
hế lửa giận trong lòng. Nàng có lòng thay hắn làm công trả nợ, làm đến rã người mới biết tửu lâu đó chính là của hắn, đừng nói tới ăn không trả tiền, cho dù hắn hủy cái tửu lâu đó cũng không có kẻ nào dám nói nửa lời a! Hóa ra kẻ đáng ghét không phải là Long Cẩm Thịnh mà chính là hắn a!Kim hà trư giống như cảm nhận được nỗi tức giận trong lòng Nhan Noãn Noãn, bất an xê dịch người, thân hình tròn vo cọ tới cọ lui trong lòng Nhan Noãn Noãn như thể muốn nói: Nó vô tội a, không cần trút giận lên người nó!Long Trác Việt trầm mặc, biểu cảm cam chịu. Nhan Noãn Noãn lại hỏi: “Còn gì nữa?”“Nguyệt các…”Khóe miệng Nhan Noãn Noãn giật giật, gằn giọng hỏi: “Cũng là của ngươi?!”Được lắm, rất được, hay cho tên Long Trác Việt nhà ngươi, lừa gạt thế nhân cũng không nói làm gì, cư nhiên lại dám gạt cả người bên gối như nàng, nhẫn giỏi lắm. Người xưa nói không sai chút nào, ‘thúc có thể nhẫn, nhưng tẩu thì không chắc’. Nguyên lai người nàng dụng tâm muốn bảo hộ lại thâm tàng bất lộ như vậy. Long Trác Việt cần sự bảo hộ của nàng sao?Đột nhiên Nhan Noãn Noãn có cảm giác bản thân bị người đùa bỡn. Lửa giận trong đôi mắt đẹp càng lúc càng lan rộng, ánh mắt Nhan Noãn Noãn nhìn Long Trác Việt càng lúc càng trở nên âm trầm.Long Trác Việt cả kinh, thấp thỏm không yên, hắn vội vàng bước đến nắm lấy cánh tay Nhan Noãn Noãn: “Noãn Noãn, nàng hãy nghe ta nói, ta cũng không có cố ý lừa gạt nàng, vốn định chờ đến khi hạ bệ được Thái hậu, Hoàng thượng giành lại quyền chấp chính sẽ nói hết mọi chuyện cho nàng nghe, ta chưa từng có ý định muốn giấu nàng cả đời a!”Nhan Noãn Noãn liếc hắn một cái, không nhanh không chậm rút bàn tay bị Long Trác Việt nắm lấy ra. Lòng nàng lúc này như thủy triều lên xuống, không thể nói bình tĩnh là bình tĩnh ngay lại được! Mà không chỉ riêng một mình nàng, bất kỳ ai sau khi biết Long Trác Việt giả ngốc cũng không thể nào bình tĩnh được. Huống chi hắn lại là nam nhân nàng yêu thích, là nam nhân nàng thề muốn bảo vệ cả đời!Nhan Noãn Noãn khẽ hé đôi môi đỏ mộng, mắt hạnh nhìn Long Trác Việt không chớp mắt, chỉ thấy hắn hoảng hốt nhìn Nhan Noãn Noãn rút tay về: “Noãn Noãn, nàng giận thì có thể đánh ta, mắng ta, nhưng đừng… đừng không để ý tới ta như vậy…”Long Trác Việt dùng đôi mắt đầy đáng thương nhìn Nhan Noãn Noãn, đáy mắt không giấu nổi bất an, như thể Nhan Noãn Noãn lúc nào cũng có thể vứt bỏ hắn mà đi vậy.Nhan Noãn Noãn đối diện với ánh mắt của Long Trác Việt, hốt nhiên mềm lòng, cắn cắn môi nói: “Long Trác Việt, ta hiện tại đang rất tức giận, cho nên tạm thời không muốn nói chuyện với người!”“Không thể…” Long Trác Việt nghe vậy, mắt phượng mở lớn hết cỡ có thể, thân hình cao lớn phút chốc ngồi phịch trên đất, hai tay gắt gao ôm lấy đùi Nhan Noãn Noãn, bộ dáng muốn bao nhiêu vô lại có bấy nhiêu vô lại.Nhan Noãn Noãn kinh ngạc, ngây ngốc nhìn Long Trác Việt, tức đến nỗi hít thở cũng trở nên gấp gáp hơn cả.“Long Trác Việt, mau buông ra!”Long Trác Việt ngẩng đầu nhìn Nhan Noãn Noãn, lạnh nhạt nói: “Không buông, đánh chết cũng không buông!” Chỉ cần có thể làm cho Noãn Noãn nguôi giận, thủ đoạn nào hắn cũng không từ a!Gương mặt Nhan Noãn Noãn phút chốc đen lại, nàng nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ một: “Ngươi— Vô— Sỉ!”Long Trác Việt gật đầu lia lịa, vô sỉ thì vô sỉ, trước mặt nương tử thì tôn nghiêm chẳng đáng một xu!“Ngươi không buông tay thì đừng mong ta tha thứ cho ngươi!” Nhan Noãn Noãn tức giận đến độ đỉnh đầu cũng sắp bốc khói tới nơi, trước kia tại sao nàng không phát hiện ra tên Long Trác Việt này lại vô sỉ đến độ tổ sư gia kìa?Long Trác Việt mẫn cảm nắm bắt từng câu chữ của Nhan Noãn Noãn, đột ngột ngẩng đầu, đáy mắt hiện rõ tia quang mang: “Nếu ta buông tay, nàng sẽ tha thứ cho ta sao?”“Ngươi nói đi?” Nhan Noãn Noãn cúi đầu, căm giận trừng mắt nhìn Long Trác Việt: “Nếu ngươi còn không buông tay thì cả đời này đừng mong ta tha thứ cho người!”Luận về thủ đoạn, Nhan Noãn Noãn tự biết bản thân mình không phải là đối thủ của Long Trác Việt, bất quá thì nàng sao có thể dễ dàng cho qua chuyện này như vậy được.Long Trác Việt nhận ra ý tứ uy hiếp trong lời nói của Nhan Noãn Noãn, có chút ủy khuất, dù không thật lòng tình nguyện nhưng cuối cùng cũng buông lỏng cánh tay ra.Hai chân Nhan Noãn Noãn vừa được tự do, từ trên nhuyễn tháp đứng bật dậy, chậm rãi đi đến cạnh bàn.Long Trác Việt nhìn theo bóng dáng Nhan Noãn Noãn, hắn có thể cảm nhận được mỗi bước chân của nàng đều mang theo lửa giận thiêu đốt, hắn trước giờ chưa từng dỗ ngọt nữ nhân a, cứ nghĩ đến sau này Noãn Noãn sẽ vì chuyện hắn giấu diếm nàng mà đối xử lạnh nhạt, hờ hững,… trong lòng giống như có trăm ngàn con kiến bò qua, bò một chút lại dừng lại cắn một cái, thật đau a!Nhan Noãn Noãn một tay ôm Kim hà trư, một tay cầm lấy bàn tình trên bàn, xoay người nói: “Mang theo bàn tính tới phòng tối Thiên Minh thường bị phạt quì cho ta, từ hôm nay trở đi, không có sự đồng ý của ta, không cho phép ngươi bước vào phòng này nửa bước!”Long Trác Việt sững người, không phải ngạc nhiên vì Nhan Noãn Noãn bắt hắn quì chịu phạt mà là vì nửa câu sau kia của nàng ‘không