Teya Salat
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328525

Bình chọn: 7.5.00/10/852 lượt.

Khánh Du đã đi từ sớm rồi ạ! – thực ra thì điều này Ken cũng đoán được, mỗi lần có chuyện xảy ra, nhỏ lúc nào chẳng thế- A, còn chuyện này nữa … tôi ko biết có nên nói hay ko … –người quản gia cất lời khi thấy Ken quay đi.

– Hm?- Ken có vẻ khó chịu.

– Cô Khánh Du ban sáng làm rơi ly sữa, vỡ rồi thưa cậu!

– Ly sữa? Thì sao? Ly vỡ thì nói với tôi làm gì chứ, kêu người mà đi dọn dẹp !- thái độ tên đó có vẽ hằn học.

– Cô Pj uống chưa tới nửa ly thì cô làm rơi ly sữa !- ông quản gia nhìn biểu cảm trên mặt Ken.

– Sao lại rơi?- lúc này Ken mới quay người hẳn về hướng đối diện người quản gia.

– Tôi ko biết, nhưng bàn tay cô ấy sưng húp, móng tay ko còn dài nữa, nó sát vào tay! Dường như cô ấy lái xe ko được, vì vừa khởi động máy, xe vừa di chuyển chút xíu là cô tắt máy xe và đi bộ đến trường!

Nghe đến đó, Ken ko nói gì nữa mà quay người đi, chỉ là trong đầu Ken bây giờ có quá nhiều suy nghĩ , nhiều đến mức nó lấn át hết mọi hoạt động khác khiến Ken chẳng biết mình phải nói gì vào thời điểm này! Pj như thế có thật là tại Ken ko? Nếu như hôm qua tên đó tin nhỏ là đâu có gì xảy ra … Đã vậy còn nói chuyện như thế … nhưng sao nhỏ ko giải thích gì hết chứ ? Những tiếng nấc của Pj hôm qua ko phải là Ken ko nghe, mà còn nghe rất rõ khi Ken áp tai vào cửa … nó có vẻ ấm ức … oan uổng … khi bị dồn hết mọi thứ lên người …

Thực chất Ken hôm qua cũng ko ngủ được … ngủ làm sao được khi mà mọi chuyện đã chuyển biến như vậy! Ken là 1 kẻ tội đồ, có thể nói vậy ko ? Khi mà tỏ thái độ ko đúng đối với người đã bỏ hết công sức ra giúp đỡ mình ? Chỉ cần nhìn vết máu mờ nhạt còn đọng trên đó cũng đủ khiến Ken thấy mủi lòng … một cảm giác tội lỗi cứ chen lên mãi … Pj quý bàn tay của mình, vì Ken thấy nhỏ thường bỏ thời gian ra chăm sóc cho bộ móng, nhỏ cũng ko sơn móng tay màu mè hay đen thui, trắng toác như những “ playgirl” kia, nhỏ chỉ phủ lên đó một lớp sơn dưỡng … Ken có thể tưởng tượng ra … giờ thì tay nhỏ … chắc chẳng còn có thể làm gì quá mức …

“ Từ bao giờ … Ken thấy tội lỗi trước con búp bê của mình? “

.

– Jun, thằng Ken đâu?- 1 người con trai hỏi.

– Ko biết ! – hắn nhún vai.

– Thấy nó thì mày kêu nó tới nhà kho dãy B đi, tao thấy có chuyện gì đó ko ổn!

– Ko ổn?- hắn hỏi ngược.

– Ukm, sáng tao thấy vợ nó bị đám “ gấu chị” lôi ra dãy nhà kho sau dãy B! Tao thì ko gọi nó được, giờ tao cũng bận rồi, chỉ sợ lát ko gặp được nó!- người đó dõng dạc nói.

– Thế sao lúc đó ko cứu?- hắn đưa mắt nhìn.

– Chịu thôi!- nhún vai- Tao nghĩ mày biết rõ tính thằng Ken mà! Chuyện của nó nó ko muốn ai động vào hay giúp đỡ hết … ngoại trừ mày ~ – nói rồi tên con trai đó rời đi.

Hắn bất chợt nhíu mày rồi đứng dậy, kéo trễ cà vạt xuống dưới, tay áo cũng xoăn lên, biết ngay là 2 đứa có chuyện mà ! OK, trước khi bắt đầu hắn phải gọi cho người yêu khó chìu của mình nữa chứ! Thế mới vui !!!

Vậy là những ngón tay của ai đó vút nhẹ qua màn hình điện thoại !

Có những người dường như ko thích 1 cuộc sống êm đềm, cứ thích làm nên chuyện để mình “ nổi tiếng” , bọn đó là fan cuồng của Ken, công nhận “đánh hơi” cũng nhanh, chuyện xảy ra từ mịt mờ tối hôm qua mà bây giờ bọn đó đã biết cả 2 gặp trục trặc! Chơi ngông kiểu nào thì chơi, nhưng động đến Mẫu Đơn là sai lầm rồi ~ Họ nghĩ Ken và Pj có trục trặc thì Ken sẽ bỏ mặt Pj sao? Đầu to mà óc như trái nho~ Ghen đến thế là cùng ~

~

– Tụi bây muốn nói gì? Nói đi rồi biến! – Pj nghiêng đầu nhìn 1 lượt bọn đó.

– Xin lỗi- nghe có vẻ mỉa mai- nhưng thường ngày bọn này còn sợ mày, bây giờ nhìn lại bàn tay mày đi, đánh lại ai mà lên mặt hả con khốn?

– Ờ hở ! – Pj gật gù – Tùy thôi, sao cũng được! Mà hình như … tụi bây ko sợ nhỉ?

– Sợ cái đếch gì? Mày nghĩ mày là ai chứ hả? Bọn tao nghĩ rồi, kì này dù tụi tao có bị cái “ đại gia đình” tụi bây phản đòn lại, dù tụi tao có te tua như thế nào, thì trước tiên, mày phải nhận hết điều đó trước tụi tao đã! Trước khi tụi tao “chết” mà thấy mày quằn quại tụi tao mãn nguyện rồi! Đi sớm sao? Chẳng có ai cứu mày đâu! Mày nghĩ giờ này mà “ gia đình” mày vào rồi hả? Mà có vào nó cũng chẳng biết mày ở đây!

Khi mà bọn nó chấm dứt lời đó là lúc Pj nhận ra mình đang thực sự … thực sự … gặp nguy hiểm. Mấy đứa đó đã đến nước này rồi thì nó liều lắm, nó sẽ chẳng sợ gì đâu! Thế nên việc Pj bị hành hạ rồi làm trò cho tụi nó cũng ko thể nằm ngoài suy nghĩ … tay nhỏ như thế thì làm lại ai chứ! H.a.h.a.h.a

– Đánh sao? Nhào tới hết đi! Nếu tụi bây nói vậy thì tao chẳng còn gì để sợ! – Pj nhếch môi, nhỏ tháo bung cái nơ trên cổ áo ra, tay áo cũng xoăn lên vài nếp.

– Là mày muốn thế đó! – cười gian- Ra đi!

Sau cái búng tay là 2 thằng con trai cao to bước ra, Pj chợt nghĩ gì đó rồi mặt tối sầm lại, lẽ nào …

– Ở lại vui nhé, bọn tao đi! Dẫu sao mày cũng nói là chẳng còn gì để sợ mà !- nói rồi cả bọn rời đi, trước khi rời đi hẳn, họ còn để lại cho Pj ánh nhìn châm biếm và hả dạ.

– K.hốn n.ạn !- Pj cắn chặt môi.

– Nhìn

“ngon hàng

” nhỉ?- 1 thằng nhếch môi cười.

– Tránh xa tao ra! Cả 2 đứa tụi bây!- Pj gằn giọng ngày càng lùi lại, nhỏ đang kiếm đường thoát, chỉ cần nhỏ thoát k