Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325134

Bình chọn: 10.00/10/513 lượt.

ách được anh mời đến buổi tiệc.

Hoạt động diễn ra đến rất khuya mới dần kết thúc, rất nhiều người cùng chuẩn bị ra ngoài ăn khuya, còn Diệc Tâm Đồng chuẩn bị trở lại chỗ của mình lấy túi về nhà. Đúng lúc đó điện thoại bỏ trong túi vang lên, cô xem thấy là điện thoại quản gia gọi tới, đoán chừng là hỏi cô tan giờ học chưa.

– Quản gia.

-Tiểu thư, thật xin lỗi, nhà tôi xảy ra chút chuyện, bây giờ tôi đang ở cổng đại học của cô, lúc nào các cô tan học thì tôi chờ cô ở cổng! – Quản gia có phần sốt ruột nói.

Diệc Tâm Đồng vừa nghe gia đình ông ấy xảy ra chuyện, vội vàng khuyên:

– Quản gia vậy ông về nhà trước đi! Tôi ở lại đi xe bạn học về nhà là được rồi!

Quản gia vừa nghe, trong lòng lộ vẻ hơi xúc động, nhưng nghĩ tới mệnh lệnh ông chủ ra cho, ông lại e sợ:

– Tiểu thư như vậy không ổn, nếu như bị Mạc thiếu gia biết, phỏng chừng chén cơm của tôi cũng không giữ được nữa!

– Quản gia, ông không phải lo lắng chuyện này, về nhà vẫn quan trọng hơn, ông không nói cháu không nói, chắc chắn Mạc thiếu gia sẽ không biết! – Diệc Tâm Đồng mang túi lên vai, ra khỏi phòng học.

– Chuyện này. . . . . . – Quản gia còn có chút do dự, nhưng nghĩ tới chuyện trong nhà, ông lại dao động – Xin cảm ơn tiểu thư!

– Không cần khách sáo! – Diệc Tâm Đồng cười nói.

Cất điện thoại xong, cô đang lo lắng trở về biệt thự như thế nào thì đột nhiên có một bóng người đi tới trước mặt cô cười nói:

– Đồng Đồng, muốn cùng ăn khuya không?

Cô vội từ chối:

– Không cần đâu Xảo Xảo, tớ còn phải về nhà!

Lăng Xảo Xảo thấy cô muốn bỏ đi, vội níu tay của cô lại, nói:

– Tớ có xe, tớ đưa cậu về! Đã trễ thế này, một mình cậu về nhà rất nguy hiểm đó!

Cô tò mò hỏi:

– Không phải cậu đi ăn khuya với mọi người sao? Nếu như cậu lo lắng cho sự an toàn của tớ thì cảm ơn cậu. Tự tớ đi nhờ xe về là được!

– Đừng khách sáo như vậy, đi thôi! – Lăng Xảo Xảo không nói gì kéo cô đi về phía xe xủa cô ta.

Diệc Tâm Đồng nghĩ dù sao muộn rồi, đi nhờ xe rất khó khăn, cũng không suy nghĩ nhiều, đi theo phía sau của cô ta, nói cảm ơn:

– Xảo Xảo cảm ơn cậu!

Lăng Xảo Xảo giúp cô mở cửa xe, để cô đi vào.

– Không khách sáo! – Cô nhếch môi cười nói.

Diệc Tâm Đồng ghé đầu vào cửa sổ xe, ý thức được hướng đi của xe khác với đường quay về biệt thự, vội vàng xoay người nói với Lăng Xảo Xảo:

– Xảo Xảo, sai hướng rồi!

Lăng Xảo Xảo quay mặt sang cười nói:

– Không thành vấn đề, cậu phải tin tưởng lái xe của tớ!

Diệc Tâm Đồng chú ý tới nụ cười trên mặt Lăng Xảo Xảo, có loại quỷ dị không nói được. Cô cho rằng mình quá nhạy cảm. Mặc dù quan hệ giữa Lăng Xảo Xảo và cô không tính là quá tốt, nhưng ít ra cũng không hại cô chứ?

