Old school Swatch Watches
Sớm yêu trễ cưới

Sớm yêu trễ cưới

Tác giả: Hạ Mạt Thu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324162

Bình chọn: 10.00/10/416 lượt.

h ám muội kia lửa giận, còn có tình tố xa lạ.

Đợi cô tỉnh ngộ xác định tình tố kia đại diện cho cái gì, Lâm Tiêu Mặc đã cúi đầu, dán trên cánh môi non mềm.

Anh hôn cô, quấn quýt triền miên, mãi đến khi cô mềm nhũn đặt tay lên bờ vai anh, phát ra tiếng ô. Thở dài, mới buông tha mà chấm dứt cướp đoạt môi lưỡi cô.

“Có muốn thêm một bước chứng minh anh giới tính bình thường không?” Trán anh dán trên trán cô, cười đến thật ôn nhu, nhưng cũng thật gian tà.

Chương 15

“Muốn thêm một bước để chứng minh anh giới tính bình thường không?” Trán anh dán trên trán cô, cười thật ôn nhu, nhưng cũng thật gian tà.

“Không cần.” Thích Giai vội vàng lắc đầu, hai má ửng đỏ. Sao còn cần chứng minh, anh nếu không bình thường, vậy bây giờ cái vật gì đó đang lớn thì là gì?

“Thật sự không cần?” Lâm Tiêu Mặc ác ý đem cô áp sát vào mình, không có ý tốt mà cọ xát.

“Không cần!” Cô lặp lại, mặt đỏ như muốn xuất huyết.

“Như vậy a…” Lâm Tiêu Mặc tỏ vẻ thất vọng mà thả lỏng lực tay, “Ai, anh còn muốn chứng minh mình trong sạch nha.”

Cảm thấy anh buông lỏng, vội vàng ngửa người ra sau, cánh tay cũng để ở trước ngực, phòng ngừa hai người quá phận tiếp cận.

Nhìn thấy cô ngay cả lỗ tai cũng đều phiếm hồng, Lâm Tiêu Mặc nhếch khóe môi, cúi đầu xuống chuẩn bị hôn môi tiếp, nhưng khi tầm mắt chạm được cái rãnh thật sâu kia, tươi cười trong nháy mắt cứng đờ, nhịn không được hít một hơi thật sâu.

Có thể rõ ràng nghe tiếng hít mạnh làm cho Thích Giai kinh ngạc theo tầm mắt anh nhìn xuống, gương mặt nhanh chóng đỏ bừng.

Vốn dĩ, động tác vô ý của cô lại đè ép ra cảnh đẹp no đủ hơn, hơn nữa khi ngửa về sau không cẩn thận làm bung cúc áo trước ngực, vô tình làm cho anh có thể từ chỗ hở của áo sơ mi, quan sát được quang cảnh tốt đẹp. Nhận thấy mâu quang trong mắt anh chuyển đậm, Thích Giai vội vàng hạ tay, tay trái giữ lại cổ áo sơ mi, tay phải ý đồ che đi ánh mắt của anh.

Phúc lợi bị cướp đoạt, Lâm Tiêu Mặc cũng không giận, chỉ kéo tay cô, đặt bên môi, nhẹ nhàng chà xát, “Thẹn thùng?”

“Anh mới thẹn thùng a!” Cô sắp chết cũng mạnh miệng, giãy dụa, muốn rút tay về.

“Hư, đừng nhúc nhích.” Giọng anh vì nguyên nhân Y nào đó trở nên khàn thấp, “Động nữa, anh cũng không dám cam đoan có thể đem em ngay tại chỗ không!”

Cảnh cáo đầy ắp ám thị cùng cái dưới thân nóng lên, làm cho Thích Giai thông minh đình chỉ giãy dụa, thanh thanh giọng, tính toán tìm đường sống khác, “Vậy anh buông a, trời nóng như vậy, ôm không nóng sao?”

