Insane
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328943

Bình chọn: 7.5.00/10/894 lượt.

ó làm ơn hãy kéo nhỏ ra khỏi Ken đi chứ, plz !!! Ngu ngốc thật! Nếu Ken biết được tình cảm của nhỏ thì sao chứ? Chắc lại giở giọng khinh thường, ko thì chắc cũng hả dạ lắm! Nhỏ tự hỏi bao giờ vở kịch này mới kết thúc? Bao giờ Ken mới buông tha cho nhỏ đây??? Nước mắt lại rơi trong vô thức … chưa bao giờ nhỏ thấy ê chề như lúc này … Ken đã nghĩ gì khi làm 1 việc như thế chứ ??? Ghét nhỏ đến thế à? Nếu thế sao ko nói thẳng ra?

Pj biết, biết trong Ken tồn tại 2 con người, 1 là khi đối diện với mọi người, 2 là khi đối diện với Pj … trái ngược nhau hoàn toàn … Ngoài những nụ cười đầy giả tạo ra thì đằng sau vở kịch là những cái nhếch mép khinh thường, những ánh mắt sắt lạnh như băng, những câu nói ko đầu ko cuối, và những cách làm tổn thương người khác rta6

” nghệ thuật

” … chỉ cần xảy ra, là nhớ cho đến mãi mãi …

” Kỉ niệm …

… đó là thứ duy nhất khiến ta mỉm cười và nhớ về nhau … khi 2 đôi chân ko còn chung đường …

Kỉ niệm …

… cũng là thứ khiến ta bật khóc khi nuối tiếc nghĩ về quá khứ … đầy hạnh phúc …

Hạnh phúc chỉ thoáng qua … nhưng niềm đau thì luôn còn mãi …



( st )

p.s: ta biết mình sắp bị ném đá, hk sao, ta cũng đang cần gạch xây nhà =,=

ta cứ nghĩ chap 16.4 này rất ngắn cơ mà viết ra dài quá nên ta buộc pahi3 chia làm 2 phần, KenPj cho làm 1 phần nhỏ vậy, dẫu sao cugn4 nhờ họ mà Zu mới đến nhà Jun mờ, đúng hăm, theo cách viết mới nên ta truy ra đủ mọi cảm xúc, mai ta bận nhưng níu đk ta sẽ bung hàng vào đêm khuya ng , ta hứa !

16.4 phần sau là những suy nghĩ của 2 bạn chẻ- JnZ , cơ mà 2 bạn chẻ sẽ tạm thời ko gặp nhau tropng suốt chap 16.4 này. Níu mún họ gặp thì đợi 16.5 đi nhớ ^^~

Chương 16 – 4 tt

Chap 16.4 ( cont) :

Tối nay Pj ko ngủ trong phòng mình, phòng đó trước kia vốn là phòng Khánh Hạ, biết đâu lỡ cơn say của Ken vượt quá giới hạn của bản thân tên đó thì tên đó l;ại qua phòng Pj, tưởng nhỏ là Khánh Hạ thì sao? Chẳng lẽ nhỏ phải trở thành nhân vật

” đóng thế

” nghe những lời đầy đau khổ của Ken sao ? Nhỏ đâu phải Khánh Hạ chứ !

Con người thì phải biết tránh khỏi những đau thương mà bản thân đã lường trước !

Nhỏ tựa mình xuống chiếc ghế ngoài phòng khách, những cô hầu gái cứ đua nhau hỏi han vết thương trên tay Pj đang bị cắm sâu bởi những mảnh thủy tinh, nhỏ ko thể nói gì hơn ngoài cố nặn ra một nụ cười méo xẹo và mếch mó. Cứ như sợ bị tiếp tục làm phiền, nhỏ lấy 1 chiếc gối chắn gương mặt mình lại, bên dưới đó là những giọt nước mắt đu nhau rơi ra khỏi khóe mi …

Thấm đẫm …

Nhỏ mặc kệ vết thương trên tay mình, nhiễm trùng thì sao, mắc quá thì cưa bỏ đi 1 cánh tay thôi mà! Lo gì chứ! Nếu sống mà ko cảm nhận được bất kì một tình thương trọn vẹn nào thì cho dù có bị gì đi chăng nữa thì đó cũng ko phải là mối bận tâm của bất kì ai! Nhỏ từng trách ông trời sao lại ko công bằng với nhỏ! Mọi thứ dành cho nhỏ hầu như ko có gì là trọn vẹn …

Mệt mõi … cuốn vào dòng suy nghĩ …

Nhắm mắt lại … lạc bước vào những cơn mơ ko phải là cổ tích …

.

Người con trai có vẽ đã tỉnh rượu sau mấy tiếng đồng hồ, dường như bị đau rát ở cổ họng do uống những chai rượu nặng quá nhiều nên tên đó đi xuống nhà dưới tìm nước uống. Có cái gì đó ko bình thường ở phòng khách, người nào lại ngủ ở sopha giờ này nhỉ?

Ken tò mò tiến lại gần, cái tay còn đọng lại nhiều vết máu khô, trong vết thương còn chíu lên những cái gì đó lấp lánh, điều đó được nhận thấy khá rõ dưới ánh đèn mờ mờ của căn phòng

– Chẳng lẽ … – Ken.

Ken nâng nhẹ cánh tay nhỏ lên, có lẽ một chút lí trí mơ hồ còn sót lại đủ để Ken biết có gì đó đã xảy ra …

Ken lấy chiếc gối ra khỏi mặt nhỏ, lúc này trông nhỏ bình yên thật … vô tình sướt nhẹ tay trúng vết thương của nhỏ, mày nhỏ chợt xô vào nhau i … 1 bàn tay vội vàng rụt lại …

Ken thở dài rồi đứng dậy, điều hòa đang ở mức trung bình nhưng về tối thì mức này có thể khiến người ta thấy lạnh, bằng chứng là nhỏ co người lại như 1 con tôm luộc …

– Vì cái gì chứ? – giọng nói có hơi khàn vì do nốc rượu quá nhiều, nhưng chất khàn đó cũng rất hấp dẫn.

Ken quay đi … sau khi quay lại là 1 chiếc chăn to và một hộp cứu thương trên tay …

Chiếc khăn to được phủ trọn người của Pj, có vẻ như tìm được sự ấm áp, nó rút sâu đầu mình vào đó, trông như một con mèo con đang tìm lây hơi ấm …

Ken dùng 1 vật gì đó lấy những mảnh vỡ nhỏ ra khỏi tay Pj, tên đó cố làm mọi chuyện thật nhẹ, cơ hồ như sợ Pj sẽ thức tỉnh vì đau …

Coi như là một hành động chuộc lỗi vậy …

– Khóc??? Vì cài gì???- 1 lời nói khẽ được bung ra nhưng lại bị nén lại ngay cổ họng.

Linh tính của Ken mách bảo cho tên đó biết về một thứ cảm giác gì đó, đáng lẽ tên đó phải thấy hả dạ chứ? Nếu đó là kế hoạch từ ban đầu đã vạch ra thì tên đó đã thành công rồi còn gì! Sao ko cảm nhận được sự hả dạ mà chỉ là 1 cái gì đó khó có thể diễn tả thành lời … Chỉ là khi nhìn vào gương mặt sở hữu nụ cười đó, Ken tự hỏi có khi nào mình đã làm vấy bẩn 1 thiên thần …

Mà tên đó đang nghĩ gì thế? Thương xót ột đứa con gái sao? Đùa !!!

Nhưng dù gì thì trò chơi này cũng cần phải có sự kết thúc, sẽ kết thúc nhanh thôi …

Ken quay trở lại phòng mình, sau lưng l