
ời một câu. Kết hôn không phải là chuyện nhỏ, chàng công tử nhiều tiền kia nhìn thế nào cũng thấy không đáng tin. Bọn họ còn đỡ, chứ nếu đại sư huynh Nhược Thần biết được thì lớn chuyện rồi.“Vậy thì đừng nói chuyện này cho đại sư huynh biết!” Tam sư huynh lên tiếng quả quyết, sư đệ ngũ lục thất bát lập tức phụ họa.“Không được! Chuyện lớn như việc kết hôn này không thể giấu được, bất kể thế nào cũng phải thông báo cho đại sư huynh Nhược Thần biết!” Nhị sư huynh phản bác, sư đệ cửu thập nhất gật đầu tán thành.Ý kiến không thống nhất, các sư huynh đệ chia làm hai phe, dần dần chuyển từ động khẩu sang động thủ….ti3u+_+ha0…☞Dđ♥lE+quYd0n.c0m☜Tứ sư đệ vẫn đứng ngoài cuộc nhìn trận chiến, tiểu sư đệ nhỏ nhất thân thủ cũng yếu nhất, lại vốn không thích đánh nhau, nên từ từ tránh qua một bên, nấp sau tứ sư huynh, tránh khỏi bị trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.Nhị sư huynh tuy thân thủ giỏi, nhưng người bên phía tam sư huynh lại đông hơn, sau màn đọ sức đầy kịch tính, cuối cùng mọi người thống nhất nghe theo tam sư huynh, quyết định không nói – đánh chết cũng không nói ra chuyện này! Còn về việc khi Nhược Thần từ châu Âu trở về, biết được chuyện này thì họ phải ứng phó thế nào lại là chuyện khác.***Trong phòng, Nguy Đồng không hề hay biết gì về tình hình bên ngoài, cô vừa gọi điện thoại cho Lăng Lạc An, hỏi anh cuối tuần này có rảnh không, sau đó nói cho anh biết cha cô có ý mời anh tới nhà dùng cơm.“Hai tối cuối tuần có thể anh đều bận cả rồi.” Anh ngập ngừng giây lát, “Hay là, anh tạm gác những chuyện đó lại?”Nghe anh nói vậy, Nguy Đồng vội nói không cần, cô biết việc học tập của anh ở trường đại học cũng không dễ dàng gì, còn chuyện ăn cơm thì hôm nào cũng được, đợi khi nào anh có thời gian rồi tính sau.Khi Nguy Đồng sắp tắt máy, anh đột nhiên gọi tên cô, “Nguy Nguy…” Dường như có gì đó muốn nói nhưng rồi lại thôi, ngay sau đó là giọng nói ấm áp xen lẫn tiếng cười quen thuộc, “Mấy ngày không gặp, có nhớ anh không?”Cô trườn dài trên giường, cười lớn, “Một chút chút.”“Chỉ có một chút chút thôi sao?” Hình như anh có đôi chút không vui, “Nguy Nguy, anh rất nhớ em!”Tối đó, Nguy Đồng nhìn ngắm tấm ảnh chụp chung của hai người trong điện thoại rất lâu. Tấm hình đó vốn là do anh ép cô chụp. Khi cô đang ăn cơm, anh bỗng chạy lại ôm chặt bờ vai cô, khiến cả nửa thân trên của cô không cử động nổi, môi anh đặttrên má cô, còn tay kia đưa điện thoại lên chụp. Khuôn mặt cô đầy vẻ khó chịu, còn anh thì lại cười rất sảng khoái, vẻ mặt vô cùng đắc ý.Nhớ đến câu nói “Anh rất nhớ em!” của anh, trong lòng Nguy Đồng miên man cảm giác ngọt ngào, lâng lâng, đột nhiên cô muốn nhìn thấy anh. Ôm anh, hôn anh…chuyện tình yêu nam nữ, quả là kỳ diệu.Trước khi tắt đèn đi ngủ, cô đã hạ quyết tâm, phải nói cho anh biết chuyện giữa cô và Lăng Thái.Nếu hai người thật sự ở bên nhau, thì không nên có bí mật, cô hi vọng, có thể tiếp tục ở bên anh như bây giờ, không che dấu, không dối gạ, ở bê nhau thật vui vẻ.Sau khi nghĩ thông suốt, Nguy Đồng thở phào nhẹ nhõm, tâm sự nặng trĩu trong lòng dường như đã vơi đi một nửa. Cô nắm chặt chiếc điện thoại từ từ chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.***Ngày hôm sau, Lăng Lạc An không tới công ty, Lăng Thái cũng không thấy xuất hiện. Nguy Đồng nhàn rỗi không có việc gì làm, thấy Lục Lộ đã đi ra ngoài, cô mở máy tính của anh bắn zombie. Lần đầu tiên khi cô bị Lục Lộ phát hiện dùng máy tính của anh chơi game, đối phương có chút khó chịu, nhưng gần đây trò chơi này lúc rảnh rôi Lục Lộ cũng chơi, vì vậy anh không xóa bỏ nó, cũng không phàn nàn gì về việc cô dùng máy tính của anh chơi game.Trong lúc trò chơi đang đến hồi gay cấn nhất, điện thoại Nguy Đồng bỗng đổ chuông, cô bận nhấp chuột, bấm nghe máy mà không nhìn xem là ai gọi tới. Bên kia đầu dây vang lên giọng đàn ông lạ mặt, người đó nhắc cô kiểm tra hòm thư QQ của mình, nói có một đoạn video quan trọng muốn cô xem.Cuộc nói chuyện rất ngắn, đối phương nói xong liền tắt máy, Nguy Đồng lập tức quay trở lại trò chơi còn dang dở, nhưng tình hình đã không thể cứu vãn được nữa, zombie tràn qua rào chắn, ăn hết số cây cô đã trồng, cô chán nản bấm thoát trò chơi.Trên màn hình điện thoại hiển thị số vừa gọi đến là một số lạ, cô nghĩ một lúc, thôi thì thử mở QQ lên xem sao. Ngay sau đó, cô nhìn chăm chăm vào màn hình, ngồi bất động trên ghế.Đoạn video không dài, chỉ khoảng hai ba mươi giây, hình ảnh vô cùng rõ ràng, vừa nhìn đã biết là quay lén. Một đoạn video chỉ vẻn vẹn hơn hai mươi giây, nhưng đã khiến cả người cô như rớt xuống hầm băng ngàn năm.Đây là một đoạn video quay cảnh ân ái, cô gái trong đó hơi thở gấp gáp, đoạn băng từ phía sau chỉ thấy tấm lưng trần trắng như tuyết cùng làn tóc rối bời, và người đàn ông đang quấn lấy cô gái đó chính là… Lăng Lạc An.Nguy Đồng nhấp chuột tắt đoạn video, bàn tay siết chặt, vì dùng lực quá mạnh nên con chuột máy tính bật tung ra.Cô hít thở thật sâu, cố gắng kiềm chế cơn giận đang thiêu đốt tâm can. Trong khi thoát QQ, xóa đoạn video, tắt máy tính, Nguy Đồng không quên đọc thuộc phần thời gian và địa điểm đính kèm với đoạn băng đó.Rất rõ r