
i thấy Ken có ý định chạm vào người mình, nhỏ nép mình vào sát Zu, bàn tay Ken cũng lơ lững giữa ko trung …
– Đừng … đừng chạm vào … – Pj chợt dùng 2 tay ôm lấy đầu – Tôi … tôi bẩn lắm … Tôi phải đi tắm!- chợt nhỏ bất ngờ đứng dậy toan chạy đi, nhỏ quá hoảng loạn rồi.
Ken đứng dậy vớ theo, chặn nhỏ lại, 2 tay đặt lên vai nhỏ … Ken cảm nhận được nhỏ đang run lên từng hồi …
– Được … Chồng đưa vợ về tắm … – tên đó nhẹ giọng – Vợ ko bẩn ? Vợ vẫn ổn! Hiểu chưa?
Ken hỏi xong rồi đợi chừng 5s sau nhỏ vẫn cứ đứng im đó mà thở dốc mà ko trả lời … tên đó chợt thở dài rồi bế nhỏ lên tay, dần dần rời khỏi … Pj dường như ko còn run sợ nữa, nhỏ nhắm mắt, nép người vào lồng ngực của Ken mong sẽ giảm đi được 1 phần nỗi sợ hãi … Lúc đó, Pj ko trông thấy được nét mặt Ken đáng sợ ra sao …
Chương 19 – 2
Chap 19.2 :
Vậy là Ken chở Pj về nhà, bữa học đó cả 2 đều vắng mặt. Pj cứ như người mất hồn.
Sau khi về đến nhà, Ken cẩn trọng chăm lo cho Pj từng chút. Tên đó để nhỏ ngồi yên trên ghế sô pha, tự thân đứng dậy đi lấy hộp sơ cứu và hứng 1 thau nước ấm. Đầu tiên, Ken nhẹ nhàng lau bàn tay nhỏ, vừa lau vừa quan sát sắc mặt của Pj, nhìn bàn tay của nhỏ mà lòng Ken dâng lên một cảm xúc gì đó … là xót xa hay đơn thuần chỉ là hối hận ? Lau xong, sát trùng xong, Ken dùng băng gạt cẩn trọng băng bó lấy từng đầu ngón tay của nhỏ … Nhỏ nãy giờ cứ ngồi im trơ ra một chỗ, nhìn vào khoảng không phía trước, từ khi từ trường trở về là nhỏ cứ thất thần như thế … vào nhà cũng là do Ken bế vào … sự im lặng và bất ổn của nhỏ chợt làm Ken thấy sợ … Do nhỏ vén tóc qua một bên phía bên kia nên ở phần cổ bên đây, Ken thấy được những vết đỏ, Ken đanh mặt nhìn trân trân vào những vết đó mà ko để ý rằng cổ họng mình vừa phát ra tiếng gầm nhẹ, cả dãy băng gạc còn dư trên tay cũng trở nên nhàu nát và nhăn nhúm …
Ken nhúng chiếc khăn mỏng vào thau nước ấm, sau đó vắt khô, giúp nhỏ lau 2 tay, khi chiếc khăn vừa chạm vào cổ nhỏ, nhỏ giật bắn mình, vội ngồi xa ra … sợ hãi nhìn Ken, 2 tay nắm chặt cổ áo của mình, lắc đầu nguầy nguậy.
– Đừng mà …
Ken vớ tay ra, nhưng rồi lại buông thỏng tay xuống … tên đó từ từ nhích lại gần Pj từng chút một để nhỏ ko sợ hãi …
– Tôi giúp em xóa sạch nó, được chứ ?- Ken nhẹ giọng.
Thấy nhỏ ko có phản ứng gì, Ken đưa nhẹ chiếc khăn lên cổ nhỏ, thấy nhỏ ngồi im Ken mới tiếp tục.
– Cởi cúc áo đầu tiên ra, right ?- Ken- Tôi hứa sẽ ko làm gì em, chỉ là lau những vết này thôi !
Pj nhìn Ken 1 lúc khá lâu rồi mới cởi chiếc cúc áo đầu ra, Ken giúp nhỏ lau qua những nơi có vết đỏ đó, dù nó ko biến mất ngay sau khi lau nhưng ít ra chiếc khăn sẽ giúp Pj xua đi những cái động chạm da thịt dơ bẩn đó ! Lau xong Ken chợt kéo lấy nhỏ ngả vào người mình, tay Ken dịu dàng vuốt lấy phần trên tóc nhỏ, sau này ngẫm lại Ken cũng ko tin là lúc đó bản thân đã cư xử như thế ! Pj vẫn cứ im lặng, mắt vẫn cứ cố định ở 1 hướng. Nhưng 1 lúc sau đó, Ken cảm nhận được cánh tay đang giữ lấy bàn tay nhỏ hơi ướt, chỉnh lại tầm mắt thì nhận ra có 1 giọt nước mắt vừa đọng lại trên đó ! Rồi sau đó … còn có thêm rất nhiều giọt nước khác nữa … ! Chỉ là sau đó … vai Pj run lên từng đợt … nhưng tuyệt nhiên ko có tiếng nấc … Ken đoán nhỏ đang tự dày vò môi mình … vậy là Ken lại làm người tốt … xoay nhỏ lại đối diện mình và ôm chặt !
– Xin lỗi … ~ – lời nói thoảng qua nhẹ như gió nhưng đủ để làm người nghe ấm lòng .
Cứ như thế, 1 lúc sau im dần, Ken đoán là nhỏ đã ngủ … đúng là nhỏ đã ngủ thật ! Ken đứng dậy bế nhỏ trong tay rồi bế nhỏ về căn phòng của nhỏ, mọi động tác đều thật nhẹ nhàng … Từ khi chuyện xảy ra, nhỏ thay đổi hẳn, trầm đến đáng sợ, Ken ko thích điều này, ko biết tại sao nữa ! =)
Khép cửa phòng nhỏ lại, quanh quẩn trong không khí quanh đó vẫn còn đọng lại mùi của nhỏ, thoảng qua cánh mũi, sao bây giờ Ken mới nhận ra là mùi hương đó khiến Ken dễ chịu ? Nghĩ lại cho cảm xúc của mình, rốt cuộc nó là gì ? Có còn như ban đầu ko ?
“ Đồ của tao chẳng đứa nào được động vào hết! Dù cho tao ko dùng nữa thì tụi bây cũng ko được phép động vào ! “
Ken bấm điện thoại gọi cho hắn.
– Chuyện đó! Tao cần mày giúp ! – Ken.
Nghe giọng Ken lúc này, dù là ko thấy mặt nhưng Jun có thể tưởng tượng ra được, tốt nhất ko nên giỡn mặt với Ken lúc này …
– Nói đi!- Jun.
– Đám con gái đó, tao muốn mày kêu người làm lại bọn nó như những gì bọn nó đã gây ra với người – của – tao , ngay trong hôm nay! Và kể từ ngày mai, tao ko muốn nó còn ở trong trường này nữa! Còn 2 thằng chó đó, bắt nó ngay đi, đưa đến …… , tao sẽ đến ngay !- Ken.
– OK!
Nói rồi hắn cúp máy, xem ra kì này căng đây, nhưng ko sao, thú vị lắm, lâu rồi mới thấy Ken lên “cơn điên” như thế !
Cười !
– Nghĩ mình là ai hả ? Tốt nhất là đừng để Jun túm đầu được 2 thằng chó tụi bây!
Ken thay quần áo rồi rời khỏi nhà !
.
– Anh Jun, chuyện ổn chứ?- Mon lo lắng.
– Ko ổn ! Thằng Ken nó nổi điên rồi !- Jun nhếch môi.
Ko ổn? Thế sao mà mặt hắn lại phỡn thế kia chứ ? Nói như ko ấy ! Hắn đang tưởng tượng tới cái cảnh Ken vờn “con mồi” của mình !
– Tao có chuyện nhờ đây ! – hắn lên tiếng, lập tức thu được