
ề nghị hắn đổi màu tóc là vì nó thấy khó chịu được! Hắn thừa biết mình được bọn con gái
” săn đón
” thế nào mà, mặt đẹp, dáng chuẩn, học tập dù ko đứng nhất nhưng luôn biết cách giữ cho bản thân đứng trong hàng top, thể thao good … cộng thêm cái vẻ phớt đời thì đứa con gái nào mà ko đổ??? Chỉ là vẻ ngoài thôi mà! Bây giờ lại thêm cả cái hình tượng thư sinh … Hôm qua tối nó có vào 4rum dành cho thành viên, học sinh trường để xem thông tin, chủ đề
” hot boy- hot girl
” nổi bần bật lên tấm hình cảu hắn! Nhiều ko đếm xuể, chỉ qua 1 ngày mà có đến gần 10 topic hình nói về hắn, mỗi topic kéo xuống muốn mỏi cả tay ( hình như chị Zu bấm vào xem hết nên mới biết nó dài =)) ) Hiếm khi nào nó vào 4rum mà lại sôi nổi như hôm nay, cả những box chat cộng đồng cũng thấy tên hắn được nhắc đến …
Zu là 1 người tưởng chừng như ko có tính sở hữu bất cứ thứ gì nhưng 1 khi tính cách đó trỗi dậy sẽ khiến nó độc tài hơn bất kì ai khác! Đã có ai nói điều đó chưa?
Chương 17 – 2
Chap 17.2:
Hắn men theo bức tường phía sau lưng mà đứng dậy, chân hắn tê cả lên, muốn trụ ko vững !
Lấy được thế cân bằng, hắn rút trong túi ra một bao thuốc, ngậm hờ một điếu trên miệng rồi dùng bật lửa dí sát lại gần, 1 đốm hồng xuất hiện mờ nhạt trong ko gian … Mùi khói thuốc cứ bay lẩn quẩn khắp nơi, bay tới nơi nó đang đứng. Nó xoay lại nhìn hắn rồi nheo mắt tỏ vẻ ko hài lòng, nhận được cái nhíu mày từ nó, hắn vẫn dửng dưng, nhún hai vai tỏ vẻ ko liên can rồi tiếp tục rít 1 hơi dài… Nó tiến lại gần hắn, nét mặt
” hình sự
” thấy rõ, đưa tay gạt phăng điếu thuốc trên tay hắn xuống đất, chẳng màn đến thái độ và ánh mắt hắn ra sao, nó quay người trở về phía lan can đứng, lén lút xoa nhẹ mu bàn tay trái, trong lúc gạt điếu thuốc, 1 tàn thuốc nhỏ đã rơi trúng tay nó. Chỉ vì lo cho sức khỏe của hắn thôi, thế nên nó mới hành động như thế, vậy mà cái nó nhận được lại là 1 nhíu mày hở hững …
Đang bực với thái độ của hắn nó chợt cảm nhận được 1 hơi ấm đang bao lấy mình, đôi bàn tay rắn chắt của hắn choàng qua người nó, ngay cả đầu nó cũng là điểm tựa cho cái cằm kia.
– Sao lại hành động thế?- chất giọng trầm khàn lướt nhẹ và đều qua tai nó, hình như hơi thở hắn … lúc nào cũng ấm và nóng như thế …
– Thứ đó ko tốt lành gì!- nó.
– Lần sau đừng như thế nữa!- hắn buông người nó ra, xoay về phía đối diện mình.
– Thích thứ đó đến thế à?- nó nghĩ hắn ko thích mình phá ngang hay xen vào việc làm/ sở thích cuả hắn.
– Ko ! Nhưng điều đó sẽ làm em bị thương!- hắn khoanh tay trước ngực, nhìn kỉ từng đường nét trên mặt nó.
Nó hơi ngạc nhiên, thì ra là thế! Hắn sợ nó bị thương chứ ko phải là …
Chợt nó đưa tay lên áo hắn cài lại chiếc cúc đầu tiên mà hắn luôn cố tình bung ra, cài xong nó lùi lại 1 bước ngắm nghía tỏ vẻ hài lòng. Hắn dùng tay chạm vào chiếc cúc áo rồi ngước lên, ko chỉ riêng cúc áo mà cả chiếc cà vạt cũng được nó thắt lên cao đúng mức nhà trường quy định, ngoại trừ đầu tóc ra thì có thể nói rằng trông hắn lúc này đúng chất là
” trai ngoan
“.
– Cứ kín đáo như thế!
Nó nhìn mặt hắn rồi buông lời nhận xét.
Thật ra
” kín
” hay
” hở
” vốn là chuyện nó ko lưu tâm, nếu nó thích kín đáo thì nó đã chẳng mặc những chiếc áo hở lưng và váy ngắn hay những thứ tựa tựa như thế! Nhưng nếu là hắn thì lại khác, nó cực kì chướng mắt khi thấy những đứa con gái hay những
” gái
” trong quán bar cứ nhìn hắn với tần suất 5p/ 1 lần chớp mắt … Hắn vốn là 1 tên con trai vượt quá tiêu chuẩn cho phép, thế nên những đứa con gái bị hắn hút lấy là bình thường thôi …
– Vậy dẹp ngay những thứ quần áo
” thiếu vải
” đó đi! ( chị Zu mặc có gì quá đáng đâu mà anh gọi là thiếu vải vậy Jun =)) ) – hắn
“trả giá
“.
– No problem!- nó gật đầu như chuyện hiển nhiên- trường mình hôm nay nghỉ buổi sáng?
hắn gật đầu.
– Chiều qua học bù cho sáng nay ! Sáng chuẩn bị cho party tối nay!
Giờ nó mới nhớ hôm nay là lễ thành lập trường, chả bù cho sáng thứ hai nghe phát biểu đủ điều, chụp hình gì búa xua, làm mất hết 3 tiết học của nó ( siêng dữ :)) ), nói gì nhiều khiếp, nghe phát mệt.
Chuông điện thoại hắn chợt reo lên, nhìn vào màn hình điện thoại, hắn khẽ nhếch môi, rốt cuộc thì Ken chịu gỏi lại cho hắn rồi cơ đấy!
– … – hắn.
– Mày bắt máy rồi đó hả Jun? Mốt bắt máy nhớ a lô hay gì gì đó nhá! Mà hôm qua gọi tao chi?- Ken
– Tưởng tụi bây chết hết rồi chứ! Định đi viếng!- hắn cười khẩy.
– Cái thằng này, độc miệng vậy hả? Mà có chuyện gì?- Ken.
– Vào trường, lên sân thượng dãy C mở cửa cho tao!- hắn.
-Mày bị nhốt à? Đứa nào gan thế?- Ken cố nhịn cười.
– 1 tên bại não! Nhanh! Cho mày 5 phút!- hắn.
– Bại não??? – Ken trợn mắt vì kẻ khóa cửa ko ai khác là tên đó =)) – 5p? Nhanh vậy? Nhà tao sao lên kịp đó?
– 300s đếm ngược!- hắn.
– Ya, thằng khùng này!
Ken thốt lên rồi cúp máy ngay, 5p đấy, Ken chỉ có 5p thôi … hắn là 1 tên coi trọng thời gian, Ken mà tới trễ ko biết hắn sẽ bày trò gì đâu! Hắn ko trả thù, bạn bè với nhau mà! Nhưng hắn sẽ trả đũa :> , 1 khi Jun mà bày trò thì lúc cũng có thể tiến thẳng lên thành cơm! Ko tin thì cứ thử!!!
.
Mọi trò đều do mấy đứa trong