
, đứng dậy đi ra khỏi phòng.Lăng Lạc An có lẽ nghe thấy tiếng đóng cửa, biết Lăng Thái đã ra ngoài, anh lại tiếp tục hỏi, “Sao, chỉ có hai người thôi ư?”“Anh thật là phiền phức, sao hỏi nhiều vậy!”“Nguy Nguy, tôi đang ghen đó!”“Thôi ngay, ghen cái con khỉ! Vừa cười vừa nói như vậy mà bảo ghen?”“Em thật là…” Phản ứng của cô luôn không giống với những người phụ nữ khác, có lúc rất thú vị, có lúc lại khiến người khác nhói đau.“Được rồi, ngày mai tôi về rồi, tôi mời anh ăn cơm!”“Vệ sĩ Nguy Đồng, đợi em tan làm thì cũng tám giờ tối rồi.”“Vậy thì ăn khuya là được chứ gì, ngoài ra còn đưa anh đi đánh bóng bàn nữa.”“Như vậy mới ngoan chứ. Chụt! Chụt!”“…” Tên này gần đây càng ngày càng nhõng nhẽo, chết mất, chết mất!Tắt điện thoại, Nguy Đồng mới phát hiện Lăng Thái đã quay lại từ lúc nào. Dưới ánh đèn soi sáng cả căn phòng, khuôn mặt anh lại có màu u ám.***Buổi sáng ngày thứ hai không có việc gì, Nguy Đồng ngủ một giấc tới tận trưa. Hai người ăn trưa đơn giản tại khách sạn, anh đưa cô tới một khu phố cổ.Khu phố này ít nhất cũng có lịch sử ba bốn trăm năm, gạch đất nung, đường xá, cầu. cầu đá, những con hẻm nhỏ, phố xá quanh co, quầy hàng san sát, và cả những căn nhà nhỏ cổ kính. Từng chi tiết nhỏ của kiến trúc nơi này đều đượm màu thời gian. Đây là một thế giới hoàn toàn khác so với những đô thị lớn sầm uất ngoài kia.Người đàn ông phía trước cô đi thật chậm, chú ý quan sát khắp mọi nơi, từ khuôn mặt nho nhã đó, một lần nữa lại toát lên sự lạnh lùng đáng sợ khác hẳn ngày thường. Suốt cả buổi chiếu anh không nói gì, theo phía sau anh, cô cũng đã đi dạo hết cả khu phố.Trước khi đi, cô chú ý tới một tấm biển gần như sắp rơi xuống phía đầu đường, trên đó có ghi ba chữ mờ mờ: Đường Nam Uyển.Thì ra đây chính là Nam Uyển, mảnh đất anh không mua không được.Trên đường về, Nguy Đồng cứ nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cũng không kiềm chế được hỏi anh, “Lăng tổng, tại sao anh nhất định phải mua Nam Uyển?”Lăng Thái cũng đoán được cô sẽ hỏi như vậy, điềm nhiên nhìn cô, “Vì công việc.”Rất lâu sau này, khi Nguy Đồng nhớ lại câu nói “vì công việc” ngày hôm ấy, cô vẫn luôn thấy tim mình đập mạnh. So với một Lăng Lạc An tuổi trẻ nông nổi, thì người đàn ông này thực sự rất tài giỏi.Về chuyện đính hôn, Nguy Đồng chưa từng đồng ý. Nhưng điều đó không hề cản trở Lăng Lạc An lui tới nhà cô.Nguy Đồng cũng từng hỏi anh tại sao, đáp án là làm vậy có thể quang mình chính đại trấn áp cô. Nghe xong, cô nhất thời không kiềm chế nổi, đấm anh một phát.Từ sau khi Nguy Đồng trở thành vệ sĩ riêng cho Lăng Thái, Lăng Lạc An không những ngày càng quấn lấy cô, mà trước mặt cô, anh cũng biết điều hơn, tuy vẫn chưa đạt tới mức đánh không đánh lại, mắng không cãi lại, nhưng ít nhất cũng không thù dai, không giở trò….Tết năm nay đến sớm, hạ tuần tháng một cả nước bắt đầu nghỉ lễ. Thành phố Z tuyết rơi không ngừng mấy ngày liền, trời lạnh cắt da cắt thịt.Đối với những thương nhân trong giới xây dựng, Tết năm nay không ảm đạm chút nào. Sau Tết, kế hoạch Nam Uyển của Lăng Thị và Hằng An bắt đầu khởi động. Mấy năm nữa, khi phố cũ kỹ này sẽ trở thành trung tâm phồn hoa thứ hai của thành phố S. Miếng thịt béo bở này, ai cũng muốn có phần, các công ty lớn nhỏ đều bận rộn chuẩn bị hồ sơ đấu thầu.Sau Tết, Lăng Lạc An quay ngoắt một trăm tám mươi độ, anh tham gia tất cả cuộc họp liên quan tới kế hoạch Nam Uyển mà không hề có một tiếng phản đối.Điều này khiến cả công ty bàn tán sôi nổi, không biết có phải Lăng công tử đã hoàn toàn thần phục Lăng Thái rồi hay không? Còn các cổ đông của Lăng Thị, cũng vì sự thay đổi thái độ của Lăng công tử mà có chút thay đổi. Một vài người trong phái “công tử” dần dần ngả theo Lăng Thái, phần khác thì chọn cách giữ trạng thái trung lập.Bên cạnh kế hoạch Nam Uyển, kế hoạch đính hôn của Lăng Lạc An cũng đang gấp rút triển khai.Điểm đặc biệt là tin tức này được công khai trong một cuộc họp của Lăng Thị. Lăng công tử dựa mình trên ghế mềm, ngồi bắt chéo chân, tay mâm mê chiếc kẹp giấy, khi Lăng Thái phái anh tới thành phố B tham gia buổi lễ mời thầu, anh đã mỉm cười từ chối.“Tháng sau tôi muốn xin nghỉ dài hạn, nhiệm vụ quan trọng này xin Lăng tổng cử người khác đi.” Dưới ánh mắt lạnh lẽo phảng phất màu xanh âm u của Lăng Thái, Lăng Lạc An cười rạng rỡ: “Tháng sau tôi đính hôn.”*****Những người phụ nữ đến và đi bên cạnh Lăng công tử tuy rất nhiều, nhưng để bàn tới chuyện hôn nhân thì Nguy Đồng là người đầu tiên.Sau đó Hình Phong Phong có hỏi cô, tại sao lại thay đổi chủ ý? Rốt cuộc Lăng Lạc An, chàng công tử đào hoa này đã làm chuyện gì khiến cô cảm động, đến nỗi phải chấp nhận nguy cơ trở thành người phụ nữ đáng thương nhất thành phố để đính hôn với Lăng Lạc An?Nguy Đồng vỗ trán, cười khổ sở.Nói tới lí do, thật ra cũng rất hoang đường. Đáp án không phải Lăng Lạc An mà lại là Lăng Thái.Ngày mà tin về lễ đính hôn đã được lan truyền khắp công ty, chỉ mình Nguy Đồng vẫn chưa hay biết. Vì suốt cả buổi chiều cô ở bên ngoài văn phòng Lăng Thái chơi game trên điện thoại. Những chuyện phiếm kia chỉ có thể truyền tới tầng thứ hai mươi chín, còn tầng ba