‘Không nóng!” Lâm Tiêu Mặc nhíu mày, ra vẻ tự hỏi, xong nét cười trên môi lại càng nhiều, “Cởi bỏ quần áo hẳn là sẽ mát mẻ hơn.”

Cạc cạc… Thích Giai giống như nhìn thấy trên đầu một con quạ đen bay qua. Ông trời, cô sao có thể quên, anh là tay tranh luận giỏi nhất, luận về khua môi múa mép mình khi nào thì thắng được, hơn nữa anh lại có bản lĩnh vô lại giả ngu, cô một chút cũng không có phần thắng.

Cô thở sâu, quyết định tiếp tục tìm đường ra, “Anh ôm chặt như vậy, tôi hít thở không thông!”

“Em cần ôxy?” Lâm Tiêu Mặc cao giọng, trong thanh âm không giấu được ý cười.

Thích Giai vừa nghe, ngay lập tức đưa tay che miệng lại, thành công chặn được cái hôn sắp hạ xuống. Nhìn anh không chút nào che giấu thất vọng, Thích Giai âm thầm đắc ý, hừ, may mà mình phản ứng nhanh nhẹn.

Bất quá, lòng bàn tay ướt át làm Thích Giai mở to mắt, rút mạnh tay về, ghét bỏ mà lau trên áo sơ mi anh, “Bẩn muốn chết, anh là cẩu a!”

“Không đúng, là trư.” Anh véo mũi cô sửa lại.

Hành vi vô liêm sỉ như vậy rốt cuộc làm cơn tức giận ngấm ngầm của Thích Giai bộc phát. Cô dùng sức đánh cánh tay anh, “Lâm Tiêu Mặc, anh rốt cuộc không buông tôi ra?”

“Không buông a!” Lâm Tiêu Mặc nhún vai, không để ý đến quả đấm đang hạ xuống như mưa. Sau đó nghiêm túc nói, “Thích Giai, lúc này đây, anh tuyệt đối sẽ không buông tay em.”

Lời tuyên thệ bá đạo cùng chuyên tâm trong đôi mắt anh làm cho Thích Giai mềm lòng, tay cũng dần dần dừng lại. Cô lẳng lặng nhìn Lâm Tiêu Mặc, ý muốn từ trên mặt anh tìm ra một tia trả thù hoặc vẻ mặt trêu đùa, đáng tiếc, ngoài quyết tâm kiên định, chỉ có tình yêu nồng đậm.

Yêu? Đúng. Anh yêu cô. Cô sớm nên đoán được việc dây dưa gần đây là bởi vì anh còn yêu cô, nhưng cô không muốn lại càng không dám đi chứng thật. Tựa như năm đó, lựa chọn làm như không thấy anh say mê theo đuổi, hiện tại cô cũng lựa chọn trốn tránh tình yêu của anh.

Sau khi thấy rõ tâm ý anh, tâm tình Thích Giai cũng trở nên mâu thuẫn phức tạp. Cùng lúc cảm thấy may mắn vì anh vẫn yêu mình như xưa, cùng lúc lại bởi vì rõ ràng biết rõ con đường phía trước của họ xa vời, không dám đáp lại. Cô vốn muốn dùng khả năng Lâm Tiêu Mặc có bạn gái làm cảnh giới. Nhưng bây giờ, anh làm rõ tình cảm, còn không cho phép cô giả câm giả điếc, cô nên làm sao bây giờ?

Thấy Thích Giai nhăn chặt chân mày, Lâm Tiêu Mặc biết cô chắc chắn là đang đấu tranh, cũng rõ tính cách của cô, kiên quyết ép buộc sẽ phản hiệu quả. Vì thế trước tiên tính toán thể hiện thái độ, lại chậm rãi làm tan rã thành lũy kiên cố cô xây dựng.

“Thích Giai.” Lâm Tiêu Mặc nhẹ giọng, “Cho anh một cơ hội, để cho anh t