
húng ta đi xe dạo bằng xe đạp nha .
– Ùhm !
– Anh , ít bữa nữa em với anh đi Hn chơi nhé .
– Ùhm !
– Anh , Nghĩ hè xong , em với anh …
Hoàng bổng nghe tiếng nấc của Linh , cậu biết Lnih đang khóc , Linh nói đến những điều cô muốn cô và hoàng sẽ làm trong tương lai dù cô biết sẽ có những việc … Hoàng không thế . Ừ thì Hoàng cứ để Linh khóc , trăng đêm đẹp quá , cậu nhìn lên trời đêm , tự hỏi có khi nào khi chết đi , mình sẽ là một ngôi sao trên đó không nhỉ ?
———————————————
– Dậy , nói hôm nay đi dạo mà ngủ giờ chưa dậy hả pé ?
– Uhm … người ta định dậy chứ bộ _ Linh nũng nịu .
– Dậy rửa mặt rồi đi nè .
…..
– Đi đâu đây ta ?
Hoàng vừa ăn sáng vừa nói
– Đi đến khu vui chơi đi _ Linh cười toe
– Ọc . Đi xe đạp từ đây đến đó á .
– ùhm ! _ Linh cười
– Đi xe hơi mà còn đến nữa tiếng . Đi xe đạp thì bao giừo mới…. đến ._ Hoàng mặt méo xẹo.
– Kệ . Đi rồi từ từ sẽ đến . Đi hông nà ??? _ Linh nghiêm giọng
– Đi … thì đi .
—————————————————-
Buổi tối .
– Linh . Về nha , anh thấy hơi mệt rồi .
– Sao thế , anh chóng mặt à ???_ Linh lo lắng .
– Không . Ý anh là đói á mà , hì .
– Ùhm ! Về thôi anh .
Trên đường đi về .
– Anh đi cẩn thận đó , bây giờ xe cộ nguy hiểm lắm .
– Ui . Em giống bà cụ non quá à . Hi hi .
– đừng chọc nha . Tin em uýnh anh hok ???
– Ui . Người pé tí mà đòi đánh anh à . Tin anh ” trả đòn ” không ? _ Vừa nói Hoàng vừa quay lại đùa với Linh .
– Anh , coi chừng ……..
Một chiếc xe máy lao đến nhanh …
RẦM !!!!!!!!!!!!
——————————-
Linh từ từ mở mắt , đầu cô đau như búa bổ . Linh nhìn xung quanh , định thần cô mới biết mình giừo đang nằm trong bệnh viện . Linh vội ngồi nhõm dậy , người đang ngồi cạnh giường chính là Hoàng . Cậu cười toe :
– Người gì mà yếu tim , có xíu đó mà cũng xĩu . Làm cả nhà lo lắng .
– Anh có sao không ??? _ Linh lo lắng .
– Có sao mà còn ngồi đây với em à . Chỉ bị trầy trụa chút ít thôi . Còn đỡ hơn người mới té xuống bất tỉnh luôn , làm tưởng gãy xương hay bị gì nưa chớ ._ Hoàng khúc khích .
– Anh này …
————————————
Bên ngòai phòng khám .
– Ông bà Trần ( ba mẹ Hoàng ) , tôi muốn nói chuyện riêng với 2 người _ Bác sĩ nói .
Tại phòng Bác sĩ Nguyên .
– Tôi nghĩ cậu Hoàng con trai nhà bà đã có cơ hội sống .
– Sao ??? Bác … bác sĩ nói gì ạ ??? _ mẹ của Hoàng ngạc nhiên hết sức .
– Tôi cũng không chắc , lúc nãy , vô tình khi xét nghiệm máu và các xét nghiệm khác của cô Linh , bạn của cậu Hoàng nhà bà , chúng tôi thấy cô ấy cũng thuộc người có loại tủy tương ứng được với cậu ấy nên tôi muốn bàn với 2 người chuyện này .
– Điều đó chắc chắn chứ bác sĩ , vậy sao chúng ta lại tìm trên khắp thế giới lại không có loại tủy tương ứng với con tôi , còn bây giờ …. _ Ba của Haògn nói .
– Tôi cũng không biết , có thể đó là ngẫu nhiên , cũng có thể đó là … định mệnh ._ Bs cười .
– Vậy bao giờ tiến hành ghép tủy được hả BS ?
– Ùhm … Chuyện này tôi nghĩ ông bà phải hỏi cô Linh xem cô ấy có đồng ý không ? Vì nguyên tắc phải có sự đồng ý của người cho tủy trên giấy phép thì chúng tôi mới tiến hành ghép tủy được . Và …
– Và sao Bs ?
– Và … cơ hội lần này chỉ còn 30% , vì bệnh của cậu Hoàng đã quá nặng , nếu như không thành công , có thể nguy hiểm đến tính mạng của cả 2 người . Ông bà nên suy nghĩ kĩ . Nhưng không được quá lâu nếu không sẽ không kịp nữa .
– Chúng tôi sẽ suy nghĩ , cảm ơn Bs .
—————————————–
Về đến nhà .
– Hoàng , hôm nay con mệt rồi , lên ngủ sớm đi . Linh , con vào phòng , ông bà có chuyện muốn nói với con . _ Ba của Hoàng nói .
– Ba có chuyện gì muốn nói với Linh thế ? _ Hoàng ngờ vực .
– Không có gì đâu , chuyện vặt mà . Con đừng lo .
– Ùhm . Anh lên ngủ trước đi nha . Em gặp ông bà chủ chút . _ Linh cười .
———————————————-
– Con đóng cửa lại rồi ngồi xuống đây _ mẹ Hoàng ân cần .
– Dạ _ Linh làm theo .
– Con à . Trước giờ ta luôn đối tốt với con , ta luôn xem con là con cháu trog nhà . Bây giờ … ta có việc tha thiết nhờ con giúp …_ Mẹ Hoàng vừa nói vừa nắm chặt tay của Linh .
– Ông bà chủ cứ nói ạ , con sẽ giúp .
– Ta … ta muốn con … ghép tủy cho thằng Hoàng , được không ? Bs nói chỉ có con mới cứu được nó ._ Mắt mẹ Hoàng ngấn lệ .
– Con ??? Con có thể giúp được anh Hoàng ư ? _ Linh bàng hoàng .
– Ùhm . BS nói chỉ có con có loại tủy tương ứng với loại mà thằng Hoàng cần .
– Vậy … vậy nếu con … cho tủy thì anh Hoàng … có thể sống phải không bà chủ ?
– Ùhm . Nhưng … cơ hội chỉ còn có 30% thôi con à ?
– 30% ??? 30% cơ hội được sống hả bà chủ ?
– Ùhm . _ Mẹ hoàng nghẹn ngào .
– Vậy nếu không thành công ????
– Nếu không thành công thì con và nó sẽ rơi vào nguy hiểm . _ Ba Hoàng bình tĩnh hơn .
– Con không sợ . Cùng lắm … con sẽ đi cùng anh ấy . Ông bà chủ đừng lo . Có cơ hội là có hy vọng mà , bao giờ mình ghép tủy vậy ông bà chủ ?_ Linh nói .
– Phải nhanh chóng thôi con à nếu không sẽ không kịp .
– Ùhm . Vậy ngày kia mình sẽ đi nhé . Bây giờ con sẽ lên nói với anh Hoàng ._ Linh cười tươi .
Đang định đi thfi Linh bị mẹ hoàng níu tay lại :
– Con suy nghĩ kĩ chưa ? ta không muốn con …
– Bà chủ đừng lo , con nghĩ đay