Teya Salat
Nước Mắt Hoa Tuyết

Nước Mắt Hoa Tuyết

Tác giả: Linh Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322834

Bình chọn: 7.5.00/10/283 lượt.

húng ta cùng đi tìm.-kỳ tuấn thấy bọn nó lo lắng nz đã lên tiếng.

-Uhm, vậy tôi và anh đi cùng nhau, thiên hoàng và tuyết băng, khánh nam đi 1 mình được chứ?-gia nghi phân chia.

-Sao cũng được đi thôi.-nó bây giờ thì sao cũng được chỉ cần tìm được tuyết mi là nó đều đồng ý. Cả đám ra xe và chạy đi với tốc độ cả gió chắc cũng phải nhường.

Trên xe kỳ tuấn-gia nghi.

-Sao cô lại để tuyết băng và thiên hoàng đi cùng nhau?-kỳ tuấn thắc mắt.

-Gì chỉ cần là chuyện có liên quan đến gia đình tuyết băng và khánh nam đều sẽ mất hết bình tĩnh, để 2 chị em họ đi chung anh muốn chết người à, nhưng thiên hoàng thì sẽ có thể kiềm chế được tuyết băng, nên để 2 người đi chung là cách tốt nhất.-gia nghi giải thích.

-Vậy sao cô ko ik cùng khánh nam để kiềm chế cậu ta?-kỳ tuấn lại thắt mắt.

-Tính khánh nam tôi rất hiểu trong những trường hợp này phải để cậu ấy 1 mình nz cậu ấy mới có thể điều khiển lại cảm xúc và lý trí của mình.-gia nghi tiếp tục giải thích, giải thích và cũng đã nghe giải thích xong 2 người quay lại vs nhiệm vụ tìm tuyết mi của mình.

Trên xe hắn và nó. Im lặng, im lặng đến đáng sợ, mỗi người 1 suy nghĩ 1 tâm trạng.

Còn Thiên Bảo sau khi chạy theo tuyết mi tìm 1 hồi mới thấy cô ngồi trong công viên khóc sướt mướt, thấy cảnh đó ko hiểu sau anh thấy S2 mình đau vô cùng, ngồi xuống bên cô.

-Tôi vô dụng lắm phải ko?-cô quệt hàng nước mắt trên mặt nhìn thiên bảo hỏi.

-Ai nói chứ, cô cũng thấy đó chỉ là do anh chị cô quá lo cho cô thôi.-thiên bảo cười nhẹ an ủi cô.

-Tôi biết điều đó chứ, nhưng tôi cũng biết mình bệnh tim sức khỏe ko được tốt, luôn là gánh nặng cho người thân.-nước mắt cô lại tiếp tục rơi làm tim anh như thắt lại.

-Ko âu. Mãi mãi cũng ko cô ko thấy à cô rất đẹp, lại dễ thương, ai cũng yêu quý cả.-thiên bảo lấy tay lau nhẹ giọt nước mắt trên mặt cô, 1 hành động làm tuyết mi ngỡ ngàng, quay mặt đi chỗ khác.

-À….à……sau…sau mà cô 16t, khánh nam 16t, mà cô lại học lớp 11 còn khánh nam lại học lớp 10, cô lại còn gọi khánh nam là anh nữa?-thiên bảo ấp úng hỏi đánh trống lảng sang chuyện khác.

-À chuyện đó là tại gì lúc tôi ở Anh khi đi học gì IQ của tôi rất cao với lại thầy cô muốn lấy lòng dady tôi để dady tôi đóng góp nhiều hơn cho trường mà họ đã để tôi được nhảy lớp, hiii thấy hay ko?-tuyết băng vui vẻ cười trở lại.

-Đó thấy ko cô âu có vô dụng âu, cũng chẳng là gánh nặng cho ai cả, cô rất thông minh mà.-thiên bảo cũng vui vẻ cười với cô, an ủi cô.