CHƯƠNG 79: SAU KHI NGẤT XỈU

Nhưng rõ ràng ý thức đề phòng của cô còn chưa đủ mạnh, Lăng Xảo Xảo lại bảo lái xe đưa các cô đến một cái ngõ hẻm nhỏ tối đen, cô mới chú ý rằng tất cả đều không bình thường.

– Xảo Xảo, cậu dẫn tớ tới nơi này làm gì? – Phản ứng đầu tiên của cô là muốn xuống xe, nhưng hai tay bị Lăng Xảo Xảo đè lại, cô hoảng hốt kêu lên – Làm phiền dừng xe, tôi muốn xuống!

Trong nháy mắt mặt của Lăng Xảo Xảo trở nên âm hiểm, lấy khăn mặt ở sau lưng ra bịt miệng cô lại. Trong lúc giãy giụa, cô trợn tròn mắt nhìn thấy trên mặt Lăng Xảo Xảo hiện ra nụ cười đạt được ý xấu. Trong tích tắc mọi thứ trước mắt trở nên rất mơ hồ, trước lúc ngất đi, cô nhớ ngày mai sẽ là tiệc đính hôn của Mạc thiếu gia, cô không thể vắng mặt. . . . . .

Mạc Duy Dương tắm xong, cầm lấy điện thoại di động trên giường, theo thói quen kiểm tra tin nhắn, nhưng làm anh cảm thấy ngoài ý là hôm nay đã trễ thế này mà còn chưa nhận được tin nhắn của nha đầu kia.

– Diệc Tâm Đồng về đến nhà chưa? – Anh hỏi quản gia.

Trong lòng quản gia kinh sợ, có chút khó hiểu chột dạ. Bây giờ ông đang ở nhà, hoàn toàn không biết gì về tình hình của Diệc Tâm Đồng, nhớ cô đã bảo đảm với ông cô sẽ đi nhờ xe bạn học trở về biệt thự, ông nghĩ tiểu thư chắc đã về đến nhà rồi! Liền nói dối:

– Mạc thiếu gia, tiểu thư đã đi ngủ rồi!

Mạc Duy Dương nhíu nhíu mày, ngủ sớm như vậy sao? Cũng trách anh đã bảo cô đến nơi trước tám giờ sáng, chắc hẳn là cô sợ ngủ quên nên mới đi ngủ sớm! Vừa nghĩ như thế, anh liền yên tâm.

******

Đầu rất nặng rất khó chịu, Diệc Tâm Đồng cảm giác đỉnh đầu và cơ thể đều đang lắc lư, mà cô thì bị nhét trong một cái bao đen to, giờ khắc này cô đang ở trên một chiếc xe.

Trên xe? Bây giờ cô đang ở đâu?

Cảm giác xe đột nhiên ngừng lại, một bàn tay sờ soạng qua lại trên người cô, sau đó cô bị người ta ôm từ trên xe xuống, ngay lập tức bên tai truyền tới cuộc đối thoại của hai người.

– Tôi muốn kiểm nghiệm chất lượng hàng!

– Được!

– Sột soạt. . . . . . – Miệng bao đen trên đỉnh đầu bị vạch ra, một tia sáng từ bên ngoài chiếu vào, cô ngẩng đầu nhìn thấy một nhóm người đang nhìn cô chằm chằm. Một người trong đó có bộ dạng cực kỳ giống má mì nhà chứa (tương tự kỹ viện), khom lưng cầm giữ chặt mặt của cô một cái, môi đỏ mọng nhếch lên, hài lòng gật đầu một cái – Hàng đưa tới lần này so với hàng trước đây được hơn, nếu như ngoan ngoãn, càng tốt! Người đâu, dẫn cô ta vào!

Cô ch


XtGem Forum catalog