tình bị cuốn hút; người con gái kia sau khi vừa đặt chân ra khỏi ngưỡng cửa đã đảo mắt khắp nơi như đang tìm người, 1 lượt người ngang qua khiến tầm nhìn kia bị che chắn, cái nhíu mày khó chịu đã bị che khuất bởi chiếc kính đen to bản trên mặt và phần mái lòa xòa trước trán, nhưng khi đàn người qua đi ko lâu thì cái nhíu mày kia cũng dãn