
Phiếu cơm
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210260
Bình chọn: 8.5.00/10/1026 lượt.
t xuống gò má. Cô bé thu nhỏ ý thức cô độc bên cạnh máy nhận tín hiệu. Còn nói thích nhất Mạt Mạt, tất cả đều là lừa dối.
Buổi tối, Hải Minh Tiển ôm Hải Mạt Mạt ngủ. Hải Mạt Mạt vẫn không hề đáp lại. Anh ta đã làm rất nhiều thí nghiệm tương tự nên anh ta biết rất rõ kết quả. Bởi vì tín hiệu của máy nhận tín hiệu gắn trong đại não mạnh hơn chính bộ não của con người, cho nên thân thể sẽ hoàn toàn bị tín hiệu khống chế.
Anh ta gọi thí nghiệm này là ‘Thần Dụ’. Vật thí nghiệm không thể cãi lệnh. Từ khi thí nghiệm thành công đến bây giờ, anh ta vẫn luôn hả hê, nhưng tại sao tình huống của hôm nay lại kỳ lạ như vậy?
Anh ta ôm Hải Mạt Mạt trong lòng, cô bé vẫn nhỏ nhắn ấm áp như xưa, nhưng sao đột nhiên anh ta cảm thấy rất cô đơn. Chẳng lẽ đây chính là thế giới anh ta luôn muốn tạo ra sao? Mọi người thân như một nhà, bởi vì bọn họ vốn chỉ là một người.
Anh ta không thể để cho mình nghĩ tiếp được nữa, anh ta khẽ vuốt ve mái tóc dài mềm mại của Hải Mạt Mạt: “Ba không nên tức giận với Mạt Mạt, nhưng ba làm đúng. Một ngày nào đó ba sẽ chứng minh cho con thấy rằng ba đúng.”
Hải Mạt Mạt trong lòng anh ta ngủ thật ngoan, không hề đáp lại.
Căn cứ vườn thú, tổng giám đốc Đường vừa mới giám sát xong thu hoạch vụ thu, cây gieo quý hai và ba cũng đã thu hoạch gần xong. Anh tính dự trữ lương thực, nếu như không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì số lương thực này có thể cung ứng đủ cho tất cả thành viên trong căn cứ đến mùa hè sang năm.
So sánh với thuận lợi chỗ anh, chỗ Chu Tân Quốc lại không thoải mái tẹo nào. Xưởng ASA liên tục phát sinh xung đột, mặc dù hắn nhận lại tám trăm người, nhưng những người đó sao còn có thể ủng hộ hắn?
Hôm nay tám trăm người đó giống như virus bắt đầu lây lan cảm xúc này cho những người bên cạnh. Hơn nữa bọn họ còn kể lại sinh động như thật cho những người khác rằng tổng giám đốc Đường bên kia đối xử với thành viên trong căn cứ tốt đến mức nào. Lòng người thấp thỏm, địa vị của Chu Tân Quốc cũng lung lay.
Ngay vào lúc này tổng giám đốc Đường lại ném ra thêm một quả boom: Anh yêu cầu Chu Tân Quốc cứu trợ người bị thương, tàn tật, già yếu trong đợt nạn này.
Chu Tân Quốc vốn đã mẻ đầu sứt trán, lúc này chỉ thiếu nước chửi ầm lên thôi. Khi nhận được văn bản thông báo Đường Ngạo phái người đưa tới, hắn điên tiết xé thành mảnh vụn.
Tổng giám đốc Đường dường như không thèm để ý, tự mình thành lập một căn cứ cứu tế cho người già yếu, thông báo cho tất cả những người may mắn còn sống sót trong thành phố E và những thành phố lân cận: Nơi này thu nhận tất cả những người đã mất khả năng lao động.
Hành động lần này chẳng khác nào ánh rạng đông trong cơn bão tố, tổng giám đốc Đường được mọi người ngợi khen như Chúa cứu thế. Mà mọi người trong xưởng ASA lại càng thêm nghi ngờ và xem thường nhân phẩm của Chu Tân Quốc. Rốt cuộc đến một ngày, nguyên Tổ chức phòng tài vụ Lý Trác nội chiến, mang theo tám trăm người Đường Ngạo cứu về, lại thêm hơn bốn trăm tâm phúc, bạn tốt xung đột kịch liệt với Chu Tân Quốc.
Hơn một ngàn hai trăm người gây sự, Chu Tân Quốc hoảng hồn, lập tức ra lệnh cho Lý Tiểu Đông phụ trách bộ phận bảo vệ dùng súng ống trấn áp.
Không nổ súng thì không sao, một khi nổ súng, đám người Lý Trác bị buộc đến đường cùng, càng phản kháng kịch liệt hơn. Đường Ngạo vốn vẫn sai Yến Thao theo dõi nhất cử nhất động của nơi này. ASA xảy ra chuyện lớn như vậy, sao anh có thể không biết?
Anh lập tức dẫn người tới, còn lấy lý do “Không thể chĩa súng vào người mình” tấn công xưởng ASA.
Anh có bốn mươi mấy con mất nết mắt đã chuyển sang màu xanh dương nhạt, anh dùng sức mạnh của chúng nhanh chóng mở cửa xưởng ASA. Mà khi đó Chu Tân Quốc còn đang rối như tơ vò, không rảnh lo chuyện khác.
Khi người của anh xông vào đã sớm có người mong được tiếp tục theo anh tiến lên dẫn đường. Tổng giám đốc Đường tuy không nhớ được những nhân viên nhỏ nhưng đối với những quản lý cao cấp thì anh nắm rõ như lòng bàn tay.
Lý Trác vừa thấy anh tiến vào, lập tức dẫn người tới tỏ vẻ sẵn sàng góp sức. Hơn bảy trăm người lúc trước anh đưa về lại càng đồng lòng cho rằng Chu Tân Quốc thật quá trơ trẽn, họ nguyện ý đi theo tổng giám đốc Đường.
Chu Tân Quốc biết đã hết hy vọng bèn dẫn mấy trăm thân tín nhếch nhác chạy ra khỏi xưởng ASA. Sau đó tổng giám đốc Đường kiểm kê lại nhân số, phát hiện để đánh bại xưởng ASA, người của anh bị thương nhẹ hơn năm mươi, trọng thương chỉ có đúng sáu người.
Chu Tân Quốc bại trận chạy trốn, ASA lại quay về tay anh. Nếu như là trước đây, anh nghĩ chắc chắn anh sẽ cảm thấy thoải mái. Nhưng hôm nay anh đã biết phía Sa Khang kia không phải là lũ côn đồ đơn giản.
Anh không có thời gian ăn mừng, lập tức yêu cầu xưởng ASA mở máy, do Ngô Hoa chủ trì bí mật sản xuất một loại virus yếu dạng thuốc tiêm.
Sa Khang bắt đầu thúc giục Hải Minh Tiển đổi não cho mình. Vì chuyện não Sa Nghị lần trước đã bị Hải Mạt Mạt đập nát nên Sa Khang hình như cũng sợ để lâu sinh biến, bắt đầu lo lắng tìm đường lui.
Hải Minh Tiển đương nhiên cũng đồng ý. Hải Mạt Mạt kể từ lúc bị gắn máy nhận tín hiệu thì không còn