-Hiii, còn tại sao tôi lại gọi khánh nam là anh là do mẹ của anh khánh nam là chị của mẹ tôi với lại tháng sinh của tôi cũng là sinh sau anh ấy.-tuyết mi tận tình giải thích cho thiên bảo. Hai người vui vẻ nói chuyện, bắt đầu từ giây phút đó thiên bảo đã chắc chắn rằng mình sẽ bảo vệ và làm chỗ dựa cho tuyết mi mãi mãi…….nhưng liệu rồi số phận có thuận như ý muốn của họ hay lại tiếp tục trêu đùa……………………

Chương 11

11h khuya………………….cả đám vẫn đang lang thang khắp đường phố để tìm tuyết mi, còn cô nàng thì lại đang say sưa ngủ ngon lành trên vai thiên bảo. Tìm mãi ko thấy, mọi người tụ họp về nhà nó.

-Mà thiên bảo đâu? ko chừng thiên bảo đã tìm thấy con bé rồi.-gia nghi nhìn quanh nói.

-Vậy gọi cho anh bảo đi.-khánh nam khẩn trương, kỳ tuấn lấy điện thoại ra gọi cho thiên bảo.

-Alô.-thiên bảo bắt máy.

-Ông tìm được tuyết mi chưa? mọi người đang rất lo lắng.-kỳ tuấn nhanh chóng đi vào vấn đề 9.

-Tìm được rồi giờ đang ngủ tôi sẽ đưa về cô ấy về ngay, mọi người ko cần lo.-thiên bảo vui vẻ nói.

-Vậy thì tốt, nhớ về nhanh đó.-kỳ tuấn nói rồi cúp máy, quay lại báo tin tốt với mọi người.

-Tìm được rồi, lát nữa thiên bảo sẽ đưa về.-kỳ tuấn nói.

-Vậy thì tốt quá rồi.-khánh nam vui mừng, bỗng lúc đó 1 người vệ sĩ đi vào.

-Tiểu thư.-tên vệ sĩ cuối đầu nhìn nó như có gì cần nói riêng. Nó cũng hiểu ý bước lên lầu, tên vệ sĩ đi theo sau.

Trong phòng làm việc của nó…………………………………..

-Dạ thưa tiểu thư có đầy đủ bằng chứng trốn thuế của công ty LA rồi ạ.-tên vệ sĩ cuối đầu nói, đưa cho nó 1 đống hồ sơ.

-Tốt. Hoàn thành luôn những việc cuối cùng đi, nhớ ko được thiếu 1 thông tin nào cả, cũng đừng để có sai sót nghe rõ chưa.-nó ngồi trong bóng tối lạnh lùng nói.

-Dạ.-tên vệ sĩ nói rồi cuối đầu chào nó bước ra khỏi phòng.

-Sao rồi?-khánh nam ngồi ở sopa thấy tên vệ sĩ đi xuống liền hỏi.

-Dạ. Rất tốt ạ, mọi việc đều thuận lợi đúng như kế hoạch của tiểu thư.-tên vệ sĩ cẩn thận nói.

-Vậy thì tốt, anh có thể về.-khánh nam cười nhẹ nói.

-Dạ, Hoàng tiểu thư, Lý thiếu gia tôi xin phép.-tên vệ sĩ nói rồi cuối đầu đi ra.

-Ê chuyện gì vậy?-kỳ tuấn nãy giờ ngồi nghe mà thắc mắt.

-Ko có gì cả.-gia nghi chống chế đúng lúc đó thiên bảo đưa tuyết mi về.

-Tuyết mi, em về rồi anh lo quá.-khánh nam vui mừng chạy đến ôm trầm tuyết mi.

-Băng ơi tuyết mi về rồi.-gia nghi nọi vọng lên lầu.

-Về thì tốt rồi, lên phòng nghỉ ngơi đi chị sẽ nói gì năm nấu tổ yến cho em.-nó lạnh lùng từ trên lầu đi xuống nói.

-Chiiiiiiị………..em xin lỗi đã để chị lo.-tuyết mi chạy đến ôm trầm nó khóc.

-Khờ quá, em đã quên gì dặn như thế nào khi em cùng ba sang Anh sao? Không bao giờ